Translate

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

VIẾNG CHÙA LINH ỨNG


MỘT CHIỀU VIẾNG CẢNH CHÙA VỚI VB ..

Category: Ghi chép, Tag:
05/31/2012 10:11 am

   

1---Đã hứa với ông bạn già VB từ năm ngoái nhưng chưa thực hiện được vì cứ loay hoay trong những chuyện " sáng đưa em đi ,chiều đón em về ."..Hễ rảnh được một chút thì lại phải lang thang ở mấy cửa hàng sách cũ , sách mới , để tìm vàng rơi vàng rụng rồi lại quay về nhà " xông pha khói lửa " cho trọn đạo làm cha ...Cứ như vậy mà ngày nào cũng hết ngày ấy..mới sáu mươi đó ,bữa nay đã sáu mươi rưỡi rồi ...Không khéo đến tuổi cổ lai hy hồi nào cũng không hay ...Hôm kia vào đọc blog của mấy bạn ở xa viếtvề ĐN , rồi những bạn quê gốc ĐN nói về ĐN chợt thấy chạnh lòng vì mình vốn dân ĐN mà " ở nhà như ở bụi" ...Nhiều lúc thấy thèm được " tay không chân rảnh " như ông bạn NĐH để " sáng ra bãi Bụt chiều về Tùng Sơn " cho nó " phỉ chí tang bồng " nhưng nghĩ lại thấy cũng không ổn ...Mỗi người có một hoàn cảnh riêng , những tao ngộ riêng ...Trước khi " tùng tâm chi sở dục " thì phải" tùy ngộ nhi an " cái đã ...Huống hồ mình đã từng nói rằng : " Trận đời dẫu chẳng gươm đao , Vẫn trùng trùng sóng khác nào biển khơi .." Lão VB cũng đồng ý với mình ở chỗ này cho nên mới nói : " Sống là tham chiến ngất ngư mới còn " ...Nhắc tới câu còm mân của lão này mới nhớ tới vẻ mặt nhăn nhó của ông chủ đại lý thuốc lá hồi sáng và cái giọng ai oán của ông ta khi nói về cái " tiền thân của nàng Eva "...Mình thì chắc không đến nỗi phải làm nũng với vợ con lâu như lão ...Ai đời chỉ bị rạn ba cái xương 
sườn mà sáu tháng rồi vẫn còn rên như bộng ...Đúng là " nhà giàu đứt tay bằng ăn mày đổ ruột "  Mà thôi , chuyện của người ta mình cũng chẳng nên bình phẩm gì nhiều ...Chỉ biết là qua cái dzụ này mình mới thấy rõ là mình cũng chưa đạt được đến chỗ tâm bình khí hòa như mình vẫn tưởng ...vậy thì phải nhân cái dịp nghỉ phép này tìm cách hớp thêm một ít dưỡng khí để bồi bổ cho cái nguyên thần vốn đã bị hao hụt gần đây ..

         
                              


2.--" Tau cảm thấy hình như khi mình bắt đầu có những hiểu biết tạm gọi là đầy đủ về cuộc đời này lại chính là lúc mình sắp phải lìa xa nó ...Lúc còn trẻ thì  quá ngu ngơ , có biết gì đâu ...ai bảo sao làm vậy , còn bây giờ ..." Giọng VB chợt nhỏ dần như  đang tự nói với chính mình . Câu nói và âm điệu của câu nói nghe chứa đựng muôn  vạn điều tiếc nuối . Tôi im lặng nhìn ra phía biển xa ...Vùng biển phía trước mặt tôi phẳng lặng và đẹp đến rợn người ...Ánh mặt trời chiều phân chia mặt biển thành hai mặt phẳng với hai màu rõ rệt : Trên vùng biển sáng phía xa thấp thoáng những cánh buồm màu trắng của ngư dân ...ở vùng gần bờ là mặt  nước màu xanh sẫm  rải rác vài bóng người ...Lâu lắm rồi tôi mới có được một khoảnh khắc bình yên như thế này để được ngắm nhìn biển ...Có lẽ do nhìn từ độ cao của sân chùa Linh Ứng  nên tôi có cảm giác như biển không hề có sóng nhưng lời nói của VB lại đang khuấy động hàng nghìn cơn sóng trong tâm hồn chúng tôi ...

          
                               

Sẽ chẳng bao giờ chúng ta hiểu được tại sao chúng ta có mặt trên cuộc đời này dù chúng ta có trải qua trăm nghìn kiếp nữa như theo thuyết luân hồi của nhà Phật ...Tìm cách lý giải điều đó là bước vào một cuộc hành trình cô đơn miên viễn ...nhưng nếu không thì chúng ta lại cứ phải là nô lệ của những thần linh . Các nhà khoa học vẫn tiếp tục nghiên cứu , kiếm tìm và giải thích ...Hàng vạn , hàng triệu nhà khoa học đã chết đi để rồi hàng triệu  người khác được sinh ra mà câu trả lời vẫn còn ở phía trước ...Chính vì thế con người ngày một lún sâu vào những mục tiêu giải phóng ,khai hóa , công bằng , tự do và hạnh phúc ...nhưng phải chăng tất cả những nỗ lực ấy vẫn chẳng đem lại gì nhiều ngoàimột số những phương tiện vật chất để khỏa lấp nỗi trống vắng trong chính tâm hồn mình ?
Tôi quay sang VB : " Mình về thôi ...Nếu mi cần một câu trả lời thì tau chỉ có thể trả lời rằng : Hãy sống giản dị và suy nghĩ đơn giản hơn một chút ...Chiều hôm nay không giống chiều hôm qua và cũng sẽ khác với chiều mai .."Cái gì của Caesar hãy trả lại cho Caesar ..." VB bật cười :" Ừ ...mi nói cũng có lý ..."

phanvan910 at 06/03/2012 10:46 am
1)...Bà tiên ngự giữa bạch vân-- Cam lồ rưới xuống ..ân cần chúng sinh ! --"Các con tâm trí anh minh --. Trung thực mà sống... hòa bình với nhau." 2) Bạn nhìn ra phía biển xa ,yên lặng...nhưng hình như bạn đã dùng "nội công vận khí" để "truyền âm nhập mât "(vì lúc đó đông người )nên mình có nghe :" Thế sự thăng trầm ..quân mạc vấn ! Yên ba thâm xứ hữu ngư châu .",Trời !"Lên chùa tìm chút thảnh thơi-Ai hay chùa cũng như đời ngoài kia !"(N V Gia), mình "hiểu" Thông bảo là -" Đời bất thường lắm,đang căng thẳng,chớ hỏi !--Hãy nhìn ra chỗ khói sóng đang mịt mù đó... có hạt ...ngọc trai ở dưới !" Mình hân hoan tin vào điều bật mí đó và cũng lặng yên! Ngày nào bạn đi lấy hạt châu đó nhớ rủ mình đi với nhé !.

cao at 06/03/2012 12:03 pm
Hóa ra hôm nay chủ nhật lão ở nhà lang thang trên mạng bằng tay cho nó đỡ mõi chân , cử cà phê ngày hôm qua ở bờ hồ vẫn chưa tan hết trên đầu lưỡi nên hôm nay mình ngồi một mình đọc báo suốt ...HD hình như cũng sợ nóng mặt nóng cả lưng nên không thấy đến. Ước chi thiên hạ nghe được cái câu mà bà tiên nói với ông bạn mình :" Trung thực mà sống hòa bình với nhau " thì cái cõi trần ai này nó dễ thương biết mấy .
cuồngtừ at 06/01/2012 03:10 am
Phải Lên chỗ cao mà ngắm biển Đà Nẵng thì mới thấy hết vẽ đẹp .

cao at 06/01/2012 07:21 am
Đúng vậy bạn ạ . Biển ĐN , biển Nha Trang , biển Đại Lãnh mỗi nơi đều có nét quyến rủ riêng . Mấy mươi năm trước mình đã có dịp ở Nha Trang một thời gian nên đã hiểu được vì sao Phạm Duy sáng tác bài Nha Trang ngày về ...Những lần ngồi ở bãi Tiên , những hôm ngồi nhìn Hòn Chồng , hoặc đứng trên đèo Rù Rì nhìn về hướng thành phố ...Bây giờ sao nghe xa lăng lắc ...Tiếc là thời gian của chúng ta đã bị phân mảnh vì những chuyện đời thường quá nhiều bạn nhỉ !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét