Translate

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ

  



Jun 30, 2011 5:57 PM
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ ,
Vô duyên đối diện bất tương phùng .
Ẩm ngã trà hề hoàn ngã trản ,
Đô thành huề cổ dị chinh đông .
          (Kim cổ kỳ quan )

Chắc chắn hầu hết bạn bè tôi đều không ai xa lạ gì với mấy câu thơ nói trên đặc biệt là hai câu đầu .Hai   câu thơ đã được nôm hóa và phổ biến đến nỗi nhiều người không biết gì về chữ Hán vẫn có thể hiểu được khi nghe nói đến ...Nhưng nghe ,hiểu và cảm nhận một cách chính xác từ cuộc sống là hai vấn đề khác nhau ...Điều đó tùy thuộc vào cách nghĩ và những tao ngộ của mỗi người ...Hôm nay tôi viết bài viết nhỏ này với những hồi tưởng của chính mình sau sáu mươi năm đi tới đi lui đi xuôi đi ngược trên cái cõi trần gian tội lỗi này (chưa kể bốn mươi năm sắp tới ,chuyện đó thì hãy để hạ hồi phân giải vậy ) Tôi còn nhớ Vũ thành An trong bài không tên số 4 thì phải, có viết :" Triệu người quen có mấy người thân ,khi lìa trần có mấy người đưa ..."Quả thật tôi đồng ý với ông ta một trăm phần trăm ít ra là ở cái vế đầu ,còn ở cái vế sau thì tôi không dám chắc .Không thiếu gì người nhờ bản thân ăn nên làm ra hoặc con cháu giàu có ,quyền thế nên khi sống không có ai thân nhưng..." khi lìa trần vô số người đưa "...ngược lại có nhiềungười khi sống thì bà con ,bạn bè đông đúc nhưng "khi lìa trần chẳng thấy ai đưa"...Mà thôi chuyện đó là chuyện thiên hạ ,có nói cả ngày cũng không hết chuyện . Tôi chỉ muốn nói loanh quanh cái chuyện hữu duyên thiên lý và vô duyên đối diện này ...Lấy ví dụ từ tôi chẳng hạn , nếu tính từ lúc cất tiếng cười chào đời cho tới bây giờ thì mặc dù không tới con số triệu người quen như Vũ thành An nhưng cũng không phải là ít : người quen từ lúc tóc còn để chỏm,cho tới lúc đi học đi hành ,đi đây đi đó , đi lam đi làm , đi Đông đi Tây ,đi Nam đi Bắc thuở thiếu niên , thanh niên , trung niên rồi tới cái tuổi cận lão thành hay còn gọi là cận địa viễn thiên như hôm nay  .Quen hay biết  ,quen nhưng không biết ,biết nhưng khôngquen ,xã giao , sư phụ , sư bá , đại huynh ,đệ đệ,tiểu muội ,tỷ tỷ ,cô cô ,thúc thúc ...loạn cả lên rồi tới bạn bè ,bồ bịch ,người yêu mình , người mình yêu ,người yêu và cuối cùng là vợ con ,cháu chắt ...
     Trong phạm vi bài viết này tôi xin được phép chỉ đề cập đến một mối quan hệ thôi đó là quan hệ bạn bè nghĩa là tình bằng hữu .
Không thể kể hết số bạn bè tôi đã gặp gỡ trong suốt sáu mươi năm qua và cũng không thể phân loại bạn bè như phân loại các món hàng được vì dù ít hay nhiều ,dù thân hay sơ , dù tri kỷ ,chưa tri kỷ hay tri chưa kỹ thì mối quan hệ này  ,theo tôi ,vốn có tính cách thiêng liêng mặc định nghĩa là không cần cài đặt ... do thế mà ở phương Tây người ta đã từng ví tình bằng hữu là đóa hoa hồng không có gai ( tình yêu có gai)
Đối với tôi ,không nhất thiết phải trà trưa rượu sớm với nhau mỗi ngày mới gọi là bạn bè ,cũng không phải đem tiền của chia đều cho nhau là có thể trở thành bạn bè ,..Tình bằng hữu vốn có những nguyên tắc riêng của nó ,thoạt đầu là do duyên phận chẳng hạn như tình bạn của khối lớp 6471 PCT của chúng tôi nói chung ,chúng tôi có thể biết nhau ,không biết nhau  ..thuở còn đi học chung trường nhưng bây giờ chỉ cần nghe nói là bạn ấy thuộc khối mình là tự nhiên đã có cảm giác thân thiện ...Và chính nhờ cái cảm giác khó hiểu ấy mà nhiều bạn đã ngày đêm mài miệt lo từng mẩu thông tin thông báo trên blog như Ân , phục hồi chỉnh sửa những tấm ảnh đã nhòe nhạt bởi thời gian như K.Anh ,thiết kế ,sửa tới, sửa lui mẫu đĩa kỷ niệm như Tư , mày mò đọc chỉnh từng bài viết ,lăng xăng xin giấy phép ,đặt in kỷ yếu như Dục ,như Kỳ , như Kiện ,như Thứ ....Nhiều bạn ở xa cũng liên hệ để lo việc này việc nọ như Ngân ,như Hiển , như Phước ...(tôi xin lỗi không thể nêu hết tên của các bạn ra đây ...)
Đi xa hơn một chút trong số những bạn bè chung ấy cũng có những nhóm bạn bè riêng ,có nhóm bạn cùng lớp ,có nhóm khác lớp ,có nhóm cùng trường , có nhóm khác trường ,có nhóm cùng tuổi ,có nhóm nhiều lứa tuổi ,,,rồi đến những bạn đồng nghiệp , đồng liêu... ,cùng cảnh ngộ ,cùng một mối quan tâm và tất nhiên không phải mọi quan hệ bạn bè này đều giống nhau ...Tôi cũng có nhiều nhóm bạn như vậy và ở mỗi nhóm tôi lại có những bạn bè khác nhau ,không ai giống ai ...Mỗi người bạn là một cuộc đời riêng ,sở thích , tính cách riêng ...Nếu có điểm chung thì điểm chung duy nhất là sự chân thành ,và sự tôn trọng nhau ...Sự tôn trọng và thành thật là hai yếu tố không thể thiếu trong tình bạn , có thể thêm sự hiểu biết ,thông cảm và tế nhị nữa để làm cho tình bạn thêm phong phú và bền chặt ..Tôi có những người bạn không hề làm thơ , những người bạn không hề thích những bản nhạc tôi thích , nhưng chúng tôi vẫn chơi với nhau mấy chục năm không hề gây gổ ...Trong quan hệ bạn bè của chúng tôi đôi khi chỉ có sự cảm thông và khâm phục nhau về một ưu điểm nào đó của nhau và sự chân thành .
Nhưng ,hình như nếu chỉ có thế thì chưa đủ ,chính vì bản thân mỗi người là một tiểu vũ trụ , một ốc đảo cô đơn , vì cuộc sống vốn đa đoan , có những nỗi buồn phải nuốt ngược vào lòng , những nụ cười phải lấy tay che miệng ...nên đôi khi rất cần sự chia sẻ của một dạng tình bạn khác hơn thế nữa ,sâu hơn thế nữa ...và đó là khởi nguồn của tình tri kỷ ...Tôi còn nhớ bài thơ Bá Nha viết khi Tử Kỳ chết , lúc ông đập vỡ cây đàn trước mộ Tử Kỳ như sau :
" Thốt đoái dao cầm phượng vĩ hàn ,
Tử Kỳ bất tại bất thùy đàn .

Xuân phong mãn diện giai bằng hữu ,
 Dục mịch tri âm nan thượng nan "
 Tôi đã rất xúc động khi đọc đến giai thoại này , cả đến bây giờ vẫn thế . May mắn cho tôi trong cuộc đời này trong từng thời điểm của cuộc đời tôi đã có dịp gặp gỡ với nhiều người bạn tri kỷ theo nghĩa đích thực của từ ngữ này ...Tôi cũng đã từng bỏ hẳn sở thích của mình :
" Ta vẫn thế bên lề đời lặng lẽ ,
 Mái hiên sau trú ẩn gió mưa đời ,
Ném thư kiếm xuống dòng trôi nghiệt ngã ,
Ta quên ta ,quên cả khóc hay cười ..."
