Translate

Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

ĐÁM CƯỚI NHÀ QUÊ 2

Chồng sách long bìa đứt chỉ mới mua hôm qua đang xếp trước mặt tôi đã được  " đề co " hơn phân nửa rồi mà tôi vẫn chưa thể chấp bút . Những tập tin được ghi chép trong bộ nhớ tôi về cái đám cưới nhà quê ở quê tôi cách đây một tuần vẫn còn rõ nét nhưng tôi không biết nên chọn đoạn nào để bắt đầu ...Cũng may hôm nay là ngày cuối tuần nên tôi được con gái tôi cho phép lui về hậu phương an trí ...Việc chợ búa và xông pha khói lửa đã có nó lo ...Dù gì thì cũng nên để cho con cái chúng có cơ hội tung hoành trong gian bếp , rèn giũa  " tài năng " để sau này chúng còn biết cách nắm giữ trái tim và linh hồn của phu quân chúng và các vị mẹ chồng khó tính ...bởi vì ..." con đường dẫn đến trái tim luôn phải đi qua dạ dày " Thử tưởng tượng một quí phu nhân mà chỉ sở trường được 2 món là luộc trứng và nấu mì gói thì quả thật là chán .
Trước đây tôi đã từng nghe nhiều người bảo rằng : " Thời này là thời hiện đại , cần gì phải dạy con theo kiểu cổ ...chuyện công dung ngôn hạnh là chuyện của thời phong kiến ...chỉ cần làm đẹp , làm giàu là đủ ...Lớp trẻ bây giờ lấy nhau xong rồi , có tiền cứ ở nhà riêng thuê người giúp việc , khỏi phải làm dâu ..." Quả thực tôi không thể phản đối những " lý luận thực tiễn và tiên tiến " này nhưng xét cho cùng tôi cảm thấy việc truyền thụ một chút công phu mà mình đã dày công tu luyện chắc cũng không thừa vả lại nấu ăn cũng là một trong những nghệ thuật thượng đẳng vừa nâng cao kỹ năng làm người vừa là cách để rèn luyện tính tình , chính nhờ công việc  tỉ mỉ này mà người ta mới biết quan tâm đến các thành viên khác trong gia đình hơn ...Tôi đã từng có diễm phúc được chiêm ngưỡng những dung nhan " chim sa cá lặn " ấy thế mà khi chỉ mới được nghe người đẹp cất giọng oanh vàng là tôi đã " hồn bất phụ thể " xách dép bỏ chạy cả cây số mới dám quay đầu ngó lại ...thế cho nên tôi mới nghĩ rằng với sự tiến bộ kinh khủng của khoa  thẩm mỹ thì chuyện sửa đổi những sai lầm của tạo hóa trên cơ thể con người là chuyện dễ như trở bàn tay nhưng chuyện trang bị những nhận thức đúng đắn cho một đứa trẻ để chúng " nên người " lại là chuyện không hề đơn giản . Có lẽ cũng chính vì nó khó như thế nên các nhà giáo dục bao đời vẫn cứ loay hoay trong những công cuộc cải cách nhưng rốt lại vẫn chẳng đi đến đâu và hậu quả là loài người đã phải sống , đã phải chịu đựng  một kỷ nguyên tồi tệ qua hai cuộc chiến tranh thế giới chỉ trong nửa đầu thế kỷ 20 . Thế kỷ chúng ta đang sống có nhiều " ưu thế vượt trội " mà một trong những ưu thế đó là sự phát triển kỳ diệu của công nghệ thông tin ...Tôi không định lấn sân để nói về những lĩnh vực mà tôi mới chỉ là đứa trẻ vỡ lòng bởi vì tôi đã từng tối tăm mặt mũi khi lỡ dại dán mắt vào mấy quyển sách  với nhiều loại ngôn ngữ lập trình khác nhau mà con tôi đang học ...Nói gì thì nói chứ chẳng nên nói bậy : cuộc sống loài người đã trở nên khốn khổ vì có quá nhiều kẻ nói bậy ,  học gì thì học  chứ đừng học cái không đáng hoặc không nên học và đọc gì thì đọc  chứ đừng đọc những cái dễ khiến mình " rối loạn tiền đình "  cũng như những thứ vớ vẩn ...
Thời gian thật đáng quý nhất là với những em U 60 như tôi nên nếu chúng ta phung phí ở kiếp này thì chúng ta đã tiêu bớt của kiếp sau ...vả lại chắc gì kiếp sau chúng ta cũng có thể " đường đường là một trang hảo hán đỉnh thiên lập địa " ...Lỡ như chúng ta đầu thai lộn chỗ hoặc " bà mụ nắn nhầm " thì sao ? Thôi thì hãy biết trân trọng những gì mình đang có và sử dụng đúng mức , hợp lý cái quỹ thời gian còn ít ỏi của mình ...Đó cũng là một trong những lý lẽ mà tôi dùng  thuyết phục vợ tôi để bà ấy chịu đóng cửa quầy và " tháp tùng " với tôi trong " cuộc hành trình qui cố hương kết hợp dự đám cưới và thăm họ hàng thân tộc  "  ( còn tiếp ) 


 







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét