Translate

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

LAN MAN ...

     
                                                                

Sáng nay mới vừa rời khỏi quầy chạy về nhà đã nghe  Phanvan gọi ...Gần đây thấy lão có vẻ " an cư lạc nghiệp "  trong cái nhà mới xây ở miếng đất  blogspot màu mỡ này , đèn đuốc lúc nào cũng sáng rỡ , khách khứa ra vào nườm nượp ...nên mình cũng không muốn quấy rầy lão ...Thủ pháp đăng bài , chèn ảnh , bình luận của lão ngày càng nhuần nhuyễn thấy rõ ...Thật là một lão đệ tử vừa có Tâm vừa có Tầm  ...Thế mới chả bõ công  tu luyện ... Cách đây chừng hơn một năm chính mình cũng lóng nga lóng ngóng chỉ nôi cái chuyện viết bài trên notepad cũng phải nhờ lão N2 chỉ tới chỉ lui ...đúng là " Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi ..." Cái khó nhất là người ta có chịu nhìn thấy những khiếm khuyết của mình để mà học hỏi , bồi bổ thêm hay không ? Còn nhớ có lần lão nói : " Sống tới từng tuổi này mà không biết xài máy tính thì thật là phí cả cuộc đời ...Máy tính chẳng khác gì phép thuật , thiên biến vạn hoá ..." Kể ra thì điều lão nói không có gì để bàn cãi nữa ...đáng lẽ lão phải nói thêm rằng đã gần tới kỳ diện kiến Ngọc Hoàng  rồi mà chưa biết sử dụng máy tính thì đến khi lên trển , ban quản lý nhân sự Thiên Cung biết bố trí vào phòng ban nào ...thà rằng lo trước vẫn hơn ...Ngay đến dưới địa phủ mà người ta đã xài Iphone 4 , Iphone 5 rồi huống hồ ...
Mới nghĩ tới đó thì đã thấy Phanvan xuất hiện ngoài cửa ...Mình định dẫn lão qua Ami ngồi nhưng lão chọn địa điểm TKX ...Đành chìu ý bạn già cho lão vui vì xét cho cùng cũng chỉ là một chỗ ngồi để mà " tào lao chi sự " thôi ...Câu chuyện lan man từ thế giới ảo sang thế giới thực , thỉnh thoảng được tô điểm bằng những mẩu chuyện têu tếu đã khiến cho cả hai tiêu tốn thêm hơn 1 tiếng đồng hồ trong cái quỹ thời gian 30 năm còn lại của cuộc đời ...Cuối cùng mình sực nhớ ra rằng còn cái trọng trách đối với" thê noa " nên bảo lão đánh xe đưa mình sang chỗ bạn Ân để nhận số giấy mời họp mặt rồi về .
Trong khi Phanvan tìm chỗ " đậu xe " thì mình đã bước vào tiền sảnh nhà Ân ...Ân đang loay hoay với  một mớ giấy mời và một số mẩu cập nhật thông tin cá nhân ...Mình nghĩ thầm : " Quả thật chính nhờ sự cần mẫn của Ân mà Ban liên lạc CHS còn duy trì được buổi họp mặt truyền thống này .... Hôm qua , trong lúc ngồi họp ở Forever mình đọc lướt danh sách cập nhật mà bạn Ân mới đưa , mình đã thoáng buồn khi nhận ra rằng trong số hơn hai trăm cái tên được ghi trong đó thì đã có khoảng một phần mười đã vĩnh viễn vắng mặt  mà không cần thông báo lý do ...Số còn lại thì thực sự cũng chẳng được bao nhiêu người tham gia ...Tất nhiên chẳng thể trách ai được vì có nhiều bạn hiện không ở ĐN , nhiều bạn vì một số lý do nào đó không đến được ...nhất là các bạn nữ ...


                                          

Bốn mươi hai năm ...bốn mươi hai thế hệ học sinh khác đã điền vào những chỗ ngồi bỏ trống trong lớp học ngày xưa vì thế khoảng cách cũng ngày một nới rộng thêm ...Chả trách trước đây Trần Anh Sơn có lần ghé về thăm trường cũ , đứng ngơ ngẩn trước cổng trường rồi ngậm ngùi quay đi vì chẳng hề gặp một ai quen ...

 " Ngôi trường cũ trong gió chiều chớm lạnh ,
Vẫn một mình kiêu hãnh đếm thời gian .
Màu phượng tươi hay máu của son vàng .
Đang đổ giọt xuống từng trang ký ức ....


Chân hoang lạc trót sa dòng xuôi ngược ,
ớc trong mơ nên nhịp bước sai dần .
Buổi quay về ...đời đã cạn thanh xuân .
Thếm gặp quá những tình thân thuấy .....   "

                                          
 
Tâm trạng ấy , tình cảnh ấy đã nhờ có những buổi họp mặt hằng năm này giải toả phần nào ...Giờ đây những kẻ quay về còn có một chút gì đó để hướng vọng , một chút gì đó để nâng niu dù rằng không biết nó sẽ còn tồn tại bao lâu nữa ...Một vài tiếng đồng hồ gặp lại những mái tóc bạc , những gò má nhăn nheo , những nụ cười mệt mõi vì gánh nặng tuổi tác  để cùng nhau khai quật vùng trời , vùng đất của kỷ niệm đã  chìm sâu trong thác lũ cuộc đời có lẽ cũng chẳng phải là những phút giây thừa thãi phí hoài ...Đột nhiên mình cảm thấy thương quí cái lão Ân già này thêm chút nữa .



                                                                    

2 nhận xét:

  1. Cháu qua nhà chú, đọc moo6t5 lúc 3 bài từ trên xuống dưới. Ở bài chùm thơ vui, cháu cứ thắc mắc cái cây vưa cho ra chuối, ra dừa ấy là có thật không vậy chú, hay là người ta dán vô hả chú?
    Sang bài thứ hai, truyện " bóng anh hùng " cháu chưa có đọc, nên chỉ xem những tranh cãi của các chú, các bác thôi. Riêng cá nhân cháu, nếu một tác phẩm, mà người đọc cố tình gán ghép cho nó một tội danh nào đó, nhất định, nó sẽ có tội. Còn nếu chỉ đơn thuần xem đó là một quyển sách để đọc, có những khía cạnh rất đời thường, không ý đồ, thì tự nhiên thấy mọi việc nhẹ tênh, chẳng có gì nữa.
    Bài Lan man này thì cháu rất vui cùng chú vì có những lúc họp mặt cùng bạn bè như thế. Hình gốc cây này, cháu đã thấy ở bài nào của chú mà cháu quên mất tựa rồi. Chú có nói tuy chỉ là những cái cây, nhưng cái cây đó chứng kiến biết bao thế hệ, thay đổi... nên chú chụp lưu lại. Tự dưng giờ cháu thấy ý đó hay ghê đó.
    Sáng thứ bảy, cháu chạy qua thăm chú chút cháu về. Chúc cô chú những ngày tháng thật an nhiên, chú nhé !

    Trả lờiXóa
  2. Cây này chú trồng trước sân nhà chú đó ...Không phải cây khế ở nhà nội cháu đâu ...Thời buổi kinh tế thị trường phải trồng cây có nhiều thứ trái vậy mới có nhiều chọn lựa lỡ quạ nó không ăn , gặp chồn cũng được ...Vàng bây giờ người ta chôn dưới đất ...Nếu đào được thì chú cháu mình đem xe mà chở chứ túi 6 gang chú thấy cũng còn nhỏ ...Cháu không thấy con bò mà cái lưỡi nó cũng to tổ bố đó sao ? Cháu thấy mấy con khỉ đột ở trong hình chúng đang tranh giành cái gì không ?
    Nói đùa với cháu cho vui chứ hình đó chắc là người ta cắt dán thôi .Chú thấy ngồ ngộ nên copy cho các bạn và các cháu xem .
    Riêng cái chuyện đọc thì cháu cũng nghĩ như cháu thôi ...Đối với hàng thịt thì chim bồ câu chỉ dùng để quay hoặc nướng ...còn đối với nhà văn , nhà thơ thì chúng lại tượng trưng cho hình ảnh của hoà bình ...chuyện đời thường vậy mà cháu . Hi hi ...Chúc cháu vui khoẻ nhé .

    Trả lờiXóa