Tình không xanh như lá mới mùa xuân
Nắng không ấm như vùng trời nước cũ
Và em nữa ... khi lòng em chuyển gió
Xua tan ngày vàng mộng thủa xưa đi .
Xua tan ngày vàng mộng thủa xưa đi .
Anh trở về trên cõi sống suy vi .
Nghe nỗi chết trổ những mầm rất lạ .
Nghe hoang phế cứ hằn lên kiếp đá :
Đôi bàn tay run rẩy níu Thiên Đàng .
Xác thân này ai ấp ủ cưu mang ,
Hay chỉ chút đất trời hư ảo ấy .
Em từ đó , theo mùa đời điên dại ...
Cũng như sông ... đành chảy mãi không về .
1977
1977
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét