Translate
Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2012
CUỘC HỘI NGỘ MUỘN MÀNG ?
Không ...Không ...Chắc các bạn nghĩ rằng tôi đang chuẩn bị lấy giọng để hát bài hát "Không "của nhạc sỉ Nguyễn Ánh ...Xin thưa , không phải vậy ...Tôi chỉ muốn trả lời cho cái tựa đề do chính mình đặt ra ở trên mà thôi .Mà tại sao lại phải trả lời cho cái tựa đề " cuộc hội ngộ muộn màng " Và hội ngộ gì đây?
Rủ đi nhậu hả ? hay đi hát karaoke ? cũng không phải nốt .Để khỏi mất thì giờ của các bạn tôi xin vào đề ngay đây :
Cách đây mấy ngày bạn NHK có ghé thăm blog của tôi , sau đó tôi cũng ghé thăm blog của bạn ấy theo cái kiểu "có đi có lại mới toại lòng nhau "ấy mà ...Rồi bạn ấy mail cho tôi , tôi mail cho bạn ấy
Để hỏi thăm nhau, hỏi thăm về việc in kỷ yếu ..."Trải mấy hôm tin đi tin lại ," thế rồi bạn ấy điện thoại cho tôi ,hẹn nhau chủ nhật này sẽ ghé chỗ tôi để uống cà phê ...Thoạt đầu tôi tưởng bạn ấy chỉ nói chơi thôi theo cái kiểu xã giao chi phép ấy mà , nhưng dù sao thì cũng phải sửa soạn một tí cho tươm tất để lỡ bạn ấy tới thiệt thì sao ...Vậy là buổi tối thứ bảy tôi biểu đứa con gái lớn lo ủi chiếc áo sơ mi vía để mai ba tiếp khách (thông thường thì tôi hơi lôi thôi ) cháu bé chấp hành ngay ...Sau đó còn phải tính toán thời gian để cho buổi gặp không ảnh hưởng tới một số công việc thường ngày vì sáng chủ nhật là tôi phải trực "cơ quan " cho bà xã đi công chuyện (tuần nào cũng vậy)...Xong đâu vào đấy tôi
đã trả lời điện thoại của bạn ấy là gặp nhau lúc 08 giờ ...
Đúng 08 giờ sáng ,trong khi tôi đang lui cui thối tiền tờ báo cho khách mua báo thì hai gã đàn ông xuất hiện ,từ phía sau quầy (nghe giống chuyện hình sự quá hả ?) Tiếng cười của K.vang lên khiến tôi giật mình nhìn lên ,cùng đi với K.là một người cao lớn ...Tôi định thần nhìn kỹ ...Thì ra là bạn H.D....Sự việc diễn ra trong chớp mắt vì đó là lúc bà xã tôi bắt đầu bàn giao công việc để đi công chuyện .Bà ấy chào khách rồi biến mất ...
Nhưng đối với tôi cái sát na quan trọng ấy sẽ khiến tôi không thể nào quên ...Có thể nói là từ bây giờ tôi sẽ không bao giờ quên được những hình ảnh mà xưa kia vốn rất nhạt nhòa trong tâm thức ...hình ảnh những người bạn của một thời xa lắc ...Bốn mươi năm đã trôi qua với biết bao nhiêu dời đổi ,bao nhiêu thăng trầm trong cuộc đời của mỗi người ...Khi nhìn bề ngoài tất cả chúng tôi đều đã già đi .(.mà không già sao được khi nhiều bạn đã có cháu nội cháu ngoại ) nhưng có một cái gì đó trong tôi vĩnh viễn không già ,một cảm giác rất lạ giống như khi nghe giọng nói của Ngân trong điện thoại ,như khi nhìn lá thư Thuận viết trên blog PCT .Tôi chợt nhẩm hai câu thơ mà tôi không nhớ tên tác giả :" Chừ về đó lòng y nguyên buổi trước , Nghĩ không ra ngày tháng cũ bên trời ".
Tình bạn ...Tôi chợt hiểu ...Tình bạn ,chính tình bạn đã tái sinh cho tôi phần linh hồn đã chết ,chính tình bạn đã đem đến cho tôi những ý nghĩa mới của cuộc đời ...Tôi lắng nghe những câu chuyện của K. của D. chỉ thỉnh thoảng mới chen vào vài câu hỏi về gia đình ,về công việc để qua đó có thể hiểu thêm về hai người bạn cũ mà rất mới này ...Có lẽ đã đến lúc chúng tôi thực sự cởi bỏ tất cả những chiếc mặt nạ đã lỡ mang theo khi dấn thân vào dòng chảy cuộc đời ...Sáu mươi tuổi rồi còn gì nữa .Và vì thế chúng tôi đã nhìn nhau bằng ánh mắt trẻ thơ , không toan tính ,không lọc lừa , không thủ đoạn ...chúng tôi đã nhìn thẳng vào tâm hồn nhau với những lời tâm sự đơn sơ mà đầy ắp thân tình ...Mỗi đứa chúng tôi đều có những công việc phải làm ,những vai đời phải đóng ,những trách nhiệm phải chu toàn những lời hứa phải thực hiện trước" khi từ giã cõi vô minh vô thường này " Hình như trong cuộc hội ngộ lần này tôi đã hiểu thêm nhiều hơn về NHK ,về HD ...mới thấy rằng sau cái vẻ nghiêm trang của K. cái vẻ đạo mạo đến lạnh lùng của D. là những trái tim cháy bỏng yêu thương ...Có lẽ khác với tôi ,tìnhcảm của D. đã được nén lại cho đúng với vai trò của một nhà giáo ,khác với tôi ,tình cảm của K.cũng được ghìm giữ lại trong cái khổ giấy của một trang in theo qui định ...Những nhắc nhớ của mỗi bạn về ngày xưa ,về một vài người bạn mà các bạn ấy đã cùng gắn bó giúp cho tôi cảm nhận được con người thực của mỗi bạn ...Giờ đây tôi đã có thể trả lời thẳng cho câu hỏi mà cũng là tựa đề của bài viết này : " Không cuộc hội ngộ không hề muộn màng ...bởi sau cuộc hội ngộ này là những đợt sóng liên hồi của tình thân ,của kỷ niệm để nuôi dưỡng tâm hồn tôi và các bạn ..." ...Trong vòng quay chặt chẽ ,Muôn thuở cuộc đời này , Người ở cuối chân mây .Ta bên đời lặng lẽ , Cùng nhìn vầng trăng xế ,Chia
nhau nỗi quan hoài , Thầm hẹn một ngày mai ..Tương phùng trên góc phố ,Cười đùa như trẻ nhỏ ,Vui như chưa bao giờ ...( Trích từ bài tặng Th. N )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét