Việc đời vốn như thế .
Em bận tâm làm gì .
Chẳng danh thì cũng lợi .
Hà tất phải sân si .
Trong vô cùng tĩnh lặng ,
Là chuyển động đất trời .
Kia trời xanh mây trắng .
Nọ sông biển núi đồi .
Mặt trời lặn rồi mọc .
Để sáng soi cõi người .
Mình cũng hai thứ tóc .
Trải lắm chuyện khóc cười .
Sông dù trong dù đục
Rồi cũng về biển khơi .
Bơi hoài trong vinh nhục .
Chẳng bằng hồn thảnh thơi ....Hi hi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét