Hôm
nay thứ bảy , theo lệ thường thì vào những ngày này khách khứa ít vào
thăm blog hơn , có lẽ vì là ngày nghỉ nên phần lớn mọi người thích tổ
chức đi chơi , đi mua sắm , picnic hoặc về quê ít ai có thời gian để
ngồi vào máy tính gõ gõ , viết viết ...Vì thế mình cũng định nghỉ ngơi
một bữa cho nó khỏe ,chứ cứ dán mắt vào màn hình hoài như thế này thì
cái thời kỳ hom hem sẽ càng chóng đến hơn ...Vậy mà cũng không đành
lòng khi nhìn vào số người ghé thăm hôm nay ...Thôi , đã trót thì phải
trét , bổn phận của chủ nhà là phải " làm mới " nhà cửa của mình hằng
ngày để tỏ lòng tôn trọng khách , dù là khách lạ hoặc khách quen . Thủ
tục đầu tiên là phải đi thăm viếng các chủ nhân blog lạ đã vui chân ghé
qua nhà mình , có khi chắc chỉ vì lỡ đường muốn vào uống nước trà mà
thôi ...Phải công nhận một điều nhờ vậy mình mới có dịp mở rộng tầm mắt ,
nhiều chủ nhân blog trẻ vốn giỏi về kỹ thuật máy tính nên đã trang
hoàng nhà cửa rất bắt mắt , tiện nghi đầy đủ , nói chung là rất hiện
đại chứ không có vẻ phố cổ như nhà mình ...Đành rằng mình không có ý
định biến phố cổ thành phố lầu vì mỗi kiểu phố có những nét riêng của nó
nhưng qua những " bước chân giang hồ vặt " này mình cũng thu hoạch được
nhiều thứ . ..Thế giới ảo này cũng thật đa dạng có khi còn đa dạng hơn
đời sống thực và cũng có thể thành thật hơn thế giới thực bởi lẻ người
ta ít khi mua bán đổi chác gì ở đây , phần lớn người ta chỉ gởi gấm
một chút ''tiếng lòng không ai hay" hoặc chỉ muốn tiêu khiển , một thú
tiêu khiển hơi mỏi mắt và mỏi cổ ...Thế thôi ...Điều kế tiếp mình ghi
nhận được là mình không ngờ rằng càng lúc càng có nhiều nữ chủ nhân blog
ở vào tuổi " tri thiên mệnh " , trước đây mình chỉ nghĩ rằng phụ nữ ít
quan tâm tới công nghệ ảo này hóa ra mình đã lầm ...kể ra đây cũng là
một tín hiệu đáng mừng vì nếu khách quan mà nói thì từ trước tới nay
cánh đàn ông thường được hưởng nhiều ưu đãi hơn . Đàn ông thường có bạn
bè cà phê , nhậu nhẹt và nhiều tiết mục vui chơi giải trí hơn phụ nữ
...theo truyền thống Á Đông phụ nữ thường nhận lãnh vai trò nội trợ vì
thế phần lớn chỉ quanh quẩn với chợ búa , bếp núc , con cái và các
khoản này đã tiêu tốn hết hầu như toàn bộ thời gian ...đến lúc có tuổi
rồi thì hầu như đều cảm thấy mệt mõi nên không còn hứng thú với việc
khám phá thế giới tri thức mới nữa ...Chẳng nói đâu xa , chỉ ở trong nhà
mình thôi mình cũng đã thấy cái nếp nghĩ xưa cũ còn hằn nặng trong suy
nghĩ của moi người , những định kiến không dễ gì sửa đổi được ...
Sau
khi làm một vòng thăm viếng khách lạ , mình lại ghé vào các nhà bạn
bè để thăm viếng ,vấn an gia chủ xong mới trở về nhà của mình ...Ngồi
điểm lại chuyện 24 giờ qua với một tâm trạng khá thoải mái .
Việc
đầu tiên là buổi họp mặt với mấy người bạn thuộc khối 6471 PCT cũ vào
chiều hôm qua : Nói như Châu , đây là lần đầu tiên mình tham gia vào
buổi họp mặt theo kiểu này vì mình vốn không quen , có thể nói là không
thích bia rượu , nhưng dù sao buổi gặp gỡ cũng đã để lại trong mình
nhiều ấn tượng tốt đẹp , có thể nói là một kỷ niệm đẹp . Từ N T Bình , ở
Úc về ,cho đến Thứ , Ân , Tú , Minh , Thỏa , Hoàn , Trai , Châu đều hết
sức thân mật và không chút gượng gạo ...Tất cả đều không có cái kiểu
ép uổng vô lý như ở một số cuộc nhậu bất đắc dĩ mà mình đã có dịp tham
dự trước đây ...Nhiều ông bạn nhậu chỉ biết duy nhất có một câu chữ Hán đó là " Nam vô tửu như kỳ vô phong " mà cũng không hề biết tác giả là ai , có thể là của một tráng sỉ nào đó bên Tàu vui miệng nói chơi thế mà dân mình cứ rinh về làm như là khuôn vàng thước ngọc hay chân lý vĩnh hằng ,truyền hết đời này sang đời khác ...nghĩ cũng thật ngộ ...Mình thì không muốn đốp chát với mấy lão đã " sương sương " ấy chứ thiếu gì câu đối đáp thú vị ...Cãi lộn một hồi dễ sinh ra đánh nhau làm mất hoà khí ...Thiếu gì vụ án đã xảy ra trong thời đại này chỉ vì vài câu nói giỡn khi say sưa ...Nói một cách công bằng ,mỗi người có sở thích riêng , rượu bia chẳng qua cũng chỉ là một thứ dung dịch do con người pha chế , ai thích thì uống không thích thì thôi , nó chẳng phải là thước đo của tình cảm ...nếu vì nó mà thân nhau thì e rằng tình thân ấy sẽ chẳng bền , nếu vì nó mà thù nhau thì mối thù ấy cũng cực kỳ lảng xẹt ...Bạn mình có lão có cả biệt danh " Thiên hạ đệ nhất tửu " còn mình thì không hề đụng đến một giọt vậy mà vẫn thân nhau , vẫn là tri kỷ của nhau ...có sao đâu ...Điều đó nói lên rằng anh em rất tôn trọng nhau ...Mình
cũng muốn qua bài viết này cám ơn bạn Thứ đã hát bài Khi tôi về để tặng
mình như đã hứa trước đây ...Sự tôn trọng và chân thành , Đó là hai
yếu tố không thể thiếu trong tình bạn ... Nói như vậy có nghĩa rằng khi
bạn tỏ thái độ kẻ cả , hay xem thường bạn bè thì chính bạn đã đánh mất
bạn trong suy nghĩ của bạn mình rồi . Mỗi người bạn có những điểm mạnh
điểm yếu riêng và không ai toàn diện cả , nhất là khi đã ở vào độ tuổi
của chúng ta độ tuổi đã chín muồi về mặt nhận thức ...Giá trị của một
người bạn không phải ở tiền bạc , chức tước , địa vị , vai trò người
ấy phải đóng trong cuộc đời hay bộ áo quần người ấy đang mặc mà chính là
ở sự chân thành và sự biết tôn trọng nhau . Đây chính là suy nghĩ
mình đã từng đề cập trong một bài viết trước đây . Và cuộc gặp lần này
như là một sự soi chiếu lại để củng cố suy nghĩ ấy mà thôi ...
Buổi
sáng ngồi với NBT ở Trúc Hồ ,lắng nghe một cảm giác êm đềm ...Rất tiếc
hôm nay lại phải chia tay sớm vì mình còn phải đi đám cưới ...Sau đó vợ
chồng mình tranh thủ thời gian còn lại của một ngày nghỉ hiếm hoi để đi
thăm bà dì ruột của mình vốn đang bị gãy chân không thể đi lại được ,
tiếp đến về thăm ba má mình ...Thật không dễ gì có một ngày nghỉ trọn
vẹn như vậy của vợ chồng mình trong cuộc tranh sống không ngừng này .
Cám ơn bè bạn và cám ơn những người khách đã đến thăm blog của mình hôm
nay .
N2