Translate

Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013

NGÀY PHỤ NỮ ....

                                            






                            


Hôm nay mới là ngày mồng 3 tháng 3 ...nghĩa là còn gần một tuần lễ nữa mới đến ngày Phụ nữ ...Tôi vốn không muốn mang tiếng nịnh đầm mặc dù rằng nịnh đầm cũng là một thói quen tốt trong một xã hội tiến bộ ...Mà xét cho cùng thì có nhà nào không có phụ nữ đâu ...vì không có phụ nữ thì làm sao có phụ nam , không có phụ nữ thì làm sao tôi có cơ hội chường mặt ra trên cái thế giới loài người ...đó là nói theo Kinh thánh , còn nếu nói theo mông xi ờ Đất quyn ( Darwin ) thì là thế giới loài vượn người ...Không có phụ nữ thì cái lão Ngoan đồng ( nói theo cách gọi của một người bạn về tôi ) sẽ có thể chỉ là một hạt bụi mốc meo ở một hành tinh xa lắc xa lơ nào đó lúc này thôi chứ đâu có được ngồi  trong phòng máy  gõ lốc cốc những lời ca ngợi phụ nữ ...
 Trong  số những người phụ nữ mà tôi muốn đề cập đến hôm nay thì người đầu tiên tôi phải nhắc đến là bà nội tôi . Bà nội tôi đã mất cách đây hai mươi năm nhưng ký ức của tôi về bà thì vẫn luôn tồn tại ... Hồi bà còn sống hình như bà chưa được ai tặng hoa vào ngày 8 tháng 3 như bây giờ ...nhưng cuộc đời bà lại chính là một bó hoa cực đẹp dâng tặng cuộc đời . Bà đã sống một cuộc đời lặng lẽ ... Tôi không biết trong tuổi thanh xuân thì bà đã sống ra sao mà chỉ biết từ khi tôi còn nhỏ ...đối với tôi , nội chính là biểu hiện của sự hiền lành , chăm chỉ , siêng năng ...những đức tính mà tôi thường được nghe người ta " ca ngợi và đòi hỏi " ở một người phụ nữ Việt nam ...Nội tôi đã làm việc cho đến khi đã quá tuổi trăm , cái tuổi mà hầu hết những người già đã trở nên nghễnh ngãng ...Chín mươi  tuổi nội tôi vẫn lầm lũi vác cuốc đi lấp hố bom  trồng bắp . Nội nói : " Để cha con bay " dề " có cái mà ăn ..." Chín mươi tám tuổi nội vẫn cặm cụi ngồi chẻ từng sợi bố nylon : "  ...để thằng Thông đỡ tốn tiền trả công cho thợ ..." một trăm lẻ tám tuổi nội ra đi trong một giấc ngủ bình yên ...không đau ốm , không vật vã ...như thể nội đã hoàn tất xong những nghĩa vụ trần thế của mình ...
Người thứ nhì là má tôi , thể chất má tôi tuy không mạnh khoẻ như nội tôi vì bà vốn gốc thành phố mà lại phải sống khá lâu ở nhà quê
nhưng cũng đã từng trải qua rất nhiều khó khăn gian khó để nuôi anh em chúng tôi khôn lớn , giống như nội tôi thời đại của má tôi  là thời đại còn chịu nhiều ảnh hưởng của nếp suy nghĩ cũ kỹ , phong kiến và gia trưởng nên bà cũng chưa bao giờ được hưởng một ngày phụ nữ đúng nghĩa ...Bây giờ bà cũng đã hơn tám mươi ...Đối với bà có lẽ ngày phụ nữ cũng chỉ là " một ngày như mọi ngày " ,  không có gì khác ...
Những người phụ nữ còn lại trong gia đình tôi chính là vợ con tôi ...Thật vô cùng may mắn  là tôi đã có đủ dũng khí để nói lên 3 tiếng " Anh yêu em " vào đúng cái thời điểm mà cổ nhân gọi là " Tam thập nhi lập " thế nên mấy năm sau tôi mới có cái cơ hội làm cái "sổ đỏ cuộc đời " với người phụ nữ tôi thương yêu ... Vợ tôi lúc ấy chưa hề có ý niệm gì về ngày 8 tháng 3 nên xem như tôi cũng đỡ phải gánh thêm một " nỗi lo tâm phúc "
Cái phương tiện thô sơ để tôi " Đưa em tìm động hoa vàng " lúc ấy , ngày nay bị giới trẻ gọi là " xế điếc " nhưng theo tôi thì phải gọi là " xế câm " mới đúng bởi vì nó không hề có tiếng máy , tiếng còi ...hoặc nếu có tiếng thì cũng chỉ là tiếng rột roạt của dây sên , tiếng sột soạt của " gạt đờ bu " cọ vào bánh xe mỗi lần lên dốc hay lọt vào những con đường lởm chởm đá ...Nhiều ngày 8 tháng 3 đã trôi qua trong cuộc đời hai đứa chúng tôi mà không hề có một cánh hoa , một món quà hay một lời chúc mừng nào ...Mối quan tâm lớn nhất của chúng tôi không phải là hoa bởi vì toàn xã hội lúc ấy chỉ có chung một mối quan tâm đó là không biết cửa hàng lương thực tháng này sẽ bán kèm thứ gì trong tiêu chuẩn gạo : bo bo hay sắn lát , mì sợi hay bột mì ? Chúng tôi không cần phải tuyên bố rằng chúng tôi chỉ cần " một túp lều tranh hai quả tim vàng " bởi vì chúng tôi đang được hưởng thụ món quà quí giá ấy ngay trong thực tại ...Nhiều lúc chúng tôi tự an ủi nhau rằng : " Đã gần hai mươi mốt thế kỷ rồi kể từ ngày Chúa giáng sinh lần thứ nhất thế nhưng vẫn còn đó những mái nhà tranh vách đất , những chiếc cầu khỉ chênh vênh , những tập tục lạc hậu chẳng khác thời ăn lông ở lỗ ...còn những con người sống và lao động bằng những phương tiện  hết sức đơn giản , có những kiểu thanh toán nhau man rợ chẳng khác thời Trung cổ ...v v  và v v ... tụi mình còn được như vầy đúng là đã " trên cả tuyệt vời " rồi còn đòi hỏi gì hơn ..." Và hình như những lời an ủi , động viên nhau ấy đã khiến chúng tôi càng lúc càng gần gũi nhau hơn để đến nỗi chỉ sau bảy năm " vợ tôi lên xe hoa về nhà ... tôi " thì túp lều tranh của chúng tôi đã có thêm những thành viên mới gồm cả những người sẽ được tặng hoa và người phải mua hoa để tặng vào những ngày 8 tháng 3 sau này ...( còn tiếp )


                                  


                                                                    
 


14 nhận xét:

  1. Chu ơi, cháu tin cô chắc cũng không cần đóa hoa nào từ chú đâu ạ. Bởi những gì chú làm cho cô hơn hẳn đám trai trẻ bây giờ rồi. Từ bà của chú ( chắc cháu gọi là bà cố )dù làm việc tẩn mẩn đến cuối đời lo cho con cháu, tới mẹ - dù lầm lũi hy sinh âm thầm, rồi cô và các con chú... Cả một đại gia đình thật là hạnh phúc đó chú ơi. Cái này là tiền không mua được chú hén !
    Chúc cô chú cùng gia đình, ngày nào cũng hạnh phúc như ngày nào , chú nhé !
    Cháu của chú.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn cháu nhiều nha . Nghe lời cháu năm nay chú giả đò quên tặng hoa cho cô để xem thử sao . Cô có thắc mắc gì chú nói tại cháu xúi ...Cháu lo mà chuẩn bị câu trả lời với cô đi ...Hì hì ...Một lần nữa chú thay mặt gia đình chú cám ơn cháu. .Chúc cháu tôi có một ngày 8 tháng 3 trên cả tuyệt vời ...

      Xóa
    2. Ui trời, chú giả đò quên tặng hoa cô thì ít ra chú ...mang bài viết này cho cô đọc chứ ? Chứ chú im re luôn, chú hổng nói câu nào. Cô giận chú thiệt đó nghen ! Lúc đó biết đâu chú làm...bài thơ năn nỉ cô nữa đó.
      Kỳ này vất vả chú thiệt rồi. hì hì.
      Cháu cảm ơn lời chúc của chú nhiều nhiều chú nha.

      Xóa
  2. Bài viết rất hay , chân tình & cảm động . Chúc anh Thông Trương có đủ thời gian để chuẩn bị một ngày 8/3 tuyệt vời cho cánh những phụ nữ ! Ngày 9/3 trở đi thì.... lại....." vũ như cẩn "(dành cho....." chiến hữu" ....mày râu chăng ??? ).

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ .Những lời nhận xét của bạn luôn là nguồn động viên lớn đối với mình . Mình rất trân trọng . Chắc bạn hiểu .

      Xóa
  3. Cám ơn Chú viết bài viết hay quá cho cháu đọc ké .
    Cháu chúc Chú và gia đình có ngày lễ thiệt là ấm áp hạnh phúc .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn cháu . Hổm rày cháu bận lắm sao mà không thấy cháu ghé hoặc viết bài mới . Chú định để dành lời chúc riêng cho các cháu và mang qua nhà đúng ngày 8 tháng 3 , không ngờ cháu ghé sớm ...Thôi thì cháu cầm tạm món quà ở đầu bài số 2 trước nhé ( Mấy chữ ghi trong tấm hình chèn ở đầu bài Ngày phụ nữ 2 đó cháu ạ )

      Xóa
  4. Chúc mừng TV. Thông vẫn còn nhớ & trân quý ngày 8/3 :-)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui khi nghe nói bạn đã qui gia ổn toạ . Nhân dịp 8 tháng 3 mình cũng có một món quà nhỏ muốn tặng bạn ...Đó là tuyển tập thư pháp của Hồ công Khanh xuất bản năm 2008 ...Mình thấy cách trình bày rất đẹp và thú thật là rất thích nhưng mình vốn không có khiếu về môn này như bạn nên muốn tặng bạn để bạn nghiên cứu thêm ...Trong đó có cả mấy câu thơ của Phạm phú Hải , một nhà thơ mà bạn đã từng đề cập đến ...Không biết bạn có vui lòng nhận không ? Mình đang để ở nhà , nếu bạn thích thì lúc nào rảnh bạn cứ đến lấy . Thân mến .

      Xóa
  5. Tui nhớ Lão Ngoan Đồng ngày xưa gặp "Thần Toán Tử" Anh Cô ở đâu là co giò chạy trốn không kịp. Aha :-)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là có chạy nhưng sau đó lúc bạn không để ý thì mình chạy tới ...Ha ha ...

      Xóa
  6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rồi ! Để khi mình chỉnh lý xong xuôi ,đăng cả chuyện thì rõ .

      Xóa
  7. Đoạn này có thêm câu ,Khổng Tử viết :" Woạ pú tùng " dịch sang tiếng Việt là Tôi không hiểu . Bình ơi !

    Trả lờiXóa