Translate

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

MỘT CHÚT MƯA NGÂU

                                                 

Thế là hết ...vậy là  cuối cùng rồi họ cũng phải chia tay nhau ...Những bịn rịn , luyến lưu hình như đã đọng lại thành những giọt nước mắt rơi xuống cõi đời khiến cho bầu trời sáng hôm nay chợt tối sầm lại ...Những chiếc lá mùa thu cũng rơi theo ...kể cả những chiếc lá vàng trên cây bằng lăng tím ở góc quầy báo của tôi . Không còn những đoá hoa tím xinh xinh kết thành từng chùm để mỗi buổi tối vợ tôi ngắt một nhánh đem về cắm vào lọ ở trên bàn nữa ...
Mưa ngâu ...Có lẽ trong đêm qua họ đã nói với nhau rất nhiều chuyện , bày tỏ cho nhau nghe những nỗi nhớ nhung và đau xót vì chia ly , nỗi vui mừng vì hội ngộ ...'' Mùa thu thưa nắng gió mang niềm nhớ ...Trời đày hai đứa vì thiếu tơ duyên , rừng còn thay lá tình vẫn chưa yên ...." Giọng hát Lệ Thu vang vọng từ quán cà phê bên vệ đường làm tăng thêm vẻ ảm đạm của bầu trời ...nơi ấy , trong đêm qua họ đã được trùng phùng để bây giờ ly biệt ...Điều gì đã xảy ra trong đêm qua thì chỉ có trời biết , đất biết , họ biết và có thể cả bầy quạ đen cũng biết ...Tôi thì không ...Nhưng cho dù có xảy ra điều gì đi nữa , kể cả việc họ có vượt qua cái giới hạn : " Nam nữ thụ thụ bất thân " thì tôi cũng hoàn toàn có thể thông cảm được ...bởi vì mỗi năm họ chỉ gặp nhau có một lần vào đêm rằm tháng bảy ...
Tháng bảy mưa ngâu ...Tháng bảy heo may ...tháng bảy nước nhảy lên bờ ...Nhớ hai năm trước cũng một ngày tháng bảy ,khói liên lớp CHSPCT6471 tụ họp đông vui để kỷ niệm bốn mươi năm ngày họp mặt ...Khoảng thời gian chờ đợi mong ngóng cho đến ngày ấy thật thú vị chẳng khác gì chuyện hò hẹn của chàng Ngưu nàng Chức ở sông Ngân ...Vậy mà bây giờ tất cả chỉ còn là một chút sa mù lãng đãng trong ký ức ...Ngưu Chức thì từ lúc ly thân còn có cơ hội gặp nhau mỗi năm một lần và chưa biết tới khi nào thì họ mới chính thức nộp đơn ly dị chứ còn chúng tôi thì kể như xong rồi ...Bây giờ chỉ còn đôi ba nhóm nhỏ lẻ cùng sở thích thỉnh thoảng gặp nhau , rủ nhau đi nhậu hay đi uống cà phê hoặc hoạ hoằn lắm khi có đứa bạn ở xa về mới xúm lại đông hơn một chút  và cũng chỉ có thế ...Đúng là : " Buồn như ly rượu đầy , không có ai cùng cạn , buồn như ly rượu cạn ... không còn tiền để mua ..." Cũng may là tôi vốn không uống rượu mà lại ưa vọc máy tính nên vẫn còn được mấy ông bạn hay vào mạng chat chit ...vì thế dù không : " Đập máy tính ra tìm lấy ảnh " thì cũng đôi khi thoáng thấy " nhan sắc  hao gầy " của mấy ông bạn ở xa ...trên màn hình ... ngoài ra còn được có dịp tào lao với những bạn cùng sở thích .Thế nhưng thế giới mạng hay thế giới thực đều có cả vui lẫn buồn , vì vậy nếu không kiểm soát được tình cảm của mình thì cũng dễ nảy sinh lắm chuyện thị phi ...Và đó cũng chính là lý do khiến tôi chỉ sử dụng blog như một phương tiện giải trí thuần tuý mà không hề có tham vọng gì trong bất cứ lĩnh vực nào ...Nếu có hy vọng thì tôi chỉ hy vọng rằng vài hình ảnh , vài câu thơ , vài lời tâm sự vụn ...chỉ là sự thay thế cho dăm ba phút gặp gỡ ngoài đời ...vốn hiếm có dịp . Chỉ vậy thôi .

Nhân tiện cũng vào mùa thu , tôi xin gởi đến các bạn một bản nhạc Việt của một nhạc sỉ tài hoa bạc mệnh . Ca khúc Giọt mưa thu của Đặng thế Phong , một trong 4 ca khúc trong 24 năm ngắn ngủi của  đời ông ...Có thể đó là tiếng lòng của nhạc sỉ dành cho Tuyết , một người phụ nữ đã có một tình yêu chân thành và rất đáng được ca ngợi ...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét