Translate

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

THƯ GỬI TRỜI



Không biết vì sao hình ảnh tôi dán minh hoạ cho bài viết này đã bị xoá , chắc do bản quyền , nên tôi dán hình cảnh tuyết rơi sau nhà bạn T.C. Thuận . Ảnh này thuộc bản quyền của bạn mình nên chắc không sao hỉ .

 



Mấy ngày vừa qua nắng ráo nên tâm trạng cũng khá dễ chịu , sáng nay lại mưa nhỏ ...Kể ra mưa kiểu này thì cũng chẳng sao chỉ hơi khó chịu vì nếu không mặc áo mưa thì ướt mà mặc vào lại thấy vướng víu ...Nhiều lúc nghĩ mà hối bởi vì mình đã tự làm khó cho mình đồng thời cũng trách thầm cái lão Ngân đen  và lão Thuận...mấy năm trước mình đâu có cái nỗi khổ phải thi đua viết bài cho đạt chỉ tiêu bà xã giao phó ...bờ lốc tạo ra để đó cho vui , lâu lâu vào liếc sơ ,viết vài ba câu tào lao ,không thèm bận tâm đến chuyện yahoo đau đầu sổ mũi ...bởi vậy thân tâm thường lạc chứ không thường mặn ...còn bây giờ  cứ hễ ngày nào không gõ gõ , kích kích là y như ngày đó ăn cơm không biết ngon , ngày nào yahoo trở chứng là mình cũng đau theo , ngày nào bà xã bước vô phòng máy mà chưa có bài mới là tái xanh mày mặt , gãi đầu gãi tai xin lỗi rối rít : " Tại , bị , anh bận quá , anh không có hứng ...anh đang suy nghĩ ..." Anh đang định viết một lá thư gởi Trời bắt chước cụ Tản Đà ngày xưa : " Lúc túng toan lên bán cả Trời ...anh thì không dám , anh chỉ muốn viết thư hỏi ý ngài thôi ...
   Trời ạ , con không đổ lỗi cho ngài đâu ..Vâng chỉ tại con còn nặng nghiệp tham sân si , chỉ tại con ham hố nên phải chịu thôi ...nhưng cũng xin ngài cứu con và chỉ cho con diệu kế hay phép màu để thoát khỏi cái khổ cảnh trần gian này ...Vợ con bà ấy đọc cả cuộc đời con còn chưa đủ sao bây giờ bà ấy lại còn đòi đọc cả mọi thứ trong đầu con , lỡ như bà ấy đọc phải những trang con còn chưa kịp " đục bỏ " hoặc những trang con cố tình dấu diếm thì chắc là to chuyện rồi ...con biết rằng để có một độc giả trung thành cũng không phải là việc dễ dàng ...nhưng lạy trời ...bạn bè con đứa nào cũng ở xa mà đã ở xa thì " nước xa không cứu được lửa gần " ấy là chưa kể có lão đã cao chạy xa bay và chắc chắn sẽ  "bình chân như vại " hoặc là đang chơi trò " tọa sơn quan hổ đấu " thôi thì con chỉ còn biết khẩn cầu ngài , ngài chọn một trong hai cách : một là ngài cứ mách nước cho con để ngày nào con cũng có bài nộp cho bà xã đọc cho vui cửa vui nhà bởi con đã lỡ phong cho bà ấy cái chức " hồng nhan tri kỷ " rồi , hai là ngài phải lôi mấy ông bạn tri kỷ của con về bắt mấy ổng viết lời bình thì con mới có hứng mà viết tiếp chứ hiện nay mấy ổng bỏ mặc con , giống như  " đem con bỏ chợ " mà chợ đời thì lắm chuyện thị phi " ăn không nói có " " trở trái làm mặt " đủ thứ trên đời ...con thì còn " trẻ người non dạ " nên chẳng biết ứng xử làm sao cho vừa lòng người ... Nhiều khi con muốn viết chuyện bên Tây thì lại sợ người ta cười rằng : "  Lão thì biết gì chuyện Tây mà nói  , cả đời lão cứ quanh quẩn xó nhà giống như " gà què ăn quẩn cối xay " giỏi lắm thì lão chỉ biết vào google "xớt " trên mạng rồi thêm bớt một chút ...chuyện đó khối người làm rồi mà người ta làm tốt hơn lão nhiều vì người ta có máy móc hiện đại hơn lão , người ta có thời gian hơn lão , cái đầu người ta to hơn lão ..." Nghĩ thế nên con định viết chuyện bên Tàu nhưng thấy cũng không ổn " phim Tàu đầy dẫy trên truyền hình ,trên băng đĩa  ,hàng Tàu tràn ngập thị trường lão muốn bao nhiêu mà chẳng có , trẻ con bây giờ biết chuyện bên Tàu còn rành hơn chuyện bên ta , lão được bao nhiêu hơi mà bày đặt , lại nữa chuyện đó thì đã có ông bạn Văn Bình ông ấy lo rồi con không dám xâm phạm tới phần lãnh địa của ổng bởi vì dù sao con cũng có học đôi chút chữ nghĩa thánh hiền ..." Kỷ sở bất dục vật thi ư nhân " con tuy không phải quân tử Tàu , chẳng phải quân tử Tây nhưng con cũng biết thế nào là đạo nghĩa giang hồ ..Những chuyện " ỷ mạnh hiếp yếu " là con không làm , những chuyện " cưỡng từ đoạt lý " ," cả vú lấp miệng em "  con cũng không làm . Cứ nghĩ như vậy là con đã thấy cụt hứng rồi ...lẩn quẩn một hồi con lại định viết chuyện bên Ta nhưng chuyện bên Ta cũng vô cùng rắc rối ...
 Thuở xưa con học lớp 6 đã học chuyện Tấm Cám , tính ra bây giờ cũng đã gần 50 năm rồi , mấy cái chuyện cổ tích truyền khẩu ấy xét cho cùng cũng chỉ chuyên chở một đạo lý muôn đời là khuyên người ta nên làm lành tránh dữ chứ chẳng phải chuyện văn chương gì to tát lắm ,những chuyện " tù lì tám tiền " chẳng hạn , có đứa con nít nào mà ngu đến nỗi cho là chuyện thiệt ...nếu cảm thấy không hợp với khẩu vị trong thời đại mới này thì cứ mạnh dạn cắt , chọn chuyện khác đưa vào , kho tàng văn học bình dân của chúng ta vô cùng phong phú , hơi đâu sửa tới sửa lui làm gì cho nó mệt ...không khéo lại trở thành chuyện" cổ kim tích " , khó phân loại , và cũng khó kêu ...để thì giờ làm chuyện khác  lợi ích hơn ...Vậy mà hình như mấy thầy còn đang bàn cãi dữ lắm ...Con vốn không dám làm mích lòng các thầy cô nên chỉ dám nghĩ trong bụng thôi chứ chẳng bao giờ dám nói ra ...những chuyện thưởng Thiện phạt Ác vốn biểu lộ khuynh hướng hướng thiện của con người nhất là người bình dân ...Cũng là cách để họ giải tỏa ức chế ...thế thôi ...Điều quan trọng nhất để giáo dục cho trẻ con không làm điều ác đó là cha mẹ chúng và những thế hệ người lớn chung quanh chúng không làm điều ác và biết đối xử với nhau tốt đẹp hơn chứ không phải chỉ vì một nhân vật trong chuyện cổ tích ...Sở dĩ con phải dài hơi phân trần ở đây là để cho Trời thấy rằng muốn viết văn , làm thơ cũng không đơn giản mặc dù trên bờ lốc này con chỉ viết cho vui , nhưng không khéo từ chỗ " giải trí "con lại trở thành " bận trí " mất ...
  Mới viết tới đây thì Trời đổ mưa lớn , thôi thì phải tạm gác lại , lo xử lý những việc trước mắt đã ...Câu chuyện này vì thế chưa có hồi kết , mong các bạn thông cảm

