" Ngậm ngùi nhìn kiếp phù sinh ,
Hóa thân ...còn một chữ tình không tan "
Gió thu rụng chiếc lá vàng ,
Trời giăng mây... trắng màu tang ...lạnh lùng .
Nghe chừng giữa cõi hư không ,
Vọng câu hát thuở ngồi cùng bạn xưa :
" Tôi đừng tuyệt vọng ...tôi ơi..."
Nắng mưa phai nhạt nỗi đời riêng chung ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét