Ngủ đi anh , mặc kệ đời ,
Sông dài , biển rộng ...còn trời lại cao .
Ngắm làm chi bóng trăng sao ,
Đếm làm chi giọt lệ sầu nhân gian .
Lá xanh rồi lá sẽ vàng ,
Hoa tươi rồi cũng úa tàn mà thôi .
Hãy cười như lúc anh vui ,
Đọc em nghe " Tấn trò đời " thủa xưa .
Trả lời vợ .
Làm sao ngủ được đây em ,
Ngoài kia sóng bủa bên thềm đại dương .
Trăng khuya chếch bóng đoạn trường ,
Bóng mây u ám một phương trời sầu .
Nghe chừng có tiếng vó câu ,
Đang khua trên nẻo đường vào quê cha.
Một bầy xác quỷ hồn ma ,
Reo hò giữa tiếng thanh la dập dồn .
Ừ ...thì em ngủ cho ngon ,
Để trong mơ ...tưởng như còn ...trẻ thơ .
Trả lời vợ .
Làm sao ngủ được đây em ,
Ngoài kia sóng bủa bên thềm đại dương .
Trăng khuya chếch bóng đoạn trường ,
Bóng mây u ám một phương trời sầu .
Nghe chừng có tiếng vó câu ,
Đang khua trên nẻo đường vào quê cha.
Một bầy xác quỷ hồn ma ,
Reo hò giữa tiếng thanh la dập dồn .
Ừ ...thì em ngủ cho ngon ,
Để trong mơ ...tưởng như còn ...trẻ thơ .
"Diên Hồng" văng vẳng đâu đây,
Trả lờiXóaĐang chờ Minh Chúa, báo ân Sơn Hà.
Bây giờ tóc ngả màu sương ,
XóaNgồi nhìn nước chảy mà thương ngọn nguồn .
Sóng tình đã đắm linh hồn ,
Trái tim khô héo ...gởi buồn vào thơ .
Chân run , tay yếu , mắt mờ ,
Nghĩ không ra nước ...cuộc cờ trần gian .