Translate

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

CHUYỆN THUỞ XƯA .



Ngơ ngác nhìn em : Có phải em ?
Ngoài kia nắng đậu dưới chân thềm .
Mùa thu len lén về qua phố .
Nghe nửa mơ hồ ...nửa dịu êm .

Bốn chục năm ? -- Ừ nhỉ ...quá lâu .
Thời gian như nước chảy qua cầu :
" Vai anh oằn nặng buồn non nước .
Trăng gió vô tình ...biết nói sao !. "

Từ đó mình không gặp lại nhau .
Chia tay quên nói cả câu chào .
Từng đêm lặng lẽ bên rừng vắng .
Dõi mắt tìm phương sáng ánh sao .

Cứ dỗ lòng rằng ...thôi hãy thôi ...
" Sông xưa nay đã trở nên đồi "
Tìm nhau chi nữa trong ghềnh thác .
Hãy cố quen đi chuyện lở ...bồi .

Đã chớm hoàng hôn ...đêm ba mươi .
Vầng trăng nay lạc  cuối chân trời .
Vẫn nghe còn chút gì  xao xuyến .
Sầu đắng thiên thu ...chuyện kiếp người .


  



Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014

GẶP LẠI NGƯỜI XƯA ...(1974 - 2014 )



Bốn mươi năm ...thật không ngờ ,
Bóng chim tăm cá ...bây giờ ...gặp nhau .
Sông Ngân đã cách nhịp cầu ,
Trời còn nhỏ giọt mưa ngâu làm gì !
Não lòng bao cuộc phân ly ,
Sông thay màu nước ... người đi chẳng về .
Huống gì  một chút si mê  ,
Phải đâu vàng đá ... hẹn thề trúc mai .
Huống gì một thoáng mây bay ,
Bóng râm ...che nắng giữa ngày ...rồi thôi .
Cõi người ...nước chảy bèo trôi ,
Giữa hân hoan ...chợt ngậm ngùi nhìn nhau .
Sang thu nên lá đổi màu ,
Thời gian ...giục giã  điệu chào ...tàn phai .

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

ĐỌC LẠI BÀI THƠ TÌNH CŨ .



1.--Bầu trời hôm ấy trong xanh  quá ,
Nhưng mắt em nhìn chợt thẳm sâu .
Cứ ngỡ tình yêu là tất cả .
Sao mới nửa đường ... đã lạc nhau .

Anh trót trôi theo cuộc hải hồ .
Thương đời nên nặng gánh âu lo .
Bút nghiên đành vẽ màu non nước .
Sông núi vô tình sóng nhấp nhô .

Em đã chìm trong khói bụi mù .
Hát lời man dại tưởng lời ru .
Say hoài với giấc mơ thần thánh .
Tình nghĩa không hơn chén tạc thù .

2.-- Một sớm anh về ...trời đổ mưa .
Chân buồn cứ trượt mãi đường xưa .
Bùn sâu lối nhỏ thân quen cũ .
Cứ hỏi lòng mình : em tỉnh chưa ? 

1980 

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

VÀI HÌNH ẢNH LẠ ...




Cây còn lả ngọn thương đời ,
Đá kia cũng biết khóc cười buồn vui ...
Huống chi người ...với cõi người ,
Chỉ như hạt bụi giữa trời mông mênh .
Cúi đầu nhìn kiếp vô minh ,
Mở đôi mắt dại tìm mình không ra .

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

VU VƠ 2



Lúa vàng trĩu nặng tình quê ,
Ai như  ... người cũ tìm về ...chốn xưa .?
Bao năm dạt bến xa bờ :
Núi xanh thủa trước ? bây giờ ...vẫn xanh .
Đường xưa ...khúc khuỷu gập ghềnh ,
Như lời hải thệ sơn minh ...ngày nào .
Còn gì nữa để tìm nhau ...
Khói sương đã khép lối vào cõi mơ .
Gió chiều chợt thổi vu vơ :
Đời còn dâu biển ...nên thơ còn buồn ...

Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014

TÌNH MẸ

                                      



( tặng các bạn tôi nhân mùa Vu Lan )

" Mẹ già tóc bạc đâu rồi : 
Một vầng trăng ...lạnh lùng soi góc vườn ..."
Ấm chè nấu giữa đêm sương ,
Trong con ... còn tỏa mùi hương ...ngậm ngùi ...
Trời còn giông bão chưa thôi ,
Chiêm bao ...để thấy nụ cười mẹ xưa ....

Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014

CHỦ NHẬT ĐẦU THÁNG BẢY




Chùm bằng lăng mới nở .
Đón người bạn sáng nay .
Mùa thu đang gõ cửa .
Nên trời nhiều mây bay .

Bâng quơ nhìn mái tóc :
Thì ra  ta già rồi .
Chút tình trong khóe mắt .
Ly cà phê không lời .


Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

NGƯỜI KHÁCH MUA SÁCH ...

                                                   


Nếu tôi nhớ không lầm thì kể từ lúc tôi bắt đầu tìm lại hứng thú  đọc sách và sưu tầm sách cũ đến nay tính ra đã tròn hai mươi năm ....Con số này chỉ có tính cách tượng trưng vì tôi không kể đến thời gian còn đi học và những tủ sách quí mà tôi khệ nệ từ nhà sách Khai Trí Sài Gòn về đến nhà ...Số sách ấy đã " lưu lạc giang hồ "  từ khi tôi trải qua những cảnh " lên bờ xuống ruộng " nên bây giờ mỗi lần nhớ đến tôi còn tiếc hùi hụi ...Thời gian sau đó tôi cũng đã cố gầy dựng các tủ sách lại một vài lần nhưng chẳng thể nào bì được với số sách đã mất nên khi có người bạn quá nghèo muốn mở quầy sách cũ để " độ nhật " thì tôi đã " dâng hiến " chẳng chút suy nghĩ bởi vì ngoài sách ra thực sự tôi cũng chẳng có gì để giúp ...Tiếc rằng chỉ sau vài năm đứng điểm ở trước chùa Tỉnh hội , người bạn tôi  đã không trụ nổi nên giải nghệ ...có thể vì việc kinh doanh không phải là việc phù hợp với bạn ấy hoặc vì bạn ấy không bị bệnh nghiện sách như tôi ...
Thế nhưng câu chuyện mà tôi muốn kể hôm nay không phải là chuyện về cái kho sách tôi đang sở hữu , cũng không phải những " danh hiệu vẻ vang " mà các nhà báo , nhà đài phong tặng hoặc những lời trêu chọc của bạn bè : " Mi là con mọt sách " ...
Vua sách ? Thì đã sao ... Ngay đến vua thiệt như nhiều bạo chúa mà đôi khi lại  chỉ là sản phẩm của những kẻ buôn vua ...Mọt sách ? Thì đã sao ...Ít ra cũng chẳng phải là những con mối mọt đang ngày đêm đục khoét  cuộc đời ...Biết bao nhiêu người đã vì những hư danh , ảo vọng hay lợi lạc  mà gây ra những thảm họa cho loài người và đầu độc cõi đời này .
Điều tôi muốn nói ở đây chỉ là chuyện về một khách hàng kỳ lạ mà tôi mới tiếp ngày hôm nay ...Người khách kỳ lạ ấy không phải có ba đầu sáu tay , cũng không phương phi bệ vệ hoặc bụng to bằng cái trống chầu như nhiều vị tục gọi là đại gia mà tôi đã gặp ...Cũng nên nói thêm rằng  Tuy đang bận rộn chuẩn bị cho bữa ăn trưa của gia đình và khá bối rối vì đã quá giờ qui định gần một tiếng đồng hồ rồi mà  vẫn chưa xong nhưng tôi vẫn mở cửa khi nghe có người gọi : " Chú ơi ! con muốn mua sách ..."
Thoạt nhìn , tôi không có ấn tượng gì với cậu thanh niên vừa xuất hiện trước cửa ...Không bước vào nhà mà chỉ đứng ngoài cửa , cậu thanh niên hỏi ngay : " Chú có sách gì về tiếng Tây ban Nha hoặc các nước châu Âu mà không phải tiếng Anh và Pháp không ? 
Tôi đáp ngay : " Có , nhưng chỉ có Tiếng Tây ban Nha cho người Pháp và người Anh tự học thôi ..."
--" Chú cho con xem ..." Tôi quay vào trong mang ra 2 quyển : L.' espana sans  peine và Spanish to teach yourself ...đưa cho cậu thanh niên ....Trong khi cậu ấy lật giở sách để xem và thẩm định giá trị sách thì tôi kín đáo quan sát để thẩm định "  giá trị khách " ...Thú thật tôi hơi thất vọng vì cậu ấy không có vẻ gì là " một nhà nghiên cứu trẻ   , cũng không có cái trán hói của những nhà thông thái !!! mà tôi thường  thấy ...Có thể gọi cậu ấy là một cậu bé cũng được vì cậu ấy chỉ trạc độ tuổi đứa con út của tôi  thôi ...Sau một hồi chủ khách cùng đứng trong tư thế " sẵn sàng nghênh chiến " cậu ấy bổng hỏi tôi : " Chú có cuốn Quốc văn giáo khoa thư không ? " Tôi lại đáp : " Ồ , có chứ ..." Rồi vào lục đục mang quyển sách QVGKT do nhà xuất bản Trẻ tái bản năm 1997 đưa cho cậu ấy mà  trong bụng thầm nghĩ : " Trông cái cung cách nho phong hàn sĩ giống như mình gấn bốn mươi năm trước này thì chắc túi cũng không đủ nặng để lấy hết mấy quyển này đâu nhưng thôi kệ , lấy quyển nào cũng được , miễn đừng lấy quyển Spanish to teach yourself có giá bìa đến mười mấy đô la ấy ...Quyển này không dễ gì tìm , bán đắt thì cũng tội cho cậu ấy mà bán rẻ thì uổng quá , mình định để lúc nào có thời gian ngồi nghiên cứu thử cho vui ..." 
Không biết có phải vì đọc được suy nghĩ của tôi hay không mà cậu thanh niên vội lên tiếng : " Chú có sách gì về tiếng Hà Lan không ? "
Dòng suy nghĩ của tôi lại tiếp tục : ...Hà Lan ? Đất nước hiền hòa từng nổi tiếng với hoa tu lip ...Tôi đã từng nghe nói có giai đoạn mà một củ hoa tulip có thể đổi được một con tàu ...nhưng điều tôi quan tâm nhất về xứ sở này là hệ thống đập chắn sóng cực kỳ vững chắc có thể ngăn chận những đợt sóng khủng khiếp trong mùa bão lũ ...có thể vì thành phố nơi tôi đang sống năm nào cũng phải hứng chịu hàng chục cơn bão chăng ? Hay vì sản phẩm sữa Cô gái Hà Lan vốn nằm trong danh mục tôi chọn mỗi khi đi siêu thị ? Hay chỉ vì Hà Lan có chàng cầu thủ Denis Beckamp và cái danh hiệu Cơn lốc màu da cam vốn thường được báo chí nhắc đi nhắc lại mỗi mùa giải bóng đá ...? Nhưng có lẽ điều sâu xa nhất chính là vì nỗi xúc động  khi tôi nghe tin một chuyến bay chở nhiều nhà khoa học và những người dân Hà Lan vô tội đã gặp nạn khi bay ngang vùng chiến sự ...Những từ ngữ : Nhân ái , từ thiện , công bình , bác ài , văn minh ...chợt trở thành vô nghĩa khi con người mù quáng lao vào những cuộc chém giết để tranh giành quyền lực ...Ừ ...mà sao mình lại không tìm ra sách về tiếng Hà Lan nhỉ ! ..." 
Tôi trả lời cậu thanh niên : " Không , chú không có sách tiếng Hà Lan , nhưng chú có sách tiếng Ý , tiếng Tiệp , tiếng Bồ đào Nha , tiếng Nga , tiếng Đức , tiếng La tinh ...tiếng Phạn ...
-- " Chú cho con xem thử ...
Trong khi tiếp tục lục soạn để lấy sách cho cậu ấy xem , tôi cũng muốn thăm dò xem thử cậu ấy mua sách để làm gì vì tôi không dám tin rằng có một người trẻ như vậy lại say mê nghiên cứu các loại sách có vẻ khô khan ấy nên mới nói : " Phần lớn số sách ngoại ngữ thông dụng bây giờ chỉ là tiếng Anh ,trước đây thì có tiếng Pháp nữa nhưng bây giờ sách tiếng Pháp bán cũng rất chậm ... tiếng Hà Lan không phải là ngôn ngữ phổ biến ...Vả lại ở Hà Lan cũng có những vùng chỉ nói tiếng Đức ..."
-- " Sao lạ vậy nhỉ , dân Bỉ cũng nói tiếng Hà Lan nhiều lắm chứ ...Hà Lan cũng có nhiều quan hệ làm ăn với VN kia mà ...?
Tôi giải thích : " Phần lớn các công ty nước ngoài ở châu Âu khi làm ăn với nước mình thì họ lại dùng tiếng Anh trong giao dịch cho tiện  , tiếng nước họ chỉ dùng để trao đổi nội bộ với nhau thôi ...Các nhà xuất bản thì không dám in nhiều các loại sách ngôn ngữ khác vì khó bán , sợ đọng vốn ...nếu có in thì cũng chỉ in số lượng rất nhỏ theo đơn đặt hàng để phục vụ công tác giảng dạy , nghiên cứu thôi ..." 
-- " Chú nói cũng phải ...Mà nè ...quyển tiếng Tiệp này cũ quá , kiểu chữ lại quá nhỏ , khó đọc ...tiếng Đức , tiếng Nga thì cháu có nhiều rồi ...Cháu lấy thêm quyển tiếng Ý ...Tiếng Phạn cháu cũng có rồi ...Thế chú có tiếng Hindi hoặc Kinh thánh tiếng Hebrew không ? Và tiếng Ả rập nữa ..." 
Tôi đầu hàng : " Chú chỉ có mấy sách tranh ảnh có tiếng Iraq nhưng phần chữ rất ít , chỉ để minh họa hoặc giới thiệu lai lịch tác phẩm thôi ...Kinh thánh thì chú chỉ có tiếng Anh và tiếng Pháp , tiếng Hebrew thì chắc ở các thư viện lớn hoặc ở các thư viện của các nhà thờ Thiên chúa giáo mới có ...Chú đã từng bán những bộ truyện kiếm hiệp của Kim Dung và cả Cuốn theo chiều gió bản tiếng Hoa và tiếng Pháp , những sách tiếng Hàn , Nhật , Lào , Campuchia , Mã lai , Thái lan , Indonesia ...nhưng mấy sách cháu đang tìm thì chú không hoặc chưa có ...Nếu có thể thì thỉnh thoảng cháu ghé lại xem thử ...
Cậu thanh niên hơi ngần ngừ : " Cháu ở hơi xa ...sợ ít khi có dịp ghé ...mà lỡ ghé chú lại không có thì ..." 
Tôi đưa ra giải pháp : " Vậy thì cháu cứ ghi số điện thoại của chú ...Thỉnh thoảng cháu gọi hỏi trước ..." 
Tuy có vẻ tán thưởng đề nghị của tôi nhưng dường như cậu ấy không có điện thoại nên bảo tôi ghi vào một tờ giấy để cậu ấy bỏ túi ...Xong , cậu ấy trả tiền , cầm túi sách tôi trao và quay ra ...Đến lúc này tôi mới biết rằng cậu ấy đã dắt chiếc xe đạp cũ kỹ vào đến tận nơi và dựa vào bức tường bên ngoài chỗ tôi để xe ban đêm . Chiếc xe có vẻ cũng nghèo như cách phục sức của cậu ấy ...Hình ảnh này khiến tôi thoáng chút băn khoăn nhưng cũng là lời an ủi cho tôi vì cậu ấy đã mua mất một quyển sách mà tôi chưa muốn bán : " Thôi thì mai mốt mình tìm cuốn khác ...cứ chúc mừng cho những quyển sách đã tìm ra được đúng chủ nhân của nó ...." Quay vào trong để tiếp tục công việc của mình tôi mới sực nhớ rằng tôi đã quên không hỏi tên cậu ấy .