Translate

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

CHUYỆN TÌNH BUỒN ....



Một câu chuyện buồn , có lẽ đúng ...Người đàn ông quay về với căn phòng xiêu vẹo khi trên người còn mang căn bệnh trầm kha . Tôi đã tình cờ đọc được bài thơ hắn viết cho một người con gái tên X. nào đó ...Hồi ấy chúng tôi ba mươi mốt tuổi ...Không biết bây giờ cả hắn và người con gái ấy đã ra sao nhưng bài thơ thì tôi còn nhớ nguyên văn như sau :


Anh nằm đây nghe mùa xuân nhẹ lạ , 
 Tuổi ba mươi lờ lững tới không ngờ . 
Ba mươi tuổi : một na đời đã quá ,
 Mà đôi tay gầy ...mấy nhánh chơ vơ


Khi nhìn em : phấn son và áo mới , 
Ngượng ngùng qua trên những lối xưa mòn.
 Anh lạ lẫm như thuở nào bé dại ,
  Giữa rừng đời trăm vạn ngả chon von .



Với Xuân mới anh hiện hình tàn tạ ,
  Lòng qua bao dâu biển đã chai rồi , 
Tình lỡ rót cho ngày xưa đậm quá , 
Nên bây giờ khát đến bỏng đôi môi .



Anh cũng có chừng dăm ba kỷ niệm ,
 Và những tháng ngày phù phiếm rong chơi ,
 Ơi son vàng thủa mười tám ,hai mươi .
 Êm dịu , ngọt ngào , xanh tươi , thơ mộng .



Những ngày chưa sa chân vào vực sống ,
 Còn tin yêu , còn ngưỡng vọng Thiên đường ,
 Chưa biết những giờ gối đất nằm sương ,
 Những thù hận , máu xương , và nỗi chết .


Chưa ghì súng những đêm rừng trừ tịch , 
Nghe hơi Xuân trên gió đạn ngang đầu , 
Hay những chiều sương đẫm ướt muôn sao , 
Dăm đứa ngồi chung chuyền nhau điếu thuốc .


Chuyền nhau cả những mẩu đời khốn nhục ,   
 Bảy nẹp tre thay một cỗ quan tài
Chuyền chung mang cùng một kiếp khổ sai ,
 Một tên gọi , một phận người , một tội .


Chia nhau gánh quãng đường dài diệu vợi ,
 Đáp đập ,ngăn sông , phá núi , mở đường .
 Dù trên thân còn hằn nặng vết thương , 
Vẫn ứa máu theo từng cơn thở vội .


Lời cho em ngày anh ba mươi tuổi ,
 Mang âm vang lời nhắn gởi sau cùng ,
 Làm quà Xuân thay  cánh thiệp mừng Xuân , 
Khi nắng tháng giêng buông dài trước cửa ...

Bài thơ dừng lại ở đó .Tôi không hiểu rồi người con gái tên X. nào đó có đọc được bài thơ ấy không ...nhưng theo tôi ,đã ba mươi năm qua rồi ...bây giờ nếu còn sống thì chắc cả hai : "đôi mái đầu đều bạc " cũng sẽ chỉ xem như là một kỷ niệm mà thôi . (1982 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét