Đáng lẽ tôi đã kết thúc cái chương trình ăn Tết năm nay kể từ lúc nghe tiếng vó ngựa Giáp Ngọ khua móng trên đường phố hôm mồng 6 ... thế nhưng cho đến nay đã gần cuối tháng giêng rồi mà cái mùi Tết ở nhà tôi vẫn còn chưa tan hẳn ...Tâm trạng của tôi mấy hôm nay có phần khá tốt một phần nhờ không khí lạnh đã giảm để nhường chỗ cho ánh nắng xuân dìu dịu , một phần khác có lẽ là nhờ sức khỏe của má tôi có phần khá hơn nhiều so với những hôm trời lạnh ...nhưng nếu chỉ có thế thì cũng chẳng liên quan gì đến chuyện Tết ...Điều khiến tôi cho rằng mình vẫn còn đang ăn Tết chính là nhờ ở chỗ mấy ông bạn đã mang không khí Tết đến nhà tôi mấy ngày gần đây ...Mấy chậu hoa ly đã hoàn tất cái nhiệm vụ " màu mè hương sắc " trong ba ngày Tết và ra an vị tại cái hoa viên mini phía sau nhà , bánh mứt ,hạt dưa cũng đã cạn nhưng may mắn là tôi vẫn còn một ít trà ngon nhãn hiệu "của để dành " vốn chỉ dùng đãi thượng khách nên cũng có phần yên tâm ...Đành rằng mấy ông bạn tôi khi " quang lâm hàn xá " đều không bận tâm gì chuyện " trà ôi rượu nhạt " nhưng trách nhiệm của chủ nhà thì tôi cũng phải lo chu toàn để dù không đạt được cái danh hiêu " vui lòng khách đến vừa lòng khách đi " thì cũng không đến nổi bị bạn bè chê là cái lão Thông không hiếu khách .
Nói đến chuyện rượu bia tôi mới nhận ra rằng thì ra tôi vẫn còn bị ám ảnh bởi cái chuyện ở công ty một người bạn tôi hôm trước Tết hai hôm ...Bạn tôi bảo : " Cho đến bây giờ tau vẫn còn thảng thốt vì cái chết đột ngột của C. Tau nhớ rõ ở buổi tiệc tất niên hôm ấy C. có vẻ rất vui vì trong năm vừa qua đã trả xong tất cả số nợ đã vay mượn khi làm nhà hồi đầu năm ...C. là một trong những kỹ sư giỏi ở công trường nên cuối năm được thưởng cũng tương đối ...Anh dự định sau khi tan tiệc sẽ chạy thẳng về quê để kịp đưa tiền cho vợ ngày hôm sau đi sắm Tết ...Thế mà chỉ sau đó ba tiếng đồng hồ tau nhận được điện thoại của cơ quan bảo chiều hôm sau đi đám tang anh ta ...Hình như hơi phấn khích và nôn nóng về nhà , lại có chút men nên C. đã tự gây tai nạn trên đường về ...Cái chết đến bất ngờ trong không khí rộn ràng của những ngày giáp Tết đã làm tăng thêm tính bi thảm của sự việc ...Tiếng khóc của người vợ và 2 đứa con nhỏ lại càng khiến tau thấy đau xót ...Tau đã suy nghĩ mãi về cái phi lý của kiếp sống ...C. là một trong những con người lương thiện mà tau được biết ... tại sao anh ấy lại nhận lấy một kết cục đáng thương như vậy trong khi biết bao kẻ chẳng ra gì vẫn cứ sống nhởn nhơ ..."
Tôi đã không thể trả lời câu hỏi của bạn tôi bởi vì từ lâu rồi tôi đã nhận ra rằng những cái phi lý ấy luôn tồn tại trong kiếp sống con người ...Một trăm năm , một ngàn năm , một vạn năm hay hơn thế nữa thì những điều tương tự vẫn có thể xảy ra ...Điều quan trọng là mỗi chúng ta sẽ lĩnh hội được điều gì từ những điều mình đã làm , đã nghe , đã nói , đã nhìn thấy từ cuộc sống này . Lòng trắc ẩn của bạn tôi trước sự việc là một điều không thể tránh khỏi ...bởi vì ngay đến tôi , một kẻ hoàn toàn đứng ngoài câu chuyện mà tôi cũng cảm thấy bàng hoàng ...Thế nhưng liệu chúng tôi có thể làm gì được cho người đã mất hay cho vợ con anh ta ...những người trực tiếp nhận chịu hậu quả của tai biến ấy ...Tôi biết rằng dù có gian khó , dù có khổ đau vì những mất mát thì rồi họ cũng sẽ phải vượt qua ...bởi vì không thể không vượt qua ...Những sự hỗ trợ , động viên giúp đỡ của bạn bè , đồng nghiệp , của người thân ...có thể sẽ làm cho họ cảm thấy cái gánh nặng cuộc sống còn lại bớt nặng đi một chút nhưng gánh nặng vẫn còn đó và tự họ phải gánh ...
Và chúng tôi ? chúng tôi cũng phải gánh những gánh nặng của chính mình ...không ai khác ...
Sự xuất hiện của K. sau tiếng gõ cửa đã đưa tôi ra khỏi những suy nghĩ u ám ...
K. cười nhẹ khi bước vào : " --- Thấy cửa đóng , tưởng cậu không có ở nhà ... Thế nào ? Bữa nay còn chúc Tết được không ?
Tôi đáp : " Ồ được chứ , vẫn còn tháng giêng mà ...Hôm qua H. cũng mới đến thăm mình ...tụi mình trò chuyện khá lâu ...còn cậu ...đi đâu mà mất biệt vậy ...nhà cửa sửa xong chưa ?
-- " Xong rồi ...nhưng có nhiều việc lu bu phát sinh nên không ghé cậu được ...Mấy lần trước gọi điện định ghé cậu nhưng rồi lại bận ...mãi đến hôm nay mới thu xếp được ....Hồi chưa nghỉ hưu mình cứ tưởng lúc nghỉ rồi sẽ ghé cậu thường hơn nhưng bây giờ ngay đến việc chăm sóc mấy cây hoa ở nhà mình cũng phải giao cho bà xã ...Cuộc đời luôn có những điều không như dự tính ...
-- " Điều đó thì hiển nhiên rồi ....đâu phải việc gì cũng thuận theo ý muốn ...có vẻ như cậu đang buồn về chuyện gì đó phải không ? Đợi mình pha bình trà rồi kể mình nghe ...Có hộp trà Ô long đứa cháu mới cho ...Mình uống thấy cũng được lắm ...
K. mỉm cười : " Cậu cho chi mình uống nấy ...nước sôi để nguội cũng được ..."
Tôi cũng cười : " Cậu yên tâm ...gì chứ món đó thì nếu lần sau cậu ghé chắc cậu sẽ toại nguyện bởi vì hộp trà này giỏi lắm chỉ pha được chừng dăm bình nữa thôi ....
Câu chuyện kế tiếp của chúng tôi là những chuyện riêng tư nên tôi không ghi ở đây làm gì ...tôi chỉ cảm thấy rằng sau khi trò chuyện bạn tôi đã có phần dễ chịu hơn nên chủ động rủ tôi ghé thăm bạn HD nhưng tiếc rằng bạn HD đã về quê ... vì thế chúng tôi đã ghé vào một quán cà phê bên đường ...Điều tôi cảm nhận được sau khi chúng tôi chia tay nhau đó chính là cái siết tay rất chặt của bạn tôi như muốn nói với tôi rằng chỉ cần biết lắng nghe và chia sẻ thì điều đó cũng đã đủ cho một tình bạn chân chính ...Mỗi người trong chúng ta ai cũng có những giây phút yếu lòng hay chán nản ...và đó chính là lúc mà một người bạn thật sự mới chính là điều cần thiết ...Cảm thấy vui vui với ý nghĩ này ,tôi tự nhủ : " Năm nay là năm con Ngựa ...không biết có phải do ngựa chạy nước kiệu hay sao mà cho đến bây giờ mình cũng vẫn còn được ăn Tết muộn ...Người ta bảo Mã đáo thành công ...chắc là người ta đều muốn ngựa phi nước đại ...còn mình ...mà thôi ...dù sao thì nước kiệu cũng vẫn an toàn hơn ...."
Cháu ghé thăm Chú và TẾT MUỘN với Chú .Cháu chúc Cú và gia đình luôn khoẻ mạnh và vui vẻ .
Trả lờiXóaDạo này cháu lu bu nên ít vào blog ,khi rảnh vẫn thích vào đọc bài của Chú ,của Thuỳ ,...để biết thêm cuộc sống chung quanh nơi quê nhà .
Cả nhà bình an Chú nha .
Rất vui khi cháu ghé thăm chú . Cũng như cháu , gần đây chú khá bận vì có nhiều việc phải giải quyết , nhất là lại còn phải đóng vai bác sĩ riêng của bà nội mấy đứa nhỏ nên có phần "chểnh mảng " trong việc tu bổ nhà cửa trên mạng này . Mong cháu thông cảm ...Chỉ mong thỉnh thoảng cháu ghé để chú biết rằng cháu và Titi vẫn vui mạnh là chú mừng rồi . Khi nào có tin tức , tin không tức , hoặc tin rất tức gì mới thì chú sẽ ghi chép để cháu biết thêm về quê nhà ...Hi hi ...
Xóa