  • TN
    • TN
    • Nov 17, 2011 3:37 PM
    Nghe bạn than mà cứ thấy muốn cười.Phụ nữ mà ai chẳng thích được ca ngợi và làm thơ tặng chứ.Phải tội cái đám văn thơ của mình nhiều khi thích viết lan man hơn là viết theo chủ đề,viết trong đơn đặt chính thống.Nói thiệt nha,bây giờ ai mà làm thơ tặng vợ(chồng).Nhưng mà coi chừng ở chố khác thì lại dễ có thơ hơn đấy.Giỡn 1 chút thôi cho vui,lúc này lại nghe buồn trở lại rồi.Thật đúng là "người cõi trên"bạn nhỉ?
    • cao
      • cao
      • Nov 17, 2011 4:05 PM
      Nghe nói bạn đang bận rộn , không ngờ cũng có nhã hứng ghé thăm và ghi lời bình .Thật ra trong đời sống không thể nào chỉ có vui mà không buồn ...Có thể rằng cùng với tuổi đời và tính khí , niềm vui , nỗi buồn của mỗi người sẽ có những cách thể hiện khác nhau ...có khi vui buồn đan xen trong cuộc sống thì cuộc sống mới thú vị ...Chỉ mong rằng bạn sẽ không bị nỗi buồn nhấn chìm mà luôn có thể vượt qua nó đúng lúc ...Thân
  • NGƯỜI KẾ MÔN - HOÀNG DỤC - DƯƠNG UYỂN CHÂU
    Ai bảo học ban C!   
       Thôi thôi đừng có kêu trời 
    Cứ lo sản xuất văn chơi (như) Tản Đà... đi...


    • cao

      • cao
      • Nov 16, 2011 12:44 PM

      Ngồi buồn viết têu tếu chơi , 
      Cám ơn ông bạn có lời động viên .
       Bạn bè âu cũng là duyên , 
      Bình qua ,bình lại , chọc thiên hạ cười . 
      " Gẫm hay muôn sự tại Trời "
       Xê tôi , Bê bác cũng đời văn thơ . 
      Cũng nòi tình , cũng mộng mơ ,
       Cũng ưa xướng họa , bây giờ ..ngày xưa 
      .Kiếp người qua tựa thoi đưa , 
      Ngày đi đêm tới , hết trưa lại chiều .
       Mừng rằng tôi , bác còn yêu , 
      Dẫu cho thế sự trăm điều nhiễu nhương ... 

6 nhận xét:

  1. Hình như Ngọc Hoàng đã nhận được thư của bác Cao do blogger.com chuyển đến thì phải!
    Ngọc Hoàng chuyển lời với bác Cao là để cở chử to to một tý cho dể đọc. Chử nhỏ quá đọc đau mắt lắm bác Cao ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui được bạn ghé thăm ở nhà mới . Cám ơn bạn đã góp ý . Sẽ thực hiện theo đề nghị của bạn . Bạn vẫn khỏe chứ ? Chúc vui .

      Xóa
  2. Cháu đọc cái than ôi gởi trời của chú cháu cười khoái chí . Chú ui, chú yên tâm đi, ai đó có thể nghi ngờ vì những chuey65n bên Tâ, bên Tàu ...gì gì đó của chú, nhưng cái duyên hài hước trong cách viết thì hổng đụng hàng rùi.
    Thui chú, phấn đấu vì " hồng nhan tri kỷ' bên cạnh chú mà có bài nộp cho blog ( dù hổng được chút nhuận bút nào đã vậy còn trả thêm...tiền điện nữa ). Chú nói đúng tâm trạng cháu ghê nha. Cháu ban đầu chỉ vì hàng hóa ế quá, năm rồi công ty cháu te tua quá, cháu chán, cháu rảnh mà cháu đâu bít làm gì nên mới làm quen với blog nè. Nghĩ ra, trong cái rủi cũng có cái...vui chú hén. Nhờ vậy cháu mới biết các cô chú, bạn bè ở đây.
    Sài Gòn chiều này cũng mưa nè chú. Mưa cả chiều luôn. Cháu đang mong tới ngày cháu ra Đà Nẵng gặp chú nè. Mà cháu ở ngoài ít nói lắm. Có gì chú nhớ nói cho cháu nghe với chú hén !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui vì cháu đã cười khoái chí khi đọc bài này . Chú cũng mong ông Trời nhận được thư ổng cũng cười như cháu ...không chừng nhờ vậy ổng quên mưa để Sài gòn đỡ ướt cho cháu đi phố mà dung dăng dung dẻ . Nói nhỏ cho cháu biết hồi xưa chú để ý đến vị "hồng nhan tri kỷ " của chú cũng nhờ cái giọng Sài gòn ngọt xớt đó nên cháu khỏi lo , nếu cháu ghé quầy chú , cháu sẽ gặp cô trước ...Hai cô cháu song ca không chừng chú sẽ nộp cả chục bài cho blog trước khi bưu điện nhà trời chuyển thư trả lời .Hi hi ...

      Xóa
  3. Anh có hồng nhan tri kỷ đọc và duyệt là nhất rồi, HD biết có nhiều người chơi blog phải dấu bx của mình đó hiihi
    Chỉ vì cái tật hay viết thơ thẩn, ca ngợi tình đầu tình đuôi gì đó thuở xa lắc xa lơ(mà hổng biết có ...tình ...thật hông hay chỉ có theo mùa, chẳng hạn như mùa valentine...)
    Chúc thư anh gởi sẽ được sớm hồi âm nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn HD đã chịu khó đọc và phê "kính chuyển " lên Thiên Đình .Chắc chắn cái hình ảnh và con dấu "hoa mặt trời " tươi đẹp của HD sẽ khiến cho Ngọc Hoàng vị tình mà xét duyệt nhanh chứ không " ngâm cứu " lâu như một số đơn từ thường thấy chốn trần gian này .Vả lại CT cũng biết thân phận mày râu nên chỉ viết blog ngoài giờ hành chính thôi HD ạ ...Còn 8 giờ vàng ngọc thì phải lo làm sao cho cái nồi cơm điện nó không bị trống trơn chứ nếu không thì e rằng Trời cũng không cứu được ... phải không HD ? Chúc HD luôn vui khoẻ nhé .

      Xóa