Translate

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

MỘT THOÁNG NGẬM NGÙI


                                                                                       



11/30/2011 12:41 pm
Thu tàn trên ngọn sầu đông , 
Trong chiều trở lại... dòng sông... quê nhà .
Bao nhiêu năm ...đã rời xa ,
Đường quê ...cũng nhận không ra bước mình .
Ngập ngừng... giữa bãi dâu xanh , 
Nghe con tu hú gọi tình vu vơ .
Đâu còn gì nữa mà mơ ,
Tóc xanh ngày ấy... bây giờ trắng phau .
Nắng chiều ...vàng sắc hoa ngâu ,
Khu vườn hờ hững quên chào người quen.

NgânPCT at 11/30/2011 11:11 pm
Quả đúng như thầy HD đã ghi.."tình yêu là giai đoạn thi ca, còn hôn nhân là giai đoạn văn xuôi.." bạn tôi đã và đang sống lại mạnh mẽ không chỉ từ "Thương tặng một kiếp hoa" đến "Một thoáng ngậm ngùi" mà khắp ở mọi nơi mọi chỗ, từ chỗ Kế môn đến chốn Hà Tân đại sư và nhiều nhiều nữa. Có đây là lần đầu trở lại quê nhà sau hơn 50 năm xa cách mà ngậm ngùi thoáng hiện. Hay ngậm ngùi không phải tình riêng mà vì không còn được mơ vì đã bạc mái đầu và sự hờ hững của vườn xưa. Nhưng mà lạ lắm, nếu cứ y như HD đã viết mình nghĩ tình yêu ở giai đoạn cuối đời hạnh phúc thì hoặc là sung mãn đến tàn hơi hay yêu vợ như Thiền Đăng.".Răng..A-Di-ĐàNẵng" nhưng sao lại buồn ray rức dữ vậy hè? Hay là: Phải thân làm kiếp nhã tằm Tơ vương chưa dứt trăm năm vẫn tìm

cao at 12/01/2011 01:09 pm

Trót sinh ra ở trên đời ,
 Nặng tình với cả kiếp người đảo điên .
 Bạn bè từ lúc hữu duyên , 
Vẫn oằn vai gánh... lụy phiền đa mang . 
Huống chi thế sự muôn vàn , 
Nỗi đau như thể trường giang dặm dài . 
Thương đời , thương gió , thương mây , 
Thương em thương cả lưu đày , tồn vong .
 Cuối  đời ... cập bến hư không , 
Vẫn thương... nên giọt lệ lòng mãi tuôn .

Thứ Hai, 25 tháng 2, 2013

TẾT NGUYÊN TIÊU

                                                          


 Hôm nay lại đến chủ nhật , cái chủ nhật thứ nhì kể từ hôm quầy tôi mở cửa sau kỳ nghỉ Tết , thế nhưng hôm nay không có những tiếng cười giòn của đám bạn già ...Chuyện đời thường vẫn vậy ...Vui đó , buồn đó ...vui buồn cứ nối tiếp nhau mà trôi qua trên đời người ...Thế nhưng cái buồn của chủ nhật này không phải là cái buồn riêng của tôi bởi vì mọi chuyện vẫn đang diễn ra rất bình thường ...nghĩa là vẫn nằm trong tầm kiểm soát ...Cái buồn này là do ngoại cảnh ...Ai đời tháng giêng ...lại đang là ngày Tết Nguyên tiêu vậy mà trời mưa dầm dề , mưa không lớn nhưng dai ...Cơn mưa kéo dài từ tối hôm trước cho đến suốt ngày hôm nay khiến cho thành phố nhão nhoẹt và lạnh lẽo như thể đang là tháng 10 ...Ngồi thu lu ở một góc để nhìn phố xá và " ông đi qua , bà đi lại " tôi lười biếng chẳng muốn đọc báo nữa vì chỉ cần liếc sơ những hàng tít hiện rõ dưới tấm nhựa trong là đã thấy ngán ngẩm ...Các nhà văn , nhà báo đang khai thác triệt để những mảng tối sáng trong cuộc đời để phục vụ cho cái tính hiếu kỳ của con người ...Dĩ nhiên không thể trách họ được vì đó chính là cái cần câu cơm ...Câu chuyện họ kể càng lâm ly , bi đát , tình tiết càng nhiều thì diện tích bài choán chỗ trên trang báo   càng lớn , tiền nhuận bút càng nhiều ...khả năng trang trải các khoản nợ lớn , nợ nhỏ , hụi sống , hụi chết càng cao ...Thế vẫn còn hơn những sản phẩm vô giá trị nhưng vẫn được bán chạy như tôm tươi ...mà điển hình là những tờ giấy bạc 1000 đô của ngân hàng âm phủ  ... đang vương vãi trên vỉa hè .
 Cơn mưa bất chợt đã dập tắt  ngọn lửa mà những thần dân của cái vương quốc trần gian đốt lên để áp tải những kim ngân triều cống cho các vị thần địa ngục tham lam !!! Đó cũng là cái đề tài mà một ông bạn già của tôi đã rất quan tâm ...
Tôi xin lỗi những bạn đã  ghé thăm nhà tôi vì mấy ngày gần đây đã không viết thêm gì mà chỉ tận dụng những thời gian rảnh ngắn ngủi để qui hoạch lại một số bài viết trước đây vốn rất lộn xộn khi chuyển từ yahoo sang ...Hiện nay vẫn còn nhiều việc chưa xong nên tôi xin copy một bài cà khịa  của ông bạn tôi về đề tài tôi mới vừa nhắc đến ở trên để các bạn đọc cho vui :

 

Mưa nguyên ...tiêu !   ( trích từ  blog Văn Bình )


Ông trời nghĩ cũng thật hay
Việc ổng ,ổng cứ thẳng tay ổng làm !
Chẳng ai hối lộ vì tham
Chẩng  ai to nhỏ ,càm ràm thì theo
Nguyên tiêu thơ mộng ...lại  lèo nhèo mưa
Bóng đa mặt nguyệt trăng rằm
Trời mù lành lạnh ....rờ cằm ....lơ mơ !
Cà phê chắp chắp sáng mờ
Ngẫm trông thiên hạ ỡm ờ lại qua
Mỗi người mỗi vẻ....Ta--Bà
"Diễn biến phức tạp " Trời mà.... cũng thua !
"Trần...gian...chúng cứ ganh...đua
Mà rằng...miệng cứ....được thua ...hổng cần !
Những nơi thiêng Thánh thiêng Thần
Mà rằng ...họ cũng rất   cần....kim-ngân !
Heo quay! vàng mã!  tiền âm
Đền Trần phát ...ấn... rầm rầm chen nhau...
Chùa Hương lễ hội xưa nay.....
Thịt rừng thì cũng...trưng bày kế bên !...
Những  nơi từ bỏ công danh
Cũng quan ,cũng chức....rành rành tới lui !
...Nguyên tiêu quý tỵ ...sụt sùi
Hay là con Rắn tới lui ...Địa đàng * !?
 
 Lời bình của Cao Thông :

Tháng giêng , trời lại mưa dầm ,
Phải chăng ông bạn ... khóc thầm vì ...yêu .
Thôi rồi ...cái hẹn nguyên ...tiêu ,
Muốn không ... tiêu ....cứ đánh liều ...lội mưa .
" Còn duyên kẻ đón người đưa ..."
Còn cây ...còn có người cưa ...sợ gì .
Sách xưa : " Hoạ hổ hoạ bì ,
Bạn mình vẽ rắn ....vẽ chi ...chân dài ....Ha ha ...

Lời trần tình của Văn Bình 

Nguyên tiêu Đà Nẵng HộiAn
Du xuân không được ...rõ ràng vì mưa
Làm gì có chuyện.... yêu... ưa
Thêm chân...vẽ rắn từa lưa thành...rồng !

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

HỌP MẶT ĐẦU NĂM ....


                                    Hình ảnh

Hôm nay trở lại làm ăn ,
Thôi cười ... chuẩn bị mà nhăn nhó rồi .
Điểm qua ngày Tết : cũng vui ,
Rồng bay , rắn lượn ... đầu đuôi đều dài .
Chỉ buồn nhìn chậu hoa mai ,
Lơ thơ mấy nụ bên vài lá non .
Hương xuân đâu đó hãy còn ,
Mà hoa rã cánh , héo hon trên thềm ...
Một lời xin tạ ơn em ,
Ta rồi ...cũng sẽ kèm nhèm ...mà thôi .



Vui Nguyen  
Xuân về hong nắng tháng giêng trong
Mai rụng đầy sân một sắc vàng
Nhặt từng cánh mỏng lòng thương tiếc
Vội vàng chi hỡi ...cánh hoa tan ?
6 giờ trước thông qua di động

 Cao Thông 
 Nắng mới đầu xuân , trời sáng trong .
Nhìn hoa tàn rụng , bổng se lòng .
Niềm vui còn lại ... niềm thương tiếc .
Nhớ ...để rồi quên :..." sắc tức ... không ...."
.

 
 
                                           Hình ảnh


 Họp mặt bất ngờ đầu năm tại bờ Hồ .
 
" Rằng từ ngẫu nhĩ gặp nhau "
Sáu chàng trai ... trẻ ..!!!.mà đầu không đen .
Tuyệt vời ...một cuộc đoàn viên ,
Vui ...đâu có phải vì ghiền cà phê .
Hàn huyên một trận đã ghê ,
Cười vang góc phố ...người nghe ...giật mình ...Ha ha ....


Duc Hoang 


Rằng từ vô thỉ gặp nhau -

 Sáu ông lão phê một chầu sữa đen 
-
 Nói cười một góc công viên 
-

Như thời trẻ dại ưu phiền nỏ phê 

- Tâm tình bày giãi đã ghê -

 Vô chung vui vẻ lòng nghe... rất tình. Ha ha....


                                         Hình ảnh


Nguyen Dang Hoa 

Kẻ đứng người ngồi.
 Kẻ cười người nghiêm.
 Là lũ chúng tôi.
 Nhỉ mục quan chiêm...A hả à ha 

Nguyen Dang Hoa

"Rằng từ ngẫu nhỉ gặp nhau. 
Sáu chàng già khọm chào nhau bạc đầu.
 Tuyệt vời kẻ đến rồi gâu (go).
 Vui...nhờ duyên phước có cầu được mô !?
 Ồn ào một góc bờ hồ. 
Kẻ qua người lại cùng trô mắt nhìn..
.A hà a hả tàng tinh...
Họa thơ có được thỏa tình lão không ???36 phút trước 


                                       Hình ảnh
NĂM MỚI
Đầu năm lạc bước ghé chân qua
Áo mới điểm trang chút phấn thoa
Xuân đến vài lời tôi chúc bạn
Tết về đôi tiếng chủ mừng ta
Bạn hiền đạp đất châm bông giấy
Khách quý xông nhà bắn pháo hoa
Quý Tỵ an khang nhà thịnh vượng
Thành công khấm khá tiến càng xa..

Bài hoạ 
Hạ chí , thu tàn , đông đã qua .
Trời nam , đất bắc cũng giao thoa .
Dăm câu thơ nhỏ ta chào bạn .
Vài tiếng còm minh khách viếng ta .
Máy bàn lốc cốc thay trang giấy .
Lép tốp lom khom gởi cánh hoa .
Chúc bạn đầu năm thanh khí vượng .
Thân tâm thường lạc : chẳng h xa .

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013

THƠ VUI 3



Vui mừng còn gặp nhau đây ,
 Bốn hai năm được mấy ngày thảnh thơi ...
 Mừng nhau chỉ một nụ cười , 
 
 Trong tim ẩn chứa vạn lời thân thương .
 Rằng : " Xưa từ dạo xa trường ,
 Mi , tau ...đều đã ...nghìn phương thăng trầm



 Nghĩ thầm suốt cuộc trăm năm ,

  Gặp nhau ? chắc chỉ lúc nằm mơ thôi ...
  Ai hay ...tóc bạc da mồi , 
  Cuối cùng ...cũng có dịp ngồi bên nhau .
 Siết tay ...miệng , mắt cùng chào ,
 Niềm vui hội ngộ tuôn trào thành sông .....


 

NGƯỜI KẾ MÔN - HOÀNG DỤC - DƯƠNG UYỂN CHÂU at 02/24/2012 07:55 am
                                                                  
 
                                                                       
                                                        Nhà mình trèo lên cây cau 
Hỏi thăm Cao bác đi đâu vắng nhà
 Blog cửa nẻo ngó qua 
Thấy im ỉm đóng vẫn chua choa bài 
Cũ hôm mười bảy tháng hai 
Hỏi thăm bác chuyện mấy ngày gác gươm
 Tại răng bác nói nghe ...giùm!


cao at 02/24/2012 12:11 pm reply
Mừng thầy quá bộ đến chơi ,
Hỏi han nên vội có lời thưa ngay.
Đang lu bu chuyện ở quầy ,
 Tuyệt không phải chuyện " ngủ ngày cày đêm "
Một ngày mấy chuyến làm thêm ,
 Sách vở , tạp chí lo đem về nhà .
 Chiều qua có Nguyễn đăng Hòa ,
 Lại thêm Anh Việt , uống cà phê chơi .
 Ba thằng ngồi giữa chợ đời ,
 Nhìn xem máy xúc , máy bươi , máy đào .
 Gầy sòng một cuộc tào lao ,
Nghĩ lung những chuyện tầm phào thế gian .

 

 Cho nên nhà cửa bỏ hoang ,
 Lòng riêng trăm mối ngổn ngang chuyện phiền .
 Hôm nay vào gặp bạn hiền ,
 Rất vui ....nhưng vẫn còn điên cái đầu .

Thanhhương.1976 at 09/23/2012 06:52 pm

Em mà thọ 100 tuổi ...thì các Thầy đi hết rồi có ai trò chuyện với " Cô bạn trẻ " Sai Gòn này hỉ?


cao at 09/22/2012 10:56 pm
Cám ơn TH ...Cứ yên tâm đi ...Cứ giữ đến năm 100 tuổi xem còn thú vị 




 Dẫu có " đi " rồi ...cũng chẳng sao .
 Thời gian như nước chảy qua cầu .
 Về sau có nhớ ...hay quên nhỉ ? .
 Một cuộc tồn sinh ...đã gặp nhau .
 

 Dẫu có " đi " rồi ...cũng cứ vui . 
Trần gian như quán trọ mà thôi . 
Xưa nay được mấy người trăm tuổi .
 Hãy cứ rong chơi , cứ mỉm cười ...

MỪNG SINH NHẬT MUỘN MỘT NGƯỜI BẠN

                                                   

                      

                              Hôm qua sinh nhật bạn già ,
Bữa nay mới biết , thiệt là bậy ghê .
Làm thinh ? -- Dở với bạn bè ,
Mà ghi lời chúc  lại e muộn màng .
Chúc xuân ? thì Tết đã tan ,
Lễ Tình nhân ? cũng " sang ngang "...lâu rồi .
Bây giờ sáu mấy , bảy mươi ,
Chúc " yêu " ...thiên hạ lại cười vô duyên .
Cõi trần vốn khác cõi tiên ,
Nên bày lắm chuyện ...ôi phiền phức sao !
Thôi thì ...trót đã thương nhau ,
Ta đành chúc bạn ...bạc đầu vẫn vui .
Hẹn rằng sinh nhật chín mươi ,
Tụi mình chống gậy đi chơi cung Hằng ,
Đăng xê với gió cùng trăng ,
Khi mô thấm mệt lại lăn ra nằm ,
Cho tròn cái cuộc trăm năm ,

Cợt đùa  ...c với thăng trầm , biển dâu .


                           

           

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

TÌNH XƯA ...( tặng 1 cô bạn )






 Cũng thôi , một chút mộng đầu , 
Tình ? không phải , mộng ...tình sâu hơn nhiều .
 Dẫu lòng vẫn muốn nâng niu ,
 Thời gian : nghìn đợt thủy triều vô tư .
 Xóa dần dấu vết  cơn mơ ,
 Ngày xưa ấy : ...một bài thơ không lời .
 Chuyện qua ...cũng đã qua rồi ,
 Viết ra cũng đủ làm vơi uẩn tình .
 Sông dài ,biển rộng ,trời xanh ,
 Chim khôn còn biết lựa cành cây cao . 
Sóng lòng , một chút lao xao ,
 Rồi thôi ...hãy để chìm vào lãng quên .
 Không gì bằng sự bình yên ,
Con ngoan , chồng giỏi , bạn hiền ...quanh đây .


11:35 3 thg 1 2013

Trống vắng chiều nay thấy nhớ ai
Ngày em cất bước bến sông dài
Bằng lăng sắc tím bên bờ vắng
Gác nhỏ đìu hiu thiếu nắng mai
Tiếng cuốc kêu than buồn khóc bạn
Anh ngồi luyến tiếc những ngày phai
Sao người cất bước quên thề ước
Chạy trốn yêu thương chẳng đoái hoài.
CHÚC ANH NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG.
15:08 3 thg 1 2013
Thoáng bóng mây chiều , tưởng bóng ai .
Thì ra nằm mộng ...suốt đêm dài .
Nửa đời thương mãi thời xa vắng .
Một kiếp mơ hoài một kiếp mai .
Vẳng tiếng quyên ca sầu lẻ bạn .
Thoảng lời nhạn hát khúc vàng phai.
Cuối hồn còn đọng ... niềm mong ước .
Người cũ an vui ,hạnh phúc hoài .

Cám ơn NA đã ghé thăm ,nên họa bài thơ cho vui . Chúc NA năm mới đạt được mọi điều ước nguyện .

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

GẶP LẠI CHÂU PHƯỚC HOÀ VÀ MẤY LÃO LỚP C





  • Mồng ba Nhật Thuận đến chơi ,
    Trà đôi ba chén , nói cười dăm câu .
    Chuyện tàn , hai lão rủ nhau ,
    Ghé Phan gia gởi lời chào tân niên .
    Nói xong dắt ngựa ,thắng yên ,
    Hướng Đông trực chỉ đi liền một hơi .
    Hai chàng vừa ghé tới nơi ,
    Văn Bình cùng vợ , tươi cười mời vô .
    Vội vàng ...rượu nếp một vò ,
    Trà thơm một ấm , khô bò vài gang  
    Cười cười , nói nói oang oang ,
    Vui xuân kẻo sợ xuân tàn Tết qua .
    Tuổi cao , tác cũng ...đã già ...
    Kiếp sau ....biết có duyên... mà gặp nhau ?



    Chân không ...ra đón bạn già ,
    Quần dài chưa mặc thiệt là khó coi .
    Cười rằng : " Tuy có lôi thôi ,
    Chẳng qua vì quá bồi hồi ...mừng vui "
    Đăng Hoà nghe nói cả cười :
    " Có chi đâu , ới ...bạn đời ...đừng lo ..." 
    Ô hô .







    Hai lão Phan ,Trương ở buổi lễ kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường Phan châu Trinh .


    Sáng mồng 4 với Nguyễn văn Khoa cũng ban C ở cà phê Da Vàng 



Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

SẦU VIỄN XỨ ( thơ của THUẬN )












Tuyết rơi trắng xóa trời đất khách

Dang rộng tay gầy đón cố nhân
Đốt lên điếu thuốc buồn viễn xứ
Khơi đống tro tàn chuyện cũ xưa

Tuyết vẫn rơi đều tuyết vẫn rơi
Đất khách quê người lạnh mù khơi
Nhắp tách cà phê chưa uống cạn
Khách bỗng thấy buồn lệ muốn rơi

Tâm sự gởi dùm người lữ thứ
Cùng nhau chia xẻ nỗi buồn chung
Những mong sưởi ấm đời lưu lạc
Vơi bớt nỗi buồn kiếp tạm dung

      Trần cảnh Thuận 

Đọc lại bài thơ này như một lời chia sẻ để các bạn hiểu rằng mình cũng đang lạnh cái lạnh của các bạn mình ...Và càng lạnh hơn nữa khi nghĩ về cuộc đời này ...




 Bài thơ của bạn Thuận là câu trả lời một bài hát " Mưa lệ" do ca sỉ Ngọc Lan hát , tôi gởi tặng Thuận + Ngân , lúc ấy chúng tôi chưa hề  gặp nhau , sau khi đọc bài thơ tôi rất xúc động nên đã viết bài thơ dưới đây ... tôi xin được chép thêm để các bạn đọc cho vui :
                               

                    Vẫn đau đáu một phương trời cố lý
             Dáng xuân xưa , còn lại nét thu tàn .
              Người có lần qua vội chuyến đò ngang,
              Chừ ngoảnh lại : mênh mang trời tuyết trắng .

            "Sầu viễn xứ" từng đêm dài câm lặng ,
              Phố phường xưa, bè bạn vắng thưa rồi
             Dòng sông đời ...vẫn cứ  lạnh lùng trôi ,
             Khi về đó , còn ai quanh lửa ấm .

             Căn bếp đoàn viên ,chén trà thơm đậm ,
             Mái nhà xưa , màu khói đẫm mơ hồ
            Sẽ còn gì  ? hay chỉ có hư vô ...
            Trong bọt sóng nhấp nhô ...màu dĩ vãng .


         Thèm đựơc " nhắp tách cà phê " buổi sáng ,
           Giữa quán nghèo cùng bạn nói nhi nhô ...


NgânPCT at 06/10/2011 11:22 pm comment

Cám ơn ai, cám ơn đời đã cho tôi gặp được những con người chia nhau từng hơi ấm tình bè bạn. Thôi thì mượn lời của Hermann Hesse "Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này" để sẽ chia tình bằng hữu.________N2

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

VUI BUỒN ĐẦU NĂM

VUI
Sáng nay " ở nhà một mình " ,
Vợ con chúc Tết gia đình hai bên .
Pháo hoa trừ tịch vang rền ,
Tối không ngủ được ...cho nên ngủ bù .
Sợ rằng ... ngủ quá thì ngu ,
Mới  vào mở mạng , chu du ...đỡ buồn ....
 



BUỒN
Sáng mồng một ở nhà 
Lặng lẽ ngồi ngắm hoa
Ly cà phê dần nguội .
Như tuổi đời đang qua .

Ngày sao trôi thật vội ,
Đã chặng cuối hành trình
Hoa  dù không biết nói .
Đâu phải hoa vô tình .


NHỚ 

 Lại qua thêm được một ngày ,
Bao điều khôn , dại , dở , hay , vui , buồn .
Mai vàng nở nụ chào xuân , 

Ồ... ta ... đã quá lục tuần rồi sao .
Trà vừa mới cạn chung đầu
,

Đã nghe thế s nhum màu phù du .

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

BUỒN VUI NGÀY GIÁP TẾT 3


                       

3.-- Vậy là cuối cùng " lão thợ hồ bất đắc dĩ " cũng đã hoàn tất công trình " hiện đại hoá " cái gian bếp chỉ chừng 10 mét vuông ...Chẳng giấu gì các bạn , phải đến thập niên thứ nhì của thế kỷ hai mươi mốt này tôi mới dám triển khai cái phương án " tiểu tu " chuồng trại , à mà không , phải nói là nhà cửa  mới đúng ...Dù có là nhà ổ chuột thì cũng là nhà ...huống hồ trong lĩnh vực phim ảnh đã từng có biết bao nhiêu nhà ổ chuột được lên phim ...Có phim còn được giải Oscar nữa như phim " Triệu phú khu ổ chuột " chẳng hạn...Chuyện đời biết đâu mà lường được ...cứ tuỳ ngộ nhi an cái đã ...À mà không ...tôi đâu có định nói về nhà ổ chuột , cũng không định nói về món thịt chuột hay những con chuột ...Dù có từ bi , bác ái đến đâu tôi cũng không thể nào thương nổi cái giống động vật dễ ghét này ...Chúng nó luôn gặm nhấm , đục khoét cái kho sách của tôi mặc dù chúng hoàn toàn không biết chữ nào ...Phải chi chúng nó tiêu hoá được một chút đạo lý nào chứa đựng trong những quyển sách quý của tôi thì cũng đỡ tức , đằng này chúng chỉ nhai nhỏ mà lót ổ để cho hết thế hệ chuột con này đến thế hệ chuột con khác ra đời , rồi còn phóng uế vào khắp các góc bếp , góc kệ ....Việc " tiểu tu " chuồng trại lần này ngoài việc giải toả cái tâm lý " nghèo ba họ " cho mấy đứa con  càng ngày càng lớn còn có mục đích cải thiện môi trường vệ sinh an toàn thực phẩm mà người chịu trách nhiệm chính lại cũng là tôi ...Đó là một sự tự giác không hề do cơ quan y tế , kiểm dịch nào nhắc nhở ...
Đúng là bận liên tù tì , hết đóng vai " dịch giả bất đắc dĩ " bây giờ lại phải làm " kỹ sư xây dựng !!! " Hèn chi ông bà ta có cụm từ " đầu tắt mặt tối " quả là hay hết chỗ nói ....Nói gì thì nói , mặc dù chưa nhận được giấy nghiệm thu chính thức nhưng tôi vẫn có thể nói công trình của mình đã đạt chỉ tiêu về độ không bền , còn về thời gian thì xem như hoàn thành đúng thời hạn ...Chắc chắn tôi đã thể hiện được đúng vai trò của một trượng phu có trách nhiệm chứ không phải chỉ biết " chọc ghẹo bà xã " mà còn mạnh miệng nói rằng đó là " thú vui tuổi già ."...Chuyến này thế nào tôi cũng được bà ấy không tiếc  lời khen ngợi ...vậy thì việc phải làm trước mắt chính là phải có một giấc ngủ sâu để bồi bổ sức lực vì ngày mai là 29 âm lịch nhưng xem như 30 vì tháng thiếu ...Ngày mai là ngày phải thực hiện các nghĩa vụ của một đứa con hiền , rể thảo , cháu ngoan ...Mới nghĩ tới đây thì mắt tôi đã díu lại và đánh thẳng một giấc không biết là bao lâu ...chỉ đến khi tiếng chuông điện thoại báo cuộc gọi đến hết rung rồi lại reo trong túi áo ,tôi mới giật mình tỉnh giấc ...
--" A lô ... thầy hả ?
Tôi giật mình , giọng nói của cô bạn trẻ người SG vang lên nghe như hồi chuông báo ...thức ..: " .Đã bảo rồi mà cái cô này cứ gọi mình là thầy , gọi vợ mình bằng cô ...làm như vậy không khéo mấy bạn nhà giáo sẽ cho rằng mình cạnh tranh không lành mạnh ...Cái chức lớn nhất trong sự nghiệp giáo dục của mình vẫn còn thiếu chữ " o sắc ó " trong hai chữ giáo sư kia mà ...Có điều thôi , cuối năm bận rộn , chẳng nên xét nét ba cái tiểu tiết này làm gì ..." Tôi vừa nghĩ thầm vừa trả lời : " A ha ...( chữ này mượn của bác Thiền Đăng )  có gì không TH ?
-- " Dạ không , cuối năm em điện thoại hỏi thăm cô thầy , chúc cô thầy vui khoẻ ...Em nghe thầy Bình nói quầy của thầy đã đóng cửa ...Thầy nhớ đưa cô đi xem chợ hoa và tham quan các chỗ vui chơi một chút ...Phụ nữ thích được như vậy thầy ạ ...
Tôi bông đùa : " Ủa , vậy là cô có điện thoại nhờ TH bẩm báo việc này phải không ?
Giọng cười giòn giã của cô bạn khiến tôi cũng thấy vui lây : " Hoa voan bán hết rồi hay sao mà nghe giọng cười có vẻ sảng khoái dữ vậy ?
-- " Dạ , chỉ còn có 3 chậu nữa , lại là 3 chậu em thích nhất ... Không bán thì để chưng cũng được ...
Tôi nghiêm chỉnh trở lại : " Bữa nào TH khai trương đầu năm ?
-- " Dạ không , chỗ em bán tạp hoá luôn nên ngày nào cũng bán , không có cúng khai trương ...Có tiếng cô ấy cười khúc khích : Vậy là đỡ tốn một con gà thầy hén ...Thầy nhớ chở cô đi phố đi ...Không được quên đâu nghen ... Xin lỗi thầy em có khách .."
Tôi cảm thấy hơi tiếc giấc mơ đã bị gián đoạn bởi cuộc gọi này : ...Hình như trong mơ tôi mới vừa xuống chiếu cho các đại thần tuyển thêm mấy ngàn cung phi mỹ nữ vậy mà chưa  thấy cô nào tiến cung đã phải giật mình thức giấc ...Thôi , đằng nào cũng đã chiều quá rồi , giờ này đưa bà xã đi thăm chợ hoa cũng là vừa ...
Nhận xét duy nhất mà vợ tôi nói về phố hoa hình con rắn khi tôi đứng bên ngoài trông xe cho bà ấy vào bên trong để " tận mục sở thị " khiến tôi hơi bị hẫng : " Không hiểu vì sao người ta lại chọn hình rắn hổ mang anh nhỉ , em thấy nó có vẻ hung dữ quá ..." Tôi giải thích : " Rắn hổ mang bành được người xưa xem như xà vương , tượng trưng cho sức mạnh và quyền lực , nếu xét về khía cạnh mỹ thuật thì nó có vẻ oai vệ hơn các loài rắn khác ...chỉ có vậy thôi ...Còn hoa thì thế nào ? "
-- " Em thấy cách trình bày cũng được , khá rực rỡ nhờ hệ thống đèn màu , nhưng số lượng hoa quá nhiều và chiếm hết không gian nên không có cảm giác thoáng ...Nó có vẻ giống một hội chợ hơn là nơi để ngắm  và thưởng thức vẻ đẹp của các loại hoa ..."
-- " Anh nghe nói chi phí cho phố hoa đến 17 tỉ ...Có lẽ do mình đã có tuổi nên cách nhìn của mình cũng khác ...Giới trẻ chắc họ thích vì có nhiều chỗ để chụp hình quay phim ...
Rời khỏi phố hoa chúng tôi quay về đường Hàm Nghi , lượng hoa cúc được bày bán tại đây có vẻ vơi bớt nhưng với giá rẻ và phần lớn các chủ hàng hoa ở đây đều mếu máo vì lỗ ...Tôi định đưa vợ tôi vào quán cà phê Trúc Hồ để uống một ly cà phê tất niên nhưng khi đi ngang qua hàng mai kiểng sau quầy tôi , vợ tôi bảo : " Anh xem hoa mai bây giờ chỉ còn có 200 nghìn một chậu ..."
Tôi dừng lại . Đúng như lời vợ tôi nói , người thanh niên mấy hôm trước nói chuyện với PHC và tôi đang buồn bã đếm số tiền vừa thu từ một người khách mới bê mấy chậu mai ra đường ...Nhìn thấy tôi , cậu ta bảo : " Chú mua dùm con một chậu đi ... Chỗ này con bán lấy tiền về xe ... Còn mấy cậu kia giá mua cao quá , con đập chậu đem cây về gởi cho chủ vườn  gỡ được đồng nào hay đồng ấy ..." Tôi nhìn vợ tôi và bắt đầu tung chiêu thăm dò : " Anh nhớ hình như hồi lấy nhau đến giờ tụi mình chưa bao giờ mua  cành hoa mai nào cả ...Hay là năm nay mình đổ liều thử một lần em há ..." Vợ tôi lắc đầu : " Thôi , hoa cỏ mà làm gì ,  nhà mình chật chội ...nhưng rồi có vẻ động lòng trắc ẩn khi nhìn tôi nên bà ấy quay sang người bán hoa .: " .. Thôi , hay là con để cho cô một chậu một trăm rưỡi được không ? " Người bán lắc đầu : " Dạ không , con lỗ quá nhiều rồi cô ơi ...Cô đừng ép con ..." Tôi cảm thấy đây chính là thời cơ để chen vào : " Người làm nông khổ lắm em ơi , đã không mua thì thôi còn nếu mua thì nên chấp nhận giá đó được rồi ...Chỉ 200 trăm nghìn đồng mà mua được quá nhiều thứ : niềm vui vì cậu ấy bán được hàng , vé xe để cậu ấy kịp về nhà ăn Tết , vợ chồng mình có hoa để chưng không chừng có người còn phong cho mình chức đại gia nữa cũng nên ...Cách đây mấy năm cậu K. bạn anh mua một chậu   cũng bằng cỡ này mà đến 3 triệu đồng , gần một lượng vàng em ạ . Hồi  nhỏ  trong vườn nhà nội anh có trồng nên đến Tết là ra vườn chặt vào mà cắm thôi ... Còn từ khi ra thành phố đến giờ hoa mai vốn chỉ để dành cho giới trưởng giả ...Anh chuyển qua thích hoa hồng vì đôi khi chỉ cấn có đủ tiền mua một đoá hồng cũng đã có được một niềm vui rồi ...