1.-- Hai ngày cuối tuần vừa rồi đối với tôi quả thật là những ngày ăn chơi bất đắc dĩ ...Ngày xưa , lúc còn nhỏ tôi rất khoái được dẫn đi ăn giỗ , ăn cưới bởi vì ngoài chuyện được ăn ngon thì tôi còn được thưởng thức cái không khí nhộn nhịp ở những " lễ hội " ấy ....Nhịp sống ở quê tôi ngày thường vốn bình lặng nên những ngày giỗ chạp , những kỳ tế lễ luôn là một " đại hội " đối với trẻ con ...Chính vì thế tôi đã từng bị đòn khi đòi đi theo ông nội tôi dự đám giỗ ở nhà hàng xóm . Tôi còn nhớ lần ấy nội tôi bảo : " Không được , bữa ni nội đi một mình ...Đám giỗ nhà hàng xóm chớ không phải bà con ...Để mai mốt lớn nội dẫn đi ..." Tôi vừa dậm chân vừa lắc đầu quầy quậy ...: " Không , con ưng đi chừ ...Mai mốt con lớn họ hết cúng thì răng ? ...Nói là bị đòn nhưng thật ra mấy cái phát nhẹ vào mông cũng chẳng làm tôi đau mấy và cuối cùng nội tôi cũng nhựơng bộ ...Có lẽ nội tôi đã xiêu lòng vì biết rằng ngày mai luôn là một cái gì đó khó hiểu và không đáng tin cậy ...Người ta thường hẹn ngày mai đối với những gì người ta không thể hoặc không muốn làm ngày hôm nay ..." Ngày mai " có khi là lời dỗ dành hay an ủi của mỗi người để họ cố gắng hơn trong hiện tại nhưng " ngày mai " nhiều khi chỉ là một thứ ảo ảnh ...
Năm tháng trôi qua ...cái mai mốt mà nội tôi hứa đã trở thành quá khứ ...Cái mai mốt trong lời tôi nói cũng vậy bởi vì tôi đã lớn , đã trưởng thành và đã ...già . Tôi tiếc là đã không thể trả lời cho tôi lúc ấy rằng : "...Không phải người ta hết cúng mà vì nội đâu còn nữa để dẫn con đi ..."
2.-- Theo kế hoạch thì hôm nay tôi tiếp tục làm tài xế đưa ba tôi cùng đi dự đám cưới ở Xuân Thiều ...Ngày hôm qua tôi đã " hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ " của mình tại đám cưới đứa cháu ở đường Nguyễn tri Phương gồm " bao trọn gói " : đi , về và cả công tác tiếp viên tại bàn tiệc ...Vợ tôi đã chọc tôi khi nhìn mái tóc mô đen Bắc Âu của tôi : " Ông già đưa ông cụ đi ...nhớ cẩn thận nhé ...Chân ba yếu , anh đừng " kéo " đi nhanh quá ..." Nói xong bà ấy bàn giao công việc lại cho tôi rồi tiếp : " Em sẽ về trước 10 giờ , chắc anh đâu cần trang điểm gì nhiều ...khoảng 11 giờ đi là vừa ...nhà hàng lúc nào cũng bắt đầu đúng 12 giờ mà ..." Tôi đáp : " Ừ , được rồi ...em yên tâm ..." rồi ngồi vào chỗ ngồi thường lệ dưới gốc bằng lăng để trông quầy .
Mấy ngày gần đây thời tiết thật dễ chịu...Trời chỉ se lạnh nhưng chúng tôi thường đi dọn hàng sớm nên lúc nào cũng nai nịt kỹ lưỡng như người hành tinh ...vì thế khi Bình đến đã tỏ vẻ ngạc nhiên : " Ủa , tính đi đâu mà thắng bộ kỹ rứa ? " Tôi trả lời : " Ờ , chút nữa chở ông già đi đám cưới ..." Đó cũng là cách thông báo nhẹ nhàng về " chương trình nghị sự " của chúng tôi sẽ tiến hành trong giây lát bởi vì Bình khá tế nhị và luôn sợ ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi với những câu chuyện không bao giờ cạn ...Chúng tôi giống nhau ở điểm không " nhậu " nên các câu chuyện thường là chuyện tâm tình , chuyện thế sự , chuyện văn chương hoặc những chuyện bông đùa ... chứ không đi sâu vào chuyện " cơm phở thường tình " ...
Lần này cũng vậy , chỉ có một điểm mới là ngoài những chuyện mây trời gió núi như đã nói , Bình cũng đề cập đến một chuyện thời sự nóng hổi ...Đó là chuyện đã đăng trên báo Tuổi Trẻ mấy ngày vừa qua .
Bình nói , giọng bức xúc : " Thật hết nước nói ...cả một đám đông chen nhau để ăn hôi cả nghìn thùng bia của chiếc xe bị lật ...Con người ngày càng đối xử với nhau tệ mạt ...Thay vì giúp đỡ người bị nạn thì họ lại cùng cắn xé ...Như vậy mà là cuộc sống ư ? "
Tôi cười buồn : " Đúng vậy , lúc mới đọc thấy bản tin trên , mình cũng như bạn nên có viết mấy câu :
" Não lòng xem cảnh ...hôi bia ,
Văn minh , văn hóa ...ra rìa rồi sao ? "
Nhưng nghĩ kỹ lại thấy con người bây giờ đáng thương hơn đáng trách ...Đó là một kiểu a dua của đám đông , không phải do sự tính toán từ trước mà chỉ hành động theo bản năng ...Phần lớn con người thời đại này thiếu khả năng suy nghĩ và nhận thức độc lập ...Trong suy nghĩ của nhiều người dường như chỉ còn đọng lại có một điều duy nhất : lợi ích ...Vì thế bất cứ điều gì có lợi cho họ thì họ làm kể cả khi cái lợi của họ chình là làm hại cho người khác ...Đó là chuyện rất dài và không thể chỉ bằng vài lời mà nói hết ...chỉ tiếc là vai trò của giáo dục nhân bản dường như càng lúc càng bị lu mờ , không những thế rất nhiều trường hợp chính những người làm công tác giáo dục còn bị sai khiến bởi những mưu cầu về lợi ích vật chất ...Trách họ vô cảm cũng đúng nhưng còn biết bao nhiêu kiểu vô cảm đang chung sống với con người , trách họ tham lam cũng đúng nhưng còn biết bao nhiêu sự tham lam đáng bị nguyền rủa vẫn đang tồn tại trong thế giới loài người ....
Bình gật đầu : " Ừ nhỉ ...vài lon bia hoặc nhiều lắm là dăm ba thùng bia cũng chẳng làm cho họ trở nên giàu có ...Rồi đâu cũng lại vào đó ...Nếu như họ có thể nhìn " thấy những điều họ mất từ những cái họ tưởng là được " thì chuyện đã không xảy ra ...Nếu như họ hiểu rằng chính sự tham lam mù quáng của họ đã góp phần vào tội ác mà dừng lại ...thì có lẽ cuộc sống này đã tốt đẹp hơn rồi ...Có điều nói vậy chứ nếu chuyện ấy xảy ra ngay trước mặt mình bây giờ , trên con đường HN này chẳng hạn thì chắc tụi mình cũng chẳng biết xử trí thế nào ...
Tôi gật đầu : " Mình không theo tôn giáo nào nhưng khi đọc Kinh Thánh , mình thích nhất cái đoạn Chúa Jesus hỏi đám đông đang ném đá vào người đàn bà phạm tội ngoại tình rắng : " Ai trong các ngươi cảm thấy mình không có tội thì hãy ném đá vào người đàn bà này ? " Trong đạo Phật cũng có nhiều điển tích hay nhưng cũng như HD , mình thích câu nói của Phật Thích Ca : " Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi ..." À quên ...còn một câu nữa , hình như trước khi nhập diệt Phật có nói với chúng môn đồ rằng : " Các con hãy nhớ ...ta không hề nói câu nào ..." Nếu có thời gian bạn cũng nên suy gẫm những điều này không chừng sẽ ngộ được một điều gì đó ...
Bình cười : " Cũng có lý ...nhưng mà mấy giờ rồi ... sắp đến giờ đi đám cưới chưa ?
Tôi đáp : " Có lẽ cũng sắp đến giờ rồi ...mình xin lỗi ...Mình phải bàn giao mấy việc cho bà xã đã , bà ấy về kia rồi ..."
3.-- Tôi cảm thấy hơi tiếc vì đã không đưa vợ tôi cùng đi dự đám cưới lần này nên cái thẻ nhớ điện thoại đã không có cơ hội được sử dụng để lưu những phút tạo dáng của bà ấy ...Chỉ vậy thôi chứ phần lớn các tiết mục của mọi đám cưới hiện nay đều na ná nhau kể từ thực đơn , chương trình văn nghệ giúp vui và cả đến các nghi thức của cô dâu chú rể và bà con hai họ ...Tôi chỉ tiếc là vì tôi đã không hình dung được cái quang cảnh khá thú vị của nhà hàng mà chú em con chú đã chọn để tổ chức đám cưới cho con trai mình ...Đây là nhà hàng Xuân Thiều nằm ở một vị trí biệt lập gần bãi biển Xuân Thiều ...( cách Nam Ô khoảng vài cây số ) Tên nhà hàng được ghi trên thiệp mời đám cưới là Xuân Thiều nhưng trên thực tế thì nó lại có tên tiếng Anh là Red Beach ... Không ghi số nhà nên nếu ai đã biết địa danh Xuân Thiều thì cứ đi thẳng theo đường Nguyễn tất Thành mới tìm được ...Không khí tại đây khá thoáng đãng vì nhà hàng chiếm một diện tích khá lớn dọc theo bờ biển ... Nếu vào mùa hè có lẽ nơi đây sẽ nhộn nhịp hơn chứ mùa này thì hơi vắng ...Hôm nay trời đẹp nên cảnh biển trời ở đây rất tuyệt .....
Tên Xuân Thiều HD nghe rất quen, khi nào có dịp về HD sẽ ghé tham quan .
Trả lờiXóaĐọc bài của anh thấy không còn bình luận nữa vì quá đầy đủ cả xưa và nay, à còn thông tin mới nhất về vụ hôi bia thì người tài xế đã được hãng bia thông cảm mà không bắt đền bù, một số người đã giúp đỡ bằng cách ủng hộ một số tiền lớn và anh ấy xin được từ chối sự giúp đỡ vì không phải đền bù bia nữa và với số tiền đã nhận thì sẽ chia sẻ cho những người nghèo khác...
Những tấm lòng vàng còn rất nhiều, HD tin những người xấu chỉ là số ít trong xã hội thôi, anh nhỉ
Nếu tính từ chân đèo Hải Vân xuống , về hướng ĐN thì HD sẽ đi qua Liên Chiểu ( thôn Kim Liên xã Hòa Hiệp )
XóaNam Ô ( đặc sản nước mắm Nam Ô nổi tiếng cả nước trước đây ) rồi đến Xuân Thiều trước khi đến Hòa Khánh , Hòa Mỹ , Ngã ba Huế , Ngã tư Thanh Khê ...đoạn dưới này chắc HD đã biết .
Riêng đối với chuyện HD vừa kể , cám ơn HD ...CT cũng có theo dõi báo chí ...Thực ra bức xúc trước cảnh tượng khó coi ấy cũng là phản ứng tự nhiên thôi ,nhưng chúng ta cũng không thể vội vã quy kết rằng tất cả những người hôi bia ấy đều là người xấu , rất nhiều người trong số đó chỉ vì vô tâm ,thiếu suy nghĩ nên hùa theo đám đông thôi ...Tôi còn nhớ trong một tác phẩm của Andre Malraux có một định nghĩa thú vị về con người như sau : " Con người là tổng số những hành động của y , bởi vậy cùng một con người nhưng có thể y có hành động xấu ở nơi này nhưng lại có hành động tốt ở nơi khác , lúc khác ..." Chính vì thế điều quan trọng nhất là tạo ra được một môi trường sống lành mạnh và tiến bộ thì sẽ giảm thiểu được những hành vi xấu của con người ...nhưng việc này thì rất khó phải không HD ? Cám ơn và chúc HD một mùa Giáng sinh vui tươi , an lành .