Translate

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

ĐÁM CƯỚI NHÀ QUÊ 2 ( tiếp theo )

                                                   


Trong lúc tôi đang lo sốt vó vì mới vừa đọc được bài báo nói rằng đến năm 2050  đàn ông Việt sẽ bị thừa hàng chục triệu người ...thì hắn đến ...Bấm đốt tay tính thử tôi nhận thấy đến năm ấy tôi mới chỉ vừa tròn đôi chín (99) ...quả là một con số đẹp . Nhưng có lẽ cũng không đẹp bằng cái mặt cau có của hắn  : " Mi làm cái con khỉ gì mà gần cả tháng nay chẳng chịu viết tiếp bài Đám cưới nhà quê 2 , báo hại tau chờ sái cổ ...Sáng nay ra quán uống cà phê tau vớ đại một tờ báo , đọc xong mà tức anh ách ..." 
Tôi cười hòa : " Ừ thì cũng hơi bận một số việc ...Tau cũng vừa đọc báo nhưng đọc rồi lại lo chứ không có gì phải tức ... Mi nói thử chuyện của mi xem có giống chuyện của tau không ? 
Hắn hậm hực ...: " Hai ngày hai vụ em giết anh ruột vì tranh giành đất đai ...Vụ thứ nhất thì hai vợ chồng đứa em giết hai vợ chồng người anh , vụ thứ nhì thì thằng em đâm ông anh ...Thời đại này sao lắm chuyện kinh khủng như vậy không biết nữa ...Con người ngày càng mất đi tính người ...
Tôi an ủi : " Đúng là những chuyện đáng phẫn nộ nhưng dường như ngày nào cũng có , không ở nơi này thì nơi khác ...Có lẽ do dân số ngày càng tăng nên nhu cầu vật chất cũng tăng theo trong khi các hệ thống giáo dục và kinh tế trên thế giới không phát triển kịp để đáp ứng ...Đó là chưa kể đến những khác biệt trong cách suy nghĩ  , nhận thức  và nhiều lý do khác nữa ...Ủa ...nhưng mà mi bắt đầu quan tâm đến chuyện thế sự từ hồi nào vậy .?
Hắn cười : " Quan tâm gì đâu , chẳng qua gần đây có người nhờ tau giữ nhà để họ đi du lịch nên khỏi phải đi xe thồ ...Tiền công họ ứng trước một tháng bởi vậy khỏi phải lo cái cảnh chạy ăn từng bữa nhưng chính vì thế mà tau hơi bị rảnh ...Hôm trước có ghé quầy mi mượn mấy quyển sách về đọc nhưng chữ nhiều mà giấy xấu nên đọc hoài mỏi mắt ...cũng may thằng cháu cho cái điện thoại có wifi để tau nghe nhạc online nên tau hay vào đọc bờ lốc của mi ...Sao gần đây mi ít viết vậy ?
Tôi đáp : " Ừ thì cũng phải lo " dĩ thực vi tiên " chứ ...Tau chỉ viết cho vui chứ việc viết lách có văng ra đồng nào đâu ...Nghề nào nghiệp nấy ...Vả lại cũng tại cái ông wifi của mi đó ...Điện thoại bữa nay rẻ như bèo , nhất là điện thoại tàu ...chỉ chừng hơn một triệu là đã có màn hình cảm ứng , hai sim hai sóng tha hồ mà lướt web , xem phim ...nhiều người còn mua điện thoại cũ chừng mấy trăm cũng đầy đủ chức năng như vậy ...Vì thế tau phải " động cái não " nhiều hơn để giải quyết cái sở hụi chứ cứ ngồi than mây khóc gió thì má nó rầy ..." 
Hắn tỏ vẻ thông cảm : " Đúng rồi ...Tau cũng chỉ nói cho vui vậy thôi chứ đâu có trách gì  ...Tau không vợ không con vậy mà nhiều lúc thấy bơi trong cuộc sống này cũng oải huống hồ là mi ...À mà mi đang lo cái giống chi rứa ? 
Tôi cười : " Nói giỡn thôi chứ có chi mà lo ...Mấy cái thống kê tào lao trên báo ấy mà ...Tau thấy đau đầu với mấy cái thống kê lao động và chuyện cải cách giáo dục hoặc đổi mới sách giáo khoa nên khi đọc báo thấy chuyện dự báo đến năm 2050 thì sẽ thừa  hàng chục triệu đàn ông nếu đem so sánh với số lượng phụ nữ ...tau mới đùa chơi thôi .
Hắn cũng cười : " Tưởng gì chứ chuyện đó thì tau cũng có đọc nhưng không để ý ...Đến chừng đó thì trong danh sách đàn ông làm gì còn tên tụi mình ...Mà nếu có còn thì cũng đã nghỉ hưu toàn diện rồi ...Hi hi ...Tau chỉ thắc mắc là đối với chuyện cải cách giáo dục sao năm nào cũng cứ phải bàn chuyện thi cử ...Tại sao người ta không tổ chức một kỳ thi đơn giản như thi Tú Tài rồi sau đó lấy kết quả xét tuyển vào Đại học , cao đẳng , trung cấp .... Cắt hết các kiểu miễn giảm , ưu tiên ...Chuyện đền ơn trả nghĩa hay hỗ trợ này nọ chỉ nên dành cho lĩnh vực khác hoặc là việc của ban ngành khác chứ đừng lồng vào giáo dục ...Các kỳ thi là chuẩn chung để đánh giá trình độ và khả năng nên phải công bằng và khách quan ...Người học cũng sẽ thấy được thực lực của mình từ đó họ sẽ tự chọn lấy ngành nghề thích hợp trước khi vào đời ... Anh học trường nào ... công , tư , quê , phố gì cũng được kể cả trường hợp anh không đến trường mà chỉ tự học cũng có thể tham gia thi tuyển với tư cách thí sinh tự do ...Tất nhiên cũng sẽ có nhiều anh " lọt vào chung kết " nhờ quay cóp nhưng tỉ lệ ấy không đáng kể ...À mà thôi , chuyện này hình như cũng không ảnh hưởng gì đến tau ...Bản thân tau thì già rồi , con cái lại không có ...Cũng may là còn biết chữ để đọc báo mạng và bờ lốc vậy là cũng quí quá rồi ...Ngừng một chút , hắn tiếp : " Nói tới chuyện bờ lốc mới nhớ ...Mi ráng sắp xếp thời gian để viết tiếp cho tau đọc ...Tau thích cái giọng tưng tửng của mi ...Từng tuổi này rồi nên tau chỉ thích đọc những chuyện vui vui ...Những bài viết khô khan kinh điển và đầy chất hàn lâm tau ngán quá ...Ngày xưa khoái đọc kiếm hiệp còn bây giờ thì mệt rồi ....
Tôi tỏ vẻ cảm kích : " Cám ơn bạn già ...Thật ra mấy chuyện đám cưới thì cũng chẳng có gì để viết cho nhiều ...Tau chỉ muốn trình bày vài nét về sự thay đổi trong văn hóa và đời sống của dân quê ...Mi thấy đó đâu phải chỉ bây giờ mới có mà từ  thời xưa Nguyễn Bính cũng đã từng viết : 
"...Hôm qua em đi tỉnh về 
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều ." 
Thời thế thay đổi , hoàn cảnh kinh tế thay đổi thì cách sống , cách xử sự của con người cũng thay đổi , tau rất thông cảm và thương cho những đứa cháu ở quê ...quanh năm vất vả với đồng ruộng , dành dụm được chút đỉnh nên trong ngày trọng đại nhất của đời mình  cũng muốn chứng tỏ rằng mình chẳng hề thua chị kém em ...Chẳng có ai cấm điều đó ...nhưng điều tau mong mõi nhất chính là cuộc sống chung của đôi vợ chồng sau cái đám cưới ấy sẽ  được hạnh phúc như những lời chúc tụng của bà con bạn bè...Đã có nhiều trường hợp mà chỉ sau khi đám cưới mấy tháng , cô dâu mang cái bụng bầu trở về nhà cha mẹ chờ ngày sinh nở ...Vòng vàng nhẫn cưới đã bị chú rể lột sạch để trả nợ cá độ bóng đá , nợ rượu bia , nợ số đề và cả những món nợ do chính cái đám cưới không kém gì thành phố gây ra ...Trường hợp ngược  lại cũng có nhưng ít bi thảm hơn vì các chú rể nạn nhân chỉ mất vợ và mất của mà thôi còn đối với các cô dâu thì những hệ lụy của các cuộc hôn nhân ấy không dừng lại ở đó mà còn kéo dài đến đời sau vì những đứa trẻ ngay từ lúc sinh ra đã thiếu đi cái điều cần thiết nhất  là tình thương  và sự quan tâm của người cha ...
Hắn đồng tình : " Đúng thế , nhưng có phải vì mi suy nghĩ quá nhiều nên hơi bi quan ...những chuyện ấy đâu phải lúc nào cũng xảy ra đâu ...
-- Không hẳn thế ... trong số những bà con , họ hàng , bạn bè và những người tau biết hiện đã có đến cả chục trường hợp như vậy ...Tôi ngừng lời khi một bà cụ bán vé số đi ngang chìa xấp vé số trên tay mời hai chúng tôi : " Bữa nay ế quá , hai cậu mua dùm tui ít vé ..." 
Hắn vọt miệng : " Dạ không bác ơi , tụi cháu không có số trúng số ..." Rồi quay sang tôi và tiếp khi bà cụ đã thất vọng bỏ đi : " Nhiều lúc thấy cũng phục mấy bà cụ này ...già như vậy rồi mà đi bộ mỗi ngày cả mấy chục  cây số chứ đâu có phải ít ...Tụi mình tới tuổi đó chưa chắc được vậy ...Nhưng cũng chưa đáng nể bằng mấy bà già gánh hàng rong ...
Tôi gật đầu : " Ừ ...Cũng có thể nhờ cách tập thể dục bất đắc dĩ ấy mà họ dẻo dai hơn mình ...có điều tau vẫn lấy làm lạ khi nghĩ đến chuyện bốn năm mươi năm về trước , lúc tụi mình còn nhỏ , nhìn  mẹ mình quang gánh tảo tần để nuôi mình tau vẫn tưởng rằng khi mình lớn lên thì cái hình ảnh đôi quang gánh ấy sẽ chỉ còn trong trí nhớ bởi vì xã hội tiến bộ , xe cộ các loại được  sản xuất ngày càng nhiều ...Vậy mà không hiểu sao mỗi ngày vẫn có thêm vô số người tiếp nối cái truyền thống gánh gồng xưa như trái đất ấy ...có rất nhiều cô bán trái cây , bánh bèo , bột lọc , xôi chè rất trẻ gia nhập đội ngũ buôn gánh bán bưng diễu qua trên phố mỗi ngày ...
Tau nhớ hồi tau viết bài Dáng xưa trong đó có câu : 
" Đôi quang gánh đã oằn vai thiếu phụ .
Buồn chi em ...cùng một kiếp long đong ...."  mới đó mà đã hơn ba chục năm rồi ... Thiếu phụ ấy bây giờ đã trở thành lão phụ và đã sang vai cho những thiếu phụ khác ...Rất tiếc là tau không còn được cái cảm xúc như hồi ấy để viết tiếp bài Dáng xưa 2 ...
Hắn cười : " Thiếu phụ ấy đã trở thành lão phụ thì chàng thanh niên ấy cũng trở thành ông cụ rồi ...còn đâu nữa ...Ha ha ...Thôi tau phải về trông nhà đã ...Thường thường tau chỉ dành nửa tiếng uống cà phê thôi , gặp mi nên kéo dài cả tiếng rồi ...Dù gì cũng phải có trách nhiệm mới được ...
Tôi nói vói theo : " Vậy là xem như tau trả nợ mi bài Đám cưới nhà quê 2 rồi nghe chưa ...Lúc nào rảnh tau sẽ viết tiếp về một đề tài khác ...Đón đọc và cười ủng hộ để " ven sĩ " có hứng mà múa bút ...Hì hì ...

2 nhận xét:

  1. Cách hành văn rất tự nhiên. Hay lắm
    ...............................................................................................................
    Mr Hùng - Chuyên chụp hinh cưới tại studio Jerry Khang.
    Keyword: Dịch vụ chụp hình cưới tại Studio JerryKhang

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn đã ghé thăm và nhận xét . Chúc bạn một ngày chủ nhật vui vẻ và may mắn .

      Xóa