Em . từ thuở mới biết buồn ,
( Ảnh dưới : Đèo Hải Vân ...)
Cháu cảm nhận được ngoài cái tình, còn có cả cái nghĩa trong bài thơ này nữa đó chú. Yêu thì bao la chú hén, chứ tình nghĩa vợ chồng, hay tình tri kỷ chắc...chỉ có một thôi.
Cô đọc bài này , hổng pha cà phê, pha trà cho chú mỗi ngày nữa thôi lun á.
cháu thật ngưỡng mộ hạnh phúc giản dị của cô chú quá chú ơi !
Cháu không biết chứ hồi xưa cô chỉ thích " toán " chứ đâu có thích thơ ...Vậy mà sau khi chú triển khai môn " tán " thì chú cứ bắt cô đọc thơ của chú ...Đọc riết rồi cũng phải xiêu vả lại hồi ấy ngoài thơ tình chú còn làm thơ chọc cô cười nữa nên cô mới mất cảnh giác mà gật đầu đồng ý đó chứ ...Chú chép sơ một đoạn cháu đọc cho vui : "
"..... Đêm giaỉ muộn ... dăm mười trang cổ ngữ .
Ngọn đèn khêu , sợi bấc nhớ lan dần .
Chữ nghĩa thánh hiền học mãi không xong.
Nét sổ thẳng lại vẽ vòng hoa chúc ....
Thương Lưu Bị bởi Bị mù số học .
Không Khổng Minh thì có cóc chi nhà ....."
hoặc lúc cô chú giận nhau :