Sông đời sóng cuộn lô xô ,
Phù sa bồi đắp nấm mồ tuổi xanh .
Bao nhiêu kỷ niệm ân tình ,
Vèo qua như giấc mơ...nhanh không ngờ .
Bắt đầu tập tễnh làm thơ ,
Nhìn qua cửa sổ giữa giờ giảng văn .
Những vui buồn , những băn khoăn ,
Viết thành câu chữ mà nhăn nhíu mày .
Lén nhìn cô bé Hoàng Mai ,
Có lần cô ấy mượn bài kiểm tra .
Quá run ,tìm mãi không ra ,
Đến khi tìm thấy cô đà bỏ đi .
Tuổi thơ chẳng nghĩ ngợi gì ,
Chỉ là một chút tình si dại khờ .
Bốn lăm năm , chắc bây giờ ,
Cháu nội ,cháu ngoại nàng ... chờ kết hôn .
Đời trôi , nước chảy đá mòn ,
Trường xưa... không biết nàng còn nhớ không .?
Tạm dừng những chuyện lông bông ,
Để về với lớp khi không có thầy .
Đúng là quỷ phá nhà chay ,
Đập bàn vỗ ghế vẽ đầy bảng đen .
Lớp mình thuộc dạng khá hiền ,
Thất 5 có tiếng Ngân đen quậy nhiều .
Một , hai vốn ít khi kêu ,
Chắc là lớp Pháp nghe theo cô Kỳ .
Ba , bốn chẳng có điều chi ,
Học hành không tệ ngán gì Anh văn .
Lết lơn ing lít đầu tiên ,
Có cô Ánh Tuyết thường xuyên dò bài .
Oanh tu mới biết một hai ,
Cũng là nhịp bước tương lai đời mình
.Những ngày sương gió phiêu linh ,
Trong tim mang mãi bóng hình thân thương,
Trong tim ... giọt nắng sân trường ,
Sau giờ đuổi bắt , chui tường mua kem.
Trong tim ... những cuộc trốn tìm ,
Tìm nhau :" đáy bể mò kim " bây giờ .
Áo quần xốc xếch , xác xơ ,
Nghe thầy Tổng đến... giả vờ lảng xa .
Năm cùng , tháng tận , ngày qua ,
Thất lục ngũ tứ đã là bốn năm ,
Thầy Phương rồi đến thầy Tâm ,
Mấy đời giám thị , còn cầm roi theo .
Cũng may mình vốn biết điều ,
Nghĩa là biết sợ , sợ " tiêu tán đường ".
Nửa đời nhìn lại còn thương ,
Nửa đời nhìn lại còn thương ,
Cuối đời nhìn lại ,mắt thường cay cay .
Ba hồn để một nơi này ,
Một hồn để ở chân mây cuối trời .
Một hồn đi với mình thôi ,
Chông chênh... cũng mặc kệ đời chông chênh .
Thương từng chiếc lá còn xanh ,
Thương từng viên sỏi , từng cành phượng rơi .
Thương bao nhiêu ánh sao trời ,
Nhớ năm đệ tứ , nữ rời trường nam .
Chút tình giữ kín thâm tâm ,
Trở thành giọt lệ âm thầm chia tay .
Giã từ Hồ thị hoàng Mai ,
Chắc nàng chẳng biết có ai thương mình .
Cây còn xanh , lá còn xanh ,
Ngây thơ chưa biết ái tình là chi .
Chẳng nên thổ lộ điều gì ,
Bạn bè biết được có khi thêm phiền .
( còn tiếp )
Hoàng Mai ni ở Tứ 4 hả Thông , để tìm xem sang NTH thì học lớp nào nghe , vì thấy tên hơi lạ . Ân .
Mình
không nhớ chính xác nhưng lúc ấy cô ấy học lớp mình đến năm chuyển qua
Nữ trung học . Hồi ấy cô ấy ở Cư xá Đoàn Kết , đường Trưng nữ Vương
...Từ đó chưa hề gặp lại . Cám ơn bạn đã quan tâm . Thân . Mới biết hình như bạn ấy sau này học lớp 12 C trường Nữ Trung Học và hiện giờ đang ở bang Florida nhưng không rõ lắm .
Hay lắm bác Cao!
Trả lờiXóa" Giã từ Hồ thị hoàng Mai ,
Chắc nàng chẳng biết có ai thương mình" . Dù có muộn nhưng đã nói ra thì thật là nhẹ nhỏm.
Chúc bác sức khỏe!
Cuối đời có những khoảnh khắc quay về kỷ niệm tuổi thơ bổng dưng thấy có chút hứng thú muốn ghi lại cho vui . Không ngờ bạn cũng có chia sẻ .Cám ơn Tuyến rất nhiều .
Xóa