Nhưng rồi chính những người bạn này đã hâm nóng lại ngọn lửa tình yêu còn le lói trước gió mưa đời sống ,thắp lại trong tôi niềm tin về cuộc đời về con người (trong đó có cả người bạn đời ) không phải bằng hiện kim hay hiện vật mà chỉ bằng sự tin tưởng ,cổ vũ ,động viên ...Có những người ở rất gần tôi ,thỉnh thoảng gọi nhau một tiếng hẹn nhau ở quán cà phê cóc bên đường ,có người ở rất xa chỉ với vài câu chuyện nhỏ thể hiện sự tương đồng nhưng vẫn chứa chan tình bằng hữu ...Trong khi có những người hằng ngày gặp mặt , mở cửa ra là đã thấy nhau như những người hàng xóm thì lại vĩnh viễn vẫn chỉ là những người hàng xóm , không thể thay thế cho một người bạn được ...      Đối với tôi như thế là đã quá đủ cho một cuộc đời ,quá nhiều cho một kiếp người ...  Và đó cũng là câu trả lời cho hai câu :" Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ , Vô duyên đối diện bất tương phùng "

    • TN
    • Aug 30, 2011 1:47 PM
    Tôi cũng có hiểu chút ít về tình bạn,tuy nhiên trong cuộc đời này tôi cũng giống như nhạc sĩ vũ Thành An:"Triệu người quen có mấy người thân"...Và cũng như bạn nói 2 tiếng tình bạn thiêng liêng lắm,mà đời này người ta đã lạm dụng quá nhiều!Những người thích văn chương như chúng ta sẽ có 2 loại bạn:một trong cuộc đời,một ở trong sở thích sáng tác.Bạn nào cũng quý cả,miễn là chân thành.Có bạn mến ta vì chính con người ta,có người ưu ái ta vì tìm thấy tiếng nói chung nơi những tác phẩm của ta.Nếu như kết hợp cả hai thì đó chính là người bạn tri kỉ khó tìm.-Việc tôi tìm đến blog bạn không ngẫu nhiên đâu,trong lúc bạn đang có mặt trên blog tôi thì tôi đang đi thăm đáp lễ các bạn  vào blog tôi,chỉ là tôi hơi nhanh thôi nên đã để lại bình luận trước khi về.Đã kịp đọc bình luận và trả lời cho bạn luôn cả.Bây giờ có mặt ở đây hoàn thành luôn nhiệm vụ của tình bạn mới quen.Thân.
    • cao
      • cao
      • Aug 30, 2011 4:05 PM
      Rất cám ơn bạn đã ghé thăm và để lại những suy nghĩ , nhận xét của bạn . Thế giới này thật bao la và cũng thật diệu kỳ .Suy nghĩ của bạn khá tương đồng với một người bạn của tôi . Khi nói đến bạn ,anh ấy đã tách hai chữ bạn bè thành hai từ riêng biệt : bạn  và bè . Chính vì thế đã tạo nên sự tranh cãi đối với một vài người nên anh ấy không muốn đề cập thêm . Nói như bạn , có thể sự gặp gỡ của chúng ta hôm nay đã tạo thành tình bạn văn chương ...Cũng là một tình bạn rất đáng trân trọng . Xin cám ơn và hẹn gặp lại bạn ở những bài viết khác trên blog này và blog của bạn .
  • NgânPCT
    CT_Bạn mình, tẩu mã và trượng phu đều không có ghi trong cốt chuyện dài đời tôi. Bởi lẽ đó mà tên tôi được anh em thương mến hay nhắc hoài là đứa không bỏ anh em, không hại bạn bè trong mọi hoàn cảnh [có dịp sẽ kể cho vài mẩu chuyện đề cập đến vấn đề này]. Kẻ ghét thì liệt kê vào danh sách kiểu "Trần Cathay" của D-Anh, nhưng chắc chắn tôi không phải là loại "4 lơxe" và mình cũng không "Mơ thành người Quang Trung". Nhưng không chạy mà đứng nhìn anh em đánh nhau thì không ít lần. Có khi là vì không mắc mớ chi đến chuyện của mình nên đứng nhìn thiên hạ "choảng" nhau cho đã mắt, biết đâu học thêm vài "ngón" không chừng. Hay là không chạy vì quá sợ, chân run không chạy nỗi. Hoặc không chạy, không đánh mà nhảy vô can. Trường hợp CT thì hơi khác một chút, nên "không dám nhào dzô đở đòn" là vì nếu có xảy ra thì cả 2 phía đều là bằng hữu mới kẹt cho tui. Đứng nhìn là thưọng sách! Hahahaha. Không chừng nói nhỏ để Th, có thể, nhảy dzô can. Chuyện dzô blog thì tui nghĩ là nhiều anh em cũng lượn lờ vài lượt và phất phơ như áo lụa nguyên sa, "anh chợt đến, chợt đi Thông vẫn biết/ Trời chợt mưa, chợt nắng cũng cần nhau/ nhưng sao không ghi lại lấy một câu/ để Thông gọp, tiếng thơ buồn đọng lại". Chứ đến lúc "tháo giày" thì coi như xong, giống như cựutôngtông Bút đến xứ bão cát Trung đông đó bạn mình ơi.
    ______N2 lại cà khịa sáng nay.
  • cao
    • cao
    • Jul 1, 2011 11:04 AM
    Cám ơn bạn Thuận , đúng như bạn nói ...Nhưng từ lâu chúng ta đã bị cuốn trôi trong dòng sống đến mệt nhoài và nhiều khi chúng ta đã không thể làm chủ được ngay chính cuộc đời mình nên những mất mát là điều không thể tránh khỏi ..có một điều đáng mừng là cuối cùng chúng ta cũng còn được những phút giây bình tâm tĩnh trí như bây giờ để nhìn lại và thấu hiểu ...Hãy mãn nguyện vì điều đó để những tháng năm còn lại của tụi mình được nhẹ nhàng và só ý nghĩa hơn ...Thân chào bạn
  • NgânPCT
    Ông bạn già của tui muốn bị ăn đòn chắc. Có muốn bị thoi, bị đá, bị đấm, bị lột quần cởi áo thì nói trước luôn đi kẻo không kịp ân hận. Chẳng qua một khóa giáo dục sư phạm nào, lại dương oai tác quái trước cả đám thầy bà đã qua trường lớp và có gần 40 năm kinh nghiệm lăn lóc gió sương, mà dám đòi làm giám khảo với thiên hạ. Có cả chuyện ra đề nữa mới ớn chớ!. Thiệt tình là cở tôi cũng không dám nhào dô đở dòn. Thôi chi bằng lên tiếng trước cho chắc ăn. Đi đâu cho xa, tôi kéo từ trang nhà NHK về đây bài góp ý của CT Lần đầu bạn ghé thăm tôi , Trái tim chung một nhịp đời cuồng điên Ngày xưa trót đã chẳng duyên , Bây giờ gặp gỡ chắc tiền định thôi Về tìm chiếc ghế ta ngồi , Ngày xưa ...ôn lại quãng đời học sinh . Mai sau còn một chút tình ; Khi về với cõi vô minh vô thường đâu phải "chỉ ngần ấy thôi" ông còn ghẹo tôi rằng / Sáu mươi chơi tiếp đến mười mươi . Nhưng dẫu dến 10mươi chắc gì "Tri kỷ đời nay có mấy người !?" và chấm hết.
    NVGia thì không, một lúc với PNLư & VCLê bạn hắn: "..Mời nhau cạn một ly này Mai kia góc bể chân mây...nhớ về"
    và như thế thì ngộ hay phùng sẽ theo từng hoàn cảnh và lòng người.___N2
    • cao
      • cao
      • Jul 1, 2011 10:34 AM
      Tưởng đâu mấy ngày qua bác Ngân ho đến tắt tiếng rồi chứ ai dè mới vừa bán hết xăng là bác đã đi quậy đủ chỗ nào là qua blog của Kiện ,về blog PCT của Ân chọc tới cả cụ Phan Khôi ...rồi bây giờ về nhà mình thi thử ...Bác đừng lo chuyện này là chuyện nội bộ , đâu có vị "tháo giày" nào vô blog của mình đâu ,mà nếu có thì coi như mình đang dùng kế khích tướng để cho các vị ấy dạy cho mình một bài học mà khỏi đóng học phí chứ có gì mà Ngân lo .Bạn bè mà chưa chi Ngân đã chơi đánh bài tẩu mã ...Thử hỏi như vậy có đáng mặt trượng phu không chứ ! Khà khà ...Thân.
    • T T M
    • Jul 1, 2011 12:37 AM
    Hai chử "Bạn Bè" không biết vì vô tinh hay cố ý mà chúng ta lại ghép
    chung với nhau. Tuy nhiên khi "mổ xẻ" một cách sâu sắt như bài viết của
    bác, nhất là ở vào lứa tuổi của tụi mình, theo ý tôi ta nên tách ra làm 2
    chử riêng rẻ thì có lẻ rỏ ràng hơn. Bác đề cập đến Vũ thành An trong
    bài không tên số 4 : " Triệu người quen có mấy người thân ,khi
    lìa trần có mấy người đưa ..." Triệu người quen" nầy có lẻ đa số
    chỉ là "BÈ" và dăm người đưa tiển có phải là "BẠN" chăng? Với chiều
    hướng suy nghỉ như vậy thì có lẻ đa số chúng ta có rất nhiều "BÈ" (mà
    đôi lúc chúng ta lầm lẩn là "BẠN") và vì sự lầm lẩn vô tình nầy mà trong
    suốt cuộc đời ta đả đánh mất một số "BẠN" thật sự? Riêng cá nhân tôi, ở
    vào ngần tuổi nầy, những ai vẫn còn có được dăm ba người "BẠN" là những
    người may mắn và hạnh phúc.
    Thân ái,
    Thuận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét