Rốt cuộc có lẽ cũng không nên coi thường ...Đã bước sang ngày thứ tư rồi mà công lực vẫn chưa có vẻ phục hồi ...các huyệt đạo vẫn còn bị phong bế ...Vùng lưng và ngực vẫn còn rất đau mỗi khi cử động ...cánh tay trái đã cử động được nhẹ nhàng nhưng chưa thể dùng sức ...Hình như mấy viên thuốc chỉ có tác dụng tạo sự ức chế thần kinh để đánh lừa não bộ chứ không có hiệu quả gì mấy ...Buổi sáng khi thằng con chở mình xuống đại lý để lấy mấy loại tạp chí và truyện tranh mới ra mình mới thấy là vẫn chưa ổn ...Cố gắng lắm mới leo lên được yên sau và ngồi ké né như một cô gái quê lần đầu tiên ngồi xe máy ...Thật là : Thời oanh liệt nay còn đâu ...Cô chủ quán sách ở Yên Báy có vẻ xót khi nhìn bộ dạng một " thiên thần gãy cánh " của mình nên mới nói : " Chú phải đi khám thôi , qua đến ngày thứ ba , thứ tư mà vẫn còn đau như vậy sợ có vấn đề ..." Mình trả lời : " Bộ sợ mất bạn hàng hả ..Cô ta cười ...và có vẻ tỏ ra chăm sóc khách hàng kỹ hơn bình thường ...Sau khi thanh toán tiền , mình đề nghị thằng nhóc chở lên quầy vì mấy ngày vừa qua giao khoán hết cho mẹ con chúng nó mình cũng thấy nhơ nhớ ...nhưng thằng nhóc bảo : " Thôi , ba còn đau , con chở về nhà nghỉ ...lên quầy làm gì ..." Mình đành đồng ý ..." Cũng được , chắc hôm nay ba ngưng uống thuốc để theo dõi thử , mai con chở ba đi khám ... " Chắc nhiều bạn đang rủa thầm : " Đồ hà tiện , đau tiếc thân lành tiếc của ...không có gì quý bằng sức khỏe ..." nhưng xin thưa với các bạn rằng tôi không phải thuộc cái tuýp " đến chết cũng còn hà tiện " ấy đâu ...Chẳng qua tôi chỉ muốn tự mình kiểm tra trước để có cơ sở xác định ...Tôi không hề muốn quơ đũa cả nắm nhưng phải nói những sự kiện , thông tin hằng ngày mà tôi ghi nhận được đã bào mòn dần lòng tin của tôi đối với câu : " lương y như từ mẫu "...
Một câu chuyện có thực do người anh của một ông bạn tôi kể lại là một ví dụ : " Con gái ông sinh cháu đầu mới hơn tháng tuổi ,nhưng không biết vì sao cháu cứ quấy khóc mãi suốt ngày , lo lắng cô ấy mới bồng cháu xuống bệnh viện và được cho nhập viện vì bác sỉ chẩn đoán bệnh đường tiêu hóa ...Cần nói thêm rằng cháu vẫn bú sữa mẹ ...sữa hộp uống vào lại bị tiêu chảy ...Nằm bệnh viện gần một tuần , các bác sỉ dần đi đến kết luận cháu bị dính ruột , phải phẩu thuật ...Mẹ nó sợ quá ...vào ngày chủ nhật ,nghe nói thứ hai sẽ hội chẩn để có quyết định chính thức về việc mổ hay không ...nên mẹ nó ẵm về nhà ...Ông anh bạn tôi , tức ông ngoại nó ...thấy thương con , thương cháu nên mới nói đại ...hay là con hầm miếng cháo lấy nước cho nó uống thêm vào ...
Thật không ngờ rằng một phương thuốc hú họa như vậy lại có hiệu quả tức thì ...Suốt trong ngày chủ nhật cháu được cho uống thêm nước cháo mấy lần và không còn quấy khóc nữa ...Ông bảo tôi thử giải thích , tôi đã trả lời rằng : " Sữa người mẹ thiếu chất ...hoặc có thể là thiếu cả sữa ...sữa bột thì có thể nhiều chất béo và đường , khó tiêu hóa nên cháu bị rối loạn ...dẫn tới chỗ bị đói ...Nước cháo mặc dù không nhiều chất dinh dưỡng nhưng bù lại nó giúp cân bằng men tiêu hóa và tạo cảm giác no nên cháu bé không quấy khóc nữa ...Anh nghĩ sao ? " Ông tán đồng : " Tâm lý chung của các bà mẹ là thương con , lại thiếu kinh nghiệm nên dễ hoảng hốt , ai bày cách gì cũng nghe theo ...chính vì thế nhiều khi lại làm cho sự việc trầm trọng thêm ...Các bác sỉ nhiều khi lại phán đoán dựa trên hiện tượng và các xét nghiệm từ đó suy ra cách giải quyết dựa trên sách vở ...Nhiều bệnh lại có biểu hiện lâm sàng giống nhau vì thế nếu không có đủ thời gian theo dõi thì dễ nhầm lẫn ..." Tôi kết luận : " Tóm lại , điều quan trọng nhất là phải bình tĩnh và sáng suốt ...có như thế mới có thể phối hợp với y , bác sỉ điều trị tốt ...chỉ khi nào mê man bất tỉnh thì mới đành phó mặc hên xui ...phải không anh ? "
Dẫn ra câu chuyện này ở đây tôi không có ý muốn biện hộ cho mình nhưng quả thật chính kinh nghiệm bản thân tôi trong việc điềutrị bệnh cho mình và nhất là cho cậu em trai trước đây đã bị tai biến mạch máu não mà cuối cùng đã phục hồi gần như hoàn toànchính là một bằng chứng hiển nhiên ...nếu có thời gian tôi sẽ kể về việc này có thể sẽ giúp ích cho bạn nào quan tâm ...Xin lỗi ,tôi phải trả lời điện thoại của Kh...Lão nghe con tôi , đang làm cùng công ty với lão báo tin nên điện thoại hỏi thăm ..." A lô ...rồi ,không có chi ...chưa chết được đâu ...Rốt lại , cái ác xi đân mắc dịch này lại trở thành một nguồn cảm hứng để viết thêm mấy bài .Chỉ có một điều hơi khó chịu là mấy hôm nay phải ăn uống các món do đệ tử nấu nên sụt mất mấy kí lô thôi ...hì hì "
CHSPCTDN6471. at 04/05/2012 09:27 am comment
Gởi Thong hình cá nhân mới nhất để thay thử xem có khá hơn không ?
cao at 04/05/2012 09:27 pm reply
Cám ơn bạn nhiều .Mình đã xem rồi , hình đẹp lắm .
CHSPCTDN6471. at 04/05/2012 09:12 pm reply
Vào mail của Thông mới thấy chứ , dán lên đây mà chưa có phép sợ bị la quá nên thôi .
cao at 04/05/2012 10:21 am reply
Sao mình không thấy hình gì cả hở bạn ?
NgânPCT at 04/05/2012 09:03 am comment
Gắng lên! Nếu không tin Tây Y thì chạy ra Vạn Sanh đường, hình như trước cửa nhà mi hay là ghé qua Nhân Hòa đường đối diện cống Thạc gián năm nào lấy đại vài miếng cao hổ cốt mà xài. Còn thấy ê ẩm thì hỏi thêm mấy miếng cao hy vọng sẽ chóng lành. Hẹn gặp!
cao at 04/05/2012 10:28 am reply
Cám ơn bạn nhiều . Thông tin của bạn hình như chưa cập nhật hay sao ấy chứ Vạn sanh Đường đâu còn trên giang hồ nữa , Nhân Hòa Đường hình như cũng vậy ...Hiện nay có Diệp Tô Đường và một số tiệm khác thay thế rồi ...Sáng nay mình mới đi chụp phim ...Kết quả thật đáng tự hào : 4 chiếc xương sườn số 6, 7 , 8 , 9 đều gãy ...Thảo nào nó đau ghê ...Dù sao cũng còn hơn là gãy nguyên cả bộ ...Hì hì ..
NGƯỜI KẾ MÔN - HOÀNG DỤC - DƯƠNG UYỂN CHÂU at 04/04/2012 03:55 pm comment
Thiên thần ơi đi khám cho rồi Chẳng may cánh gãy thì chắp nồi (nối) cho mau Chuyện ni không thể để sau Cánh không nối được làm sao bây giờ Mau mau với chứ bạn nờ...
cao at 04/04/2012 04:58 pm reply
Cám ơn bạn hiền ...Mình định ráng thêm hôm nay nữa xem thử nên đi khám ở khoa nào cho chính xác ...Cánh thì chắc là không gãy rồi , chỉ có thể là có vấn đề ở đốt xương sườn nào đó ...có khả năng phải chụp phim xem thử ...Nếu gãy cánh thì làm sao mà đánh chữ được phải không bạn ? Thân ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét