Nói thẳng một điều , đến thế kỷ hai mươi mốt này mà còn nói chuyện " túp lều lý tưởng " thì đúng là chuyện hoang đường ... Ấy thế mà lạ ở chỗ , khi tham dự đám cưới dù ở thành phố hay thôn quê tôi vẫn thường được hoặc bị nghe bài hát này ...Hồi còn đi học tôi vốn thích thể loại nhạc êm dịu , nhẹ nhàng chứ không mấy mặn mà với các loại nhạc nhộn chính vì thế dù rất ẻo lả trong tình yêu , liêu xiêu trong trí tưởng tượng tôi vẫn không thể hình dung nổi một túp lều lý tưởng nó ra làm sao , nó có giống như " cái gọi là cái nhà " tôi đang ở hay không ...Cũng có thể là do trọng lượng cơ thể của tôi thời ấy quá khiêm tốn nên tôi không dám lúc lắc nhiều vì sợ mấy cái xương sườn rơi rụng chăng ...Nhưng mà thôi , cũng không nên thắc mắc nhiều ...Tôi chỉ thấy ngồ ngộ một điều là trong cái đám cưới của đứa cháu ngày hôm nay , bài hát " Túp lều lý tưởng " dù đã được bốn năm ca sỉ nghiệp dư thay nhau hát nhưng tôi vẫn không thấy khó chịu , có lẽ vì chính cái không khí đơn giản của một cái rạp che giữa bãi đất trống và những giọng ca nông dân có ẩn chứa một chút gì mùi vị của quê hương ...Thật tình thì dù mang tiếng nhà quê nhưng quê tôi bây giờ cũng đã khá hơn thời bao cấp rất nhiều , đường sá trong xã trong thôn nhiều chỗ đã đúc bê tông hẳn hoi ...Cao ốc thì chưa có nhưng nhà xây cỡ 4 ,5 tầng đã mọc lên nhiều nơi ...Một số trường học rất khang trang có thể nói là hơn hẳn một số cơ sở ở thành phố hiện còn chưa được nâng cấp ...Ngay trong đám cưới cũng thế , cách trang trí , cách tổ chức , cách dàn dựng của MC cũng không kém thành phố là bao nhiêu ...Cô cháu dâu tôi cũng thuê hẳn mấy bộ váy cưới rất xinh xắn trông chẳng kém mấy cô dâu ở nhà hàng Queen và King palace ở Đà nẵng ...Dường như điều khác biệt lớn nhất chỉ là ở cái không gian nơi được làm hôn trường được bao bọc bởi những hàng tre và chỗ để xe thì hoàn toàn không cần người canh giữ , ai muốn để đâu thì để , chỉ cần khoá lại rồi đẩy vào bóng mát của một bụi cây nào đó cũng được ...Điểm khác biệt thứ hai là thời gian vui chơi văn nghệ hình như không có giới hạn như ở các nhà hàng ...Lễ rước dâu bắt đầu từ lúc 9 giờ sáng , mười giờ rưỡi nhập tiệc nhưng mãi cho đến gần bốn giờ chiều , khi toàn bộ gia đình tôi gồm ba tôi , vợ chồng tôi và vợ chồng mấy đứa em lên xe ra về thì vẫn còn nghe vang vang tiếng hát bài " Túp lều lý tưởng " ...Có thể cuộc vui sẽ còn kéo dài đến tối vì tôi thấy trên bãi xe cộ vẫn còn rất đông ...vụ hè thu đã gặt xong , họ có thể yên tâm vui chơi để chuẩn bị tinh thần đối phó với mùa mưa lũ sắp tới ...
Tôi nói với vợ tôi : " Bài hát này ngày xưa do Hùng Cường và Mai lệ Huyền hát , bây giờ Hùng Cường đã chết rồi , Mai Lệ Huyền thì cũng không còn trẻ nữa nhưng bài hát vẫn cứ được lớp trẻ thay nhau hát ...Có lẽ vì điệu nhạc lẫn lời ca đã thoả mãn được cái ước mơ thầm kín trong mỗi con người về một hạnh phúc đơn sơ ...Những thanh niên , thiếu nữ ấy có nhiều người chẳng biết HC , MLH và kể cả người sáng tác ra bài hát là ai ...Họ hát chỉ vì họ thích bài hát và vì nó thích hợp với một đám cưới ...Thế thôi ...Ca sỉ , nhạc sỉ rồi cũng chết nhưng bài hát hoặc đôi khi một giọng hát nào đó cứ sống mãi ... Tiếng hát Ngọc Lan chẳng hạn ...Hay những bản giao hưởng của Mozart , Beethoven , Chopin , Schubert ....Vậy mà nhiều người vẫn cứ mãi mê đuổi theo cái hư danh trong khi cái danh thực thì chẳng cần gì phải tô son điểm phấn mà nó vẫn tự nhiên tồn tại ...."
Vợ tôi cười : " Anh lúc nào cũng triết lý ...mà này , hồi sáng mình đi vô đường cầu Đen , em nghe chú Bê nói cầu Gò Nổi khánh thành hôm 4 tháng 9 , lát nữa anh đi đường ấy em xem thử ..."
Tôi đáp : " Được thôi , nhưng em đừng quên rằng thứ bảy tới mình còn phải đi Đại Nghĩa , Đại Lộc một chuyến để dự đám cưới con chị Cơ ...Chị em cô cậu ruột , không thể không đi em ạ ...Nói tới mới nhớ chuyện cầu mới ...Quả thực cầu mới cũng đẹp và kiên cố thiệt , từ nay mỗi lần về quê mình khỏi phải băng qua một đoạn lầy nhưng lại thấy tội nghiệp vợ chồng Huê con cô Mười ...Từ trước đến giờ nhà vợ chồng nó ở đầu cầu Đen cũ , buôn bán tạp hoá và nước mía nên cũng khá vì khách vãng lai rất đông ...Bây giờ có cầu mới chắc chẳng ai còn đi qua cầu cũ nữa ...Vả lại trước sau gì người ta cũng phải dỡ bỏ vì đoạn nối bằng sắt ấy chỉ bắc tạm thôi mà ...Chuyện đời thật khó nói em nhỉ ..."
A, vậy ra cô chú mới đi dự đám cưới về. Vậy mà khoe hình cháu không thấy hình cô chú đâu cả nè. hic hic
Trả lờiXóaBọn cháu cũng không biết hùng Cường - Mai Lệ Huyền là ai, nhưng có nghe tên, và có nghe hát qua băng. Cháu nghĩ cũng như chú, một bài hát sống lâu đến vậy, bất kể là nhạc theo kiểu hàn lâm hay bình dân học vụ, thì chắc chắn nó phải có sức rung cảm . Cháu có nghe ban nhạc Mordern Talking hát, quanh đi quảnh lại chỉ vài bài Last christmast, Calesswhisper. Hay Boney M chảng hạn. cháu không biết sao cháu nghe nhạc thính phòng cháu chả hiểu và cũng không cảm được gì hết. Khai thiệt với chú , cháu có xem vài bộ phim đoạt giải Oscar, có nhiều bộ cháu...hổng hiểu và cũng không thấy hay. Truyện cũng vậy. Nhưng có những bộ phim, bài hát, truyện ...không có giải gì, nhưng xem rồi, cứ...nhớ mãi.
Cháu đang nói chuyện với chú thì...có việc rồi. hôm qua mẹ cháu ghé nhà chơi ở lại. Giờ cháu chở mẹ đi ăn sáng . Chút trưa về cháu qua kiếm chú tiếp. hì hì
Máy bàn của chú bị hư nên dùng tạm máy này nhưng không viết blog được vì phím liệt hết , vào mạng thì chập chờn ,trình điều khiển không dùng được ,không biết vì sao , để cháu biết lý do nên chú trả lời ngắn gọn ở đây xem thử post được không .Chúc cháu an vui .
Xóa