Đã định tạm ngưng một thời gian vì đầu óc đang căng thẳng để nghiên cứu đối sách cho cái chuyện đời thường vậy mà cũng hổng được ...Mấy hôm trước bác Ân nhắn tin báo lão Sơn lai quy hồi cố quận muốn gặp bạn bè ở Đông Dương ...Đành phải mang hia đội mão đến thăm ông bạn ấy một chút cho thỏa lòng ...Dù gì thì ngoài cái tình đồng song , còn có cái tình cựu đồng nghiệp và còn là kẻ cùng hội cùng thuyền ...Bây giờ lão ấy sướng ru ở cái cảnh Tây phương cực lạc nên " đã trắng nay càng trắng hơn " ...Buổi gặp mặt cũng khá là thú vị vì không khí ở đó rất ấm cúng , trang nhã rất thích hợp cho những dạ tiệc mini như buổi họp mặt bạn bè cũ hôm ấy . Phần tường thuật chi tiết vốn đã được phóng viên chuyên nghiệp Ngọc Ân trình bày trên video clip và nhiếp ảnh gia Văn Tư đảm nhận rồi nên tôi không nói nhiều nữa ...Tôi chỉ nêu lên đây vài cảm nhận của mình ...Đây là lần đầu tiên tôi đến với nhà hàng này và cũng là lần đầu tiên mới biết chủ nhân của nhà hàng vốn là một người bạn cùng lớp ...Tuy không bề thế như Golden Phoenix hay cái cặp vợ chồng King Queen palace nhưng tôi thấy rất thích vì khoảng không gian khá yên tĩnh ngay giữa lòng thành phố mà nó tọa lạc , cùng với một chút kiêu sa ...Nếu mà tôi chưa cưới vợ chắc sẽ chọn nơi này để làm tiệc cưới và chỉ mời bạn bè thân thôi vì không đủ chỗ nếu tổ chức quá hoành tráng ...Thế nhưng chủ điểm của buổi tối vốn không phải là nhà hàng mà chính là cái nhân vật từ xứ tuyết Kentucky mới về trình diện anh em ...Gặp Sơn lại nhớ đên bài hát " Tôi ơi ! đừng tuyệt vọng " và quả nhiên sau đó lão đã khai mạc bằng bài hát này ...Đứng về mặt chuyên môn của một lỗ tai chuyên thu băng chọn lọc thì tôi cũng phải công nhận rằng giọng hát của Sơn vẫn còn rất nét nên đã gây cho tôi nhiều xúc động pha lẫn ngậm ngùi ...Tôi thoáng nhớ đến những lão bạn " còn ở miền xa , trời quen đất lạ , nhiều đông ít hạ ....không thiếu đàn bà " Và trong chính bản thân mình cũng nghe xao xuyến , tiếc nuối khi nghĩ đên những ngày tháng đã qua đi ...Tôi đã không cưỡng nổi ý định đốt một điếu thuốc sau khi nghe Sơn hát xong nhưng thấy không tiện hút trong phòng nên đứng dậy bước ra ngoài hành lang ...Vừa tàn điếu thuốc , định trở vào thì Ngọc Ân bước ra , vừa đi vừa nói : " Mình về dọn hàng đã , chặp trở lại sau .." Tôi trả lời : " Ừ , mình cũng thế .."
Khi đến bắt tay Sơn để từ giả , Sơn bảo tôi nán lại nhưng tôi trả lời : " Mình muốn đến thăm bạn một chút thôi , rất tiếc mình còn nhiều việc phải làm lúc này ...Mình cũng như Ân , phải lên dọn quầy bây giờ ..." Như vậy sau Ân , tôi là người thứ hai rời khỏi buổi party nên đoạn sau tôi không có gì để viết ...
Mấy hôm sau lại có dịp dự đám cưới con một người bạn nên lại có dịp gặp nguyên cả " sảnh " bạn bè cũ ...Rồi chiều hôm qua NĐH ghé thăm , tình cờ lại có Anh Việt đi ngang tạt vào ...Hóa ra cái Tết của tôi vẫn còn kéo dài đến tháng hai ...Niềm vui cứ kéo dài mãi nên thú thật với các bạn cũng nhờ vậy mà tôi đã quên bớt những chuyện phiền toái đang xảy ra...Đó là chuyện nửa tháng nữa công trình làm đường cống HN sẽ triển khai thi công ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét