Translate

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

THƯƠNG TẶNG MỘT KiẾP HOA

                                                                               



11/28/2011 07:38 am
Tiếng ca em vẫn còn đây ,
Mà hồn... hoa ngọc lan... bay đâu rồi .?
Sông đời trong , đục , ngược , xuôi , 
"Mưa trên biển vắng" ...ngậm ngùi riêng ta .
"Tình đầu" rời rụng phương xa ,
Bờ " Môi tím " ép nụ hoa sớm tàn .
Tình mang mang , ý mang mang ,
Mắt em khép vội ... nên đàn sai cung .
Đành thôi , vĩnh biệt nghìn trùng ,
Tóc xanh còn đó : một vùng trời tang .
Gọi thầm hai tiếng " Ngọc Lan "
Đoạn trường ...là một lời than não nùng ...



TN at 11/29/2011 11:47 pm
Nàng về tận chốn xa nào 
Mười năm vẫn kịp dạt dào câu thơ 
Hồn hoa sẽ chẳng bơ vơ 
Tình chàng thi sĩ ngẩn ngơ rơi buồn.

cao at 11/30/2011 08:02 am
          " Trông theo nào thấy đâu nào ",
 Hồn hoa như đã nhập vào hồn thơ.
 " Chân trời góc bể bơ vơ ,"
 Cành lan rũ xuống sợi tơ đẫm buồn

cao at 11/29/2011 04:37 pm
Muộn phiền " để gió cuốn đi "
 Quay đầu : bờ nớ bờ ni cũng bờ .
 Bỏ thơ thì tội cho thơ ,
 Tâm cuồng , ý loạn cũng nhờ thơ chia .
 Mặt trời đã mọc bên kia ,
Hãy xa cõi mộng , hãy lìa bến mơ .

Ngày xưa ai kẻ khóc hoa
 Ngày nay ai cũng lệ nhòa vì Lan 
Phải chăng duyên nợ đa đoan 
Nam nhi tài nữ cùng làng não nhân 
Cho nên thơ mới thương tâm 
Vắng dài giọt cảm gọi thầm Ngọc Lan 
Ai người giữ mối tình câm 
"Mưa trên biển vắng" một mình khóc hoa.

cao at 11/29/2011 12:31 pm
Cũng đành một kiếp phù hoa ,
 Thiên thu.. giọt lệ thương hòa hương lan 
 Cõi đời dâu bể đa đoan ,
 Tử sinh là luật tuần hoàn thế nhân .
 Tâm không không phải vô tâm ,
 Thương lan không phải âm thầm yêu lan 
 Xót vì " trâm gẫy bình tan " 
Rưng rưng ngắm cánh hoa tàn , khóc hoa .
NgânPCT at 11/29/2011 01:16 am
60 lão mới hồi xuân, chắc muốn được phỏng vấn như lão 90 ở ngoài đó. Ngữ vọng "ngọc lan gọi thầm" cũng dễ sinh họa căng vô cớ lắm. Trong tâm còn có tình chăng sao tâm tư giao động dữ dội lắm đây. Mới vài ba bửa trước như là an lạc lắm, chợt một bửa là quay cuồng trong ảo giác thu qua giữa mùa đông mưa gió tái tê. Tưởng đâu lão đã luyện xong "TT Kiếm phổ" thì mọi thứ coi như xong; có như không. Đã có lần Th đề cập chuyện này hồi mới bắt đầu nên không không muốn nhắc lại chuyện xưa. Ai dè, hay là lão đã "tẩu hỏa nhập ma", than vản "vĩnh biệt ngàn trùng" với dáng dấp liêu trai giữa "Mưa trên biển vắng". Xăng lẻ đây! Ai có hộp quẹt không? Hahaha.

cao at 11/29/2011 08:18 am
Bác N2 mình lo xa quá , chuyện này cũng không ngoài chuyện :
 " Cảm thương cho kiếp hồng nhan ,
 Càng tài sắc lắm càng oan trái nhiều .
 Xưa nay ai chẳng yêu Kiều ,
 Yêu mà không bể nồi niêu mới tài . 
Có câu : " Xuân bất tái lai " 
Yêu hoa nên mới viết bài tặng hoa .
 Yêu người ...giữa cuộc phong ba ,
 Lắng nghe tiếng hát lời ca đượm buồn 
 Ngày xưa , mình ở Sài gòn , 
Đã từng viết khúc thơ " hồn ngọc lan "
 Trùng tên , giống họ đàng hoàng ,
 Cho nên xúc cảm vài trang tặng người .
 "Gẫm hay muôn sự tại Trời " 
Thương hương ...tiếc ngọc đôi lời vĩnh ly .

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG

                                                   


11/26/2011 05:37 am
Mới hôm qua nói về mùa thu thì hôm nay đã là mùa đông rồi ...Thu sao nổi nữa mà thu  vì hôm nay mưa dầm dề ...Mưa không lớn nhưng dai ...Vừa vào xem dự báo thời tiết thấy ngày mai , ngày mốt vẫn còn mưa ...Vậy là toi những ngày cuối tuần , toi luôn cái giải ngoại hạng ...Thông thường thì cái món báo bóng đá cuối tuần vẫn là cái món dễ nuốt nhất vì phần lớn khách hàng mua báo bóng đá vốn ít khi so đo tính toán như khách hàng của các loại báo khác , cũng khó trách vì một bên là dân làm ăn , cần thông tin , một bên là dân chơi , cần giải trí ...Dĩ nhiên không phải ai cũng giống ai nhưng phần lớn là vậy ...Có những vị đi xe hơi nhưng vẫn cò kè từng xu lẻ , ngược lại có những cậu đi xe đạp , áo quần dính đầy dầu mỡ nhưng lại sộp còn hơn Tây ...Chuyện ấy thì cũng bình thường thôi ...
 Buổi sáng dọn hàng  : mưa , buổi trưa đi lên đi xuống : mưa , Chiều dọn hàng về : mưa ....Đúng là mưa cả ngày ...Thấm thoát chỉ còn không đầy một tháng nữa là Noel , rồi tết Tây ...xong tết Tây lại phải lo chuẩn bị tết Ta ...Không lẽ phải bắt chước lũ nhóc mà can : " Bớt giỡn bác Trời ạ " nhưng quả thật bác chơi cái kiểu này thì cũng hơi ác . Tụi cháu không phải là dân chơi , vì chỉ có " dân chơi mới không sợ mưa rơi " tụi cháu vốn là dân làm ăn chăm chỉ hạt bột  " được ngày nào xào ngày nấy " nếu nói cho văn vẻ một tí thì "  Được một bữa anh lại mừng một bữa .." (.thơ Nguyên Sa có đổi chữ Gặp thành chữ Được ...xin lỗi bác Nguyên Sa nhé ) cho nên nếu không cày ngày cày đêm thì cả lũ nhóc lẫn cha mẹ nó chắc là " đói meo " ...Chuyện đói meo này thì bác HD là rõ nhất ...
Nói thì nói vậy thôi chứ chuyện mưa nắng thì làm sao tránh được ...cùng ở chung trong quả địa cầu này nhưng thời tiết mỗi nơi mỗi khác , chỗ này mưa thì nơi khác nắng , chỗ kia có gió bão , núi lửa , động đất , sóng thần , lụt lội , bão tuyết , bão cát ...trong ruột quả địa cầu thì nóng cả hằng nghìn độ ...
 Đã sinh ra làm kiếp con người thì phải biết chịu đựng rồi từ chỗ chịu đựng sẽ thích nghi dần hoặc tìm cách khắc phục phần nào chứ có than trời trách đất thì cũng chừng đó chuyện ...Việc trước mắt là phải lo điện thoại cắt bớt báo ngày mai chứ nếu không thì sẽ thấy Francois Sagan với tác phẩm " Buồn ơi chào mi " nhảy múa trước mắt ...Thôi thì chịu khó ăn mắm ăn muối gì cho qua mùa mưa chứ cứ đòi ăn cá ăn thịt thì không chừng cả đến muối cũng không có mà ăn ...Muối bây giờ cũng phải nhập khẩu chứ không phải có sẵn ...Cả đến rác cũng thế nói gì đến muối ...Ông bà ta có câu " ăn theo thuở , ở theo thời " quả là không sai ...Mấy cái món thịt bò Kobe thì phải để dành cho bác Ân chứ không tới phiên mình ...( Đùa một tí thôi bác Ân nghe , đừng giận ...chỉ tại  thấy mưa dễ ghét quá nên tức mình thôi )...Cắt bớt báo xong mới thấy hơi dễ chịu trong người nên ghé vào bờ lốc ...Vừa may thấy người bạn gởi tặng bài " Giấc thu " nhưng lần này là do ca sỉ Lệ Thu hát nên mở nghe thử ...Đúng là khác hẳn ...Hồi còn đi học có một dạo mình cũng rất thích giọng ca này với những bài " Xin còn gọi tên nhau của Trường Sa ,Hoài cảm của Cung Tiến ..." sau này nghe nhiều quá nên dần dần kén chọn hơn chỉ thỉnh thoảng mới nghe nhạc lời ...Nghe nhạc xong mới đi dạo các blog bạn bè thấy chưa có bài nào mới nên cũng hơi buồn , ghé vào blog Tài nữ thấy có bài viết về kiếm hiệp Kim Dung nên cao hứng viết lời bình ...Đọc bài viết về Lệnh hồ Xung mình sực nhớ ra nhân vật trong Tiếu ngạo giang hồ ...Quả thực ngày xưa mình cũng rất  khoái cái  phong cách bụi đời của nhân vật này ...có lẽ vì hắn giống mình ở một thời mê muội  và một thời lang thang ...Tất nhiên cảm nhận của mỗi người về các nhân vật trong kiếm hiệp Kim Dung có nhiều điểm khác nhau ...Phần lớn người ta biết về LHX là từ phim ảnh nhưng  tiểu thuyết và phim ảnh là hai lĩnh vực dựa vào nhau nhưng không hoàn toàn giống nhau ....Mình có may mắn là đã xem cả hai nên tất nhiên cũng có những nhận xét khác với người khác... có điều để nói về những điều này chắc chắn là phải có một bài viết riêng mới lột tả hết tâm trạng , tính cách nhân vật được ...Thôi thì hãy để lúc nào có thời gian hơn ...Và chắc là phải lĩnh giáo bác N2 trước đã vì nghe nói bác ấy trước đây là tổng quản lý bình dân thư quán ...mình cũng không nên múa rìu trước cửa Lỗ Ban .

Bạn bè tình cảm không cùng -
 họa thơ thơ họa dễ khùng lắm đây - 
bờ lốc đọc đêm đọc ngày  -
 đọc lui đọc tới vẫn hay cảm hoài -
 việc đời phải rõ ngô khoai -
 Hồ điệp bay mãi là đời Trang Chu -
 Trăm năm trong cõi ta bà -
 văn chương lớ ngớ dễ sa nhị tì -
 chi bằng ngoác miệng cười hì -
 giữ được mạng đấy chữ "thì" đừng quên.

cao at 11/27/2011 12:26 pm
1.--Rất vui có bạn chơi cùng , 
Bình qua luận lại điên khùng gì đây .
 Đêm qua rồi lại đến ngày , 
Mùa đông đã đến nên hay mưa hoài ,
 Cũng may mình chẳng trồng khoai .
 Lỡ như nước ngập thì toi vốn nhà . 
Bà la ông , ông la bà , 
Tiền đâu mua mắm ? Thôi , ta tù tì ,
 Lục lưng ông vẫn cười hì ,
 Còn dăm xu lẻ dễ gì mà quên .

          2.---Tạ ơn bờ lốc vô cùng , 
Nếu không có nó chắc khùng rồi đây .
 Nhai văn nhá chữ đêm ngày ,
 Một tay gõ phím, một tay kích hoài .
 Việc đời , nước đổ lá khoai ,
 Dương châu chưa tỉnh , mệt nhoài Nam kha .
 Chúng sinh trong cõi ta bà ,
 Hung hăng hục hặc cũng ra nhị tỳ .
 Khi vui mở miệng cười hì , 
Khi buồn vào mạng tức thì quên ngay .
vậy là toi cái giải ngoại hạng thoạt nghe cứ tưởng rằng ông bạn mê món thể thao vua bóng đá ai dè lo "đói meo" nên than...                                        Ha... ha...

cao at 11/26/2011 04:24 pm
Khách sộp , khách kẹo ,cũng đủ hạng .
 Trời mưa ngồi buồn chọc bè bạn .
 Chơi văn chơi chữ chẳng đấm đá .
 Báo ế , xếp báo về bán than ....Khà khà 

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

CHUYỆN BA NGƯỜI

                                                                           
09/11/2011 04:02 pm
Mấy hôm nay ở ĐN nóng kinh khủng , mình nghe nói ở bang bạn Thuận trời thường lạnh và mùa đông tuyết rơi nhiều nên đã gởi tặng bạn bài thơ trong đó có cả nhà ,cả bếp và đặc biệt là có cả lửa , khói ...để cho bạn sưởi ấm ...riêng chỗ bạn Ngân thời tiết giống ĐN nên bạn chịu nóng không nổi đã lập tức phản hồi trên blog của mình  và cả trên blog của PCT ...Bạn Thuận thì chưa ...Nói đến bếp mình cũng xin khoe với các bạn là hiện giờ ngoài công việc chính để có thu nhập mình còn kiêm cả công việc " xông pha khói lửa " hàng ngày trong gia đình ...Bà xã thì trực ban ở" cơ quan kinh doanh báo chí " suốt 14 tiếng, mấy đứa con thì đứa đi làm , đứa đi học ...chỉ có mình là có thể thu xếp được thời gian  vì sau khi đến đại lý để chọn một số đầu sách hoặc tạp chí thì mình có quyền vi vu một vài tiếng đồng hồ ...Thôi thì kiêm nhiệm luôn cái chức " bếp trưởng " để lợi nhà ích nước ...Mình chưa đăng ký thương hiệu nhưng theo lời mấy đứa con thì  " tài nghệ " của mình ở cái khoản này có thể thuộc hàng cao thủ ...Bằng chứng là chúng vẫn thích "cơm của ba " hơn cơm của quán và nhà hàng ...Có đứa còn bảo nếu ba mở quán ăn thì chắc sẽ giàu nhưng mình trả lời chúng là mở tiệm cũng không đơn giản ...Chỉ riêng cái chỗ khách để xe cũng đủ ngợp với tiền thuê mặt bằng rồi ...Vả lại nếu có mở thì không lẻ mình lại tiếp tục đứng bếp , phải thuê người nấu vậy là "mèo lại hoàn mèo " ...Thôi thì cứ theo nghề sách báo cho nó  nhàn và cũng phù hợp với sở thích của mình ...Đến tuổi này còn làm giàu chi nữa cho nó mệt phải không các bạn ...? Nói huyên thiên chứ mình mong sao có ngày gặp các bạn để trổ tài ...nếu lúc ấy mình chưa chống gậy ...Và cũng xin báo trước là nếu có khoản đãi các bạn thì cũng chỉ có một số món dân dã chứ không có cao lương mỹ vị gì đâu nhé ."pho ít dem bồ " : cá bống kho tộ . thịt bò xào bông lý . cà dầm tương theo cách bí truyền ....Bạn nào có kêu thêm món khác thì làm ơn báo trước để mình còn lục tìm sách chứ cái kho sách của mình đồ sộ lắm tìm cũng hơi lâu ...Nói đến đây mình cũng muốn hỏi thăm hai bạn về gia đình và công việc hiện tại ...Mình thì khai báo tất tần tật rồi ...Về công việc của mình thì như các bạn đã biết , mình được phong là ông trùm sách cũ ở ĐN chỉ có điều giới đọc sách càng ngày càng ít nên mình phải tăng cường chủng loại . Ngoài sách để đọc mình còn có sách để xem , sách để coi , sách để chưng , sách để đặt trên giá sách cho oai , sách nấu bếp , các loại sách cầm kỳ thi họa , văn võ , bí kíp võ công , kiếm hiệp đều có đủ ...Vì thế không bán được loại này thì bán được loại khác cũng đủ tiêu ...Các bạn thì sao ?

Mấy bữa nay tặng các bạn toàn những món ăn cay dễ chảy nước mắt nên bữa nay mình đổi tông một tí để các bạn vui hơn ...Mình không uống được rượu ,bia nên cứ coi như mới vừa gọi mấy ly cà phê đá đợi yahoo.com họ mang ra để chúng ta tán dóc ...Thân chào chúc các bạn và gia đình luôn vui mạnh và hạnh phúc .



Tri Thiên Mệnh at 06/14/2011 11:34 pm comment
Bác CT ơi, ông bạn già N2 của tụi mình dạo nầy nói năng lưu loát lắm, tôi không theo kịp. Vậy nhờ bác nhả ngọc phun châu.... " nện hội đồng " hắn một trận dùm tôi vậy nhé. Cảm ơn bác trước. Thuận

NgânPCT at 06/14/2011 10:35 pm comment
Chạy theo mấy đứa bây mệt quá! Cứ như bọn trẻ nhanh như điện hay là do văn tài thi triển, nhưng đừng áo thụng vái nhau hỉ. Hahaha. Chỗ này mình cũng chen lấn với Th một chút mới đưọc. Ở bờ lốc của Tân Tú Xưong, viết thơ cụ Tú Xưong năm xưa mà nói khoi khoi là các cụ thưòng nói là sao? Rứa thì mình cũng mượn lời cà khịa thêm 1 câu cho rõ ý "Một trà một rượu một đàn bà / Con 3 quốc tịch nó quấy ta". Mình nhớ là đã có lần nghe Thuận kể chuyện đứa đầu VN, đứa 2 ở MãLai & út ở Mỹ mới thấy đúng Th "yêu từng cen-ti-mét". Khai thêm tiểu sử của bạn mình để thấy sự dũng cảm của bạn mình. Mình thì không dám lầy vợ ỏ VN vì sợ vướng bận không đến bến bở Mỹ quốc được. Đến Hương cảng năm nào cũng không dám lén phén [ông chủ tiệm sách tra lại dùm chữ này có viết đúng không, thưòng hay nghe dùng nhưng viết ra thì không chắc, tra tự điển đang có lại không thấy chữ "phén"]. Từ ngày lập gia đinh ở xứ cờ Hoa đến nay chỉ có 4 con [Nói nhỏ bạn CaoTh nghe là tui và Th có 1 sự trùng hợp ngẫu nhiên là 2 thằng Quảng lại rinh được 2 cô gái Bắc; mấy dịp gặp nhau 2 nàng tỉ tê rất hợp]. Quý nữ của tui cũng vừa xong 4năm hôm chủ nhật 12/6 vừa rồi.  Ngày xưa tôi tát gàu dai, nếu mai gàu sòng cũng vẫn yên tâm. Thôi hỉ, bạn mình_____N2

cao at 06/13/2011 05:23 pm comment
Bạn Thuận nhà mình cứ khiêm tốn hoài khiến mình cảm thấy hơi nhột . Cứ xem văn phong các bài bác viết cho mình thì đủ biết nếu bác vào thi đình  mình bảo đảm bác không trạng nguyên thì cũng thám hoa bảng nhãn ...Đọc những lời phản hồi của bác mình thấy rất vui ...Tâm trạng giống như hồi còn trẻ xa nhà ở tập thể mà nghe báo có thư nhà ...Hóa ra tụi mình còn có thêm một chi tiết giống nhau nữa là mình cũng có ba đứa con ,hai gái một trai ...chỉ khác là mình chưa lên chức ông như bạn ...Mấy ngày nay blog của mình bị trục trặc gì đó nên không viết bài được ...Cứ viết xong bấm vào đăng là nó lại báo đủ thứ lỗi .Đã gởi mail cho yahoo nhờ trợ giúp nhưng chưa thấy trả lời . Thôi tạm biệt bạn nhé .

Tri Thiên Mệnh at 06/12/2011 08:22 pm comment
Bác CT ơi, như đã “tâm tình” với bác rằng….. tôi “văn dốt vũ nát”, nhất là hằng bao năm nay tiếng Việt ít có dịp trau dồi. Đả không có tài, mà “văn không ôn” thì làm sao dám “múa rìu qua cửa Lổ Ban” nên chỉ dám “len lén” vào “vườn thơ” nhà bác đọc “trộm”. Nay bác đưa tôi vào cái thế “tiến thối lưỡng nan”   như thế nầy thì củng đành viết ít chử gọi là cho phải phép. Với tôi nói về “cái tôi” là điều không hay, nhất là ở vào cái tuổi “cận điạ viễn thiên” nầy lại càng không nên bàn tới. Các cụ thường nói “một trà, một rượu, một đàn bà….” Riêng tôi tự biết sức mình không theo nổi các cụ nên chỉ “một trà’ mà thôi nên cuộc đời không bị cái “phiền” nó quấy rầy nhiều. Mong có dịp gặp bác để thưởng thức món “cá bống kho tộ”, uống tách trà thơm và nghe bác bình thơ. Cái ước mơ nghe thật đơn sơ nhưng không biết đến bao giờ mới thành hiện thực! Thôi thì ta cứ tạm mượn quán cà phê “ảo” nầy để tâm sự “vụn” vậy nhé. Vợ chồng tôi có ba con, hai gái một trai v à hai cháu ngoại . Tụi nó đã rời “tổ” từ lâu nên nhà giờ chỉ còn hai “con khỉ già” sớm tối có nhau. Mỗi năm vài lần lái xe 7 tiếng đi thăm cháu ngoại ở mãi Washington DC. Cái nợ “áo cơm” vẫn chưa dứt được nên một ngày như mọi ngày “kéo cày trả nợ”.   Thỉnh thoảng dành chút thì giờ vào “net” viết lách lai rai cho đời còn tí niềm vui.       Thân ái, Thuận