Những cánh nhạn thiên di ,
Bay về miền nắng ấm
Những đôi giày bảy dặm,
Tìm tới cõi bình yên .
Khi đi tuổi thanh niên ,
Lúc trở về tóc bạc .
Nhìn sự đời còn , mất
Nghe muôn việc có , không
Đôi khi tự nhủ lòng ,
Đôi khi tự nhủ lòng ,
Ở hay đi cũng thế ,
Những vòng quay chặt chẽ
Như muôn thuở đời này
Người ở cuối chân mây
Ta bên đời lặng lẽ ,
Cùng nhìn vầng trăng xế
Chia nhau nỗi quan hoài
Thầm hẹn một ngày mai ,
Tương phùng trên góc phố .
Cười đùa như trẻ nhỏ
Vui như chưa bao giờ
Chú ơi, có lẽ ai khi đi qua dốc bên kia của cuộc đời đều sẽ quay đầu nhìn lại đoạn đường mình đã qua phải không chú ? Được có, mất có, nhưng tựu trung vẫn là chút gì tiêng tiếc.
Trả lờiXóaMột điểm sáng trong cái kết của bài thơ. Nghe mà rộn ràng theo niềm chờ đợi hy vọng ngày gặp lại.
Làm cháu chợt...len lén vui lây.
Đúng vậy cháu ạ . Triết gia Hy lạp cổ đại Heraclitus đã đưa ra luận điểm nổi tiếng : “Không ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông”. Điều đó cũng có nghĩa rằng chú sẽ không bao giờ lấy lại được thời gian đã mất ...Bài thơ này chú viết lúc chưa gặp lại được mấy người bạn ấy ... Trong một bài thơ vui khác chú còn viết rằng : ......" Cuối đời chưa được nhìn nhau , Chỉ nghe trên sóng , tiếng tau , tiếng mày " Nhưng báo cho cháu mừng , cái đoạn kết của bài thơ này đã trở thành hiện thực vì chú đã gặp được mấy người bạn ấy năm vừa rồi và không còn : " Thèm được nhắp tách cà phê buổi sáng , Giữa quán nghèo cùng bạn nói nhi nhô ..." nữa ... Mấy ông bạn và chú đã " Cùng được nhắp tách cà phê buổi sáng ...với nhau rồi cháu ạ ...Cám ơn cháu đã chia vui nhé .
Xóa