" thời của chúng ta thời của con người
có hạnh phúc trong tiếng cười não nuột .." Năm năm trước , tôi đã được tham dự buổi họp mặt kỷ niệm 40 năm ngày rời trường và bắt đầu từ đó tôi đã có cơ hội gặp lại những thầy cô , bạn bè cũ , có được những khoảnh khắc kỳ diệu hiếm hoi trong cuộc đời mình ...Đó cũng là dịp để tôi nhận ra những điều thật sự có ý nghĩa :
NGẬP NGỪNG
Dần xa... kỷ niệm buổi về
Trường xưa ,lớp cũ bên lề tồn vong ,
Thương thầy, tuổi đã tàn đông ,
Vẫn nâng niu... mối tình nồng xa xưa .
Kiếp người :sớm nắng ,chiều mưa ,
Cố quên lại nhớ như chưa bao giờ .
(Thôi đừng níu nữa giấc mơ ,
Dòng sông , nước lớn...lời thơ.. ngập ngừng )
Chào thầy ,hồn bỗng rưng rưng ,
Gặp nhau ,mà lại... nửa mừng nửa đau
Hình như quá muộn rồi sao ,
Bốn mươi năm đã trôi vào hư không .?..
Đàn xưa ; phím lạc , tơ chùng ,
Bài ca thầy hát ,nghe trong nghẹn ngào .
Dìu thầy ,chân thấp chân cao ,
Cùng thầy... hé cánh cửa vào ngày xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét