Cách đây gần nửa tháng tôi được cháu Thiện tặng quyển : Trí tuệ của hoa ...Tôi đã chụp ảnh và giới thiệu sách này trong 1 status trước đây để cám ơn cháu nhưng rồi do thời điểm cuối năm bận rộn nhiều việc nên tôi chưa có thời gian xem lại ...Sau đó mấy hôm tôi ghé siêu thị metro , định bụng chọn vài món hàng Tết để làm quà cho nội ngoại và gia đình thế nhưng khi nhìn thấy cảnh thiên hạ đứng xếp hàng trả tiền đông nghịt thì tôi lại đổi ý ...Định về tay không cho khỏe nhưng khi lướt qua hàng hoa tươi của siêu thị tôi không thể không nhìn ...Trên các kệ hoa tươi là những chậu hải đường , tulip , hoa ly đủ màu nhưng không hiểu sao tôi lại chú ý đến 2 chậu dạ lan nhỏ bé nằm ở góc khuất dưới nền , có vẻ như bị bỏ quên ...Sau khi ngắm nghía , so sánh tôi đã chọn một chậu lá tươi hơn , có một chồi nhỏ mới nhú ra giữa mấy chiếc lá rồi ra quầy xếp hàng chờ tính tiền . Về đến nhà tôi vội bê ra phía sau vườn ,( sợ vợ con nhìn thấy sẽ bị chê thì quê quá .)
Chậu hoa nhỏ có thể sẽ được tôi treo lủng lẳng ở cái vườn lá ấy như những chậu lá khác suốt mùa xuân nếu như sáng mồng một Tết vừa rồi nó không chứng tỏ được rằng nó cũng có một " trí tuệ " siêu việt , một phẩm hạnh đáng tự hào ...Vì thế nó không thể " chịu ngang bầy cùng bọn lá dở hơi ...( mượn thơ Thế Lữ ) " mà phải khẳng định mình ...Và thế là nó đã chiếm được một " địa vị " tôn quí trong cái phòng khách mi ni của nhà tôi suốt mấy ngày Tết ...được bầu bạn với cành lan hồ điệp và chậu hồng tiểu muội , không những thế nó còn được đặt ngay chính giữa mà vị trí này thường là của hoa hậu nên 2 cô kia chỉ còn là á hậu 1 và á hậu 2 .
Mấy ngày qua nhờ có nàng dạ lan hương này mà phòng khách kiêm phòng sách nhà tôi lúc nào cũng thoang thoảng một mùi hương dịu nhẹ . Tối nay nàng lại " khai hoa nở nhụy " thêm một chồi mới nữa ...đúng là nàng đã không phụ lòng tôi . Nhưng còn một điều nữa , hình ảnh và hương thơm của chậu hoa này lại đã đào sâu vào tiềm thức tôi để bắt gặp một hình ảnh khác rất xa , rất mờ từ bốn mươi lăm năm trước , về một cô học trò nhỏ tên Lan ở quán cà phê Gió Nam gần cổng số 6 Sài gòn năm 1972 khi tôi còn là 1 sinh viên ....
" ...Còn đây màu trắng tường vôi ,
Còn đây tiếng hát , nụ cười ...Và em .
Còn đây một chút êm đềm ,
Trọn trao nhau để tròn đêm giã từ .
Còn cành lan trắng vô tư ,
Làm nhân chứng sống cho giờ vĩnh ly ..."
Phải chăng trong hồn hoa có hồn người và trong hồn người đang quyện lẫn hồn hoa ? Và phải chăng chính trong sức sống mãnh liệt tiềm ẩn trong những nụ hoa , đóa hoa cũng chứa đựng cả một " trí tuệ " vô biên vô ngạn ?