(Trong mông muội ta thầm hôn tuổi nhỏ ,
Cõi trăm năm ...không biết , có bao giờ ? )
Về ngồi lại trong khu vườn vắng chủ .
Nghe đầy hồn những nụ nhớ còn xanh
Gió thương trăng nên nhè nhẹ trở mình
Không dám động lớp tơ vàng mới trải .
Gió thương trăng nên nhè nhẹ trở mình
Không dám động lớp tơ vàng mới trải .
Những hưng phế đã giết tình thơ dại ,
Nên tròn đời buồn mấy gánh ,chia mang .
Ngày xưa đâu ? Trời biển với quan san
Tàn tạ nhuốm trên thời gian còn lại ...
Nên tròn đời buồn mấy gánh ,chia mang .
Ngày xưa đâu ? Trời biển với quan san
Tàn tạ nhuốm trên thời gian còn lại ...
Ân tình ơi , tay đời ta đã vẫy ,
Réo lên còi ... tàu hãy bỏ ga đi .
Xếp hoài mong ... cho nhẹ bước phân kỳ ,
Ta tạ lỗi , chẳng có gì tiễn biệt
Xếp hoài mong ... cho nhẹ bước phân kỳ ,
Ta tạ lỗi , chẳng có gì tiễn biệt
( viết trong chiều ghé thăm mẹ B. 1989 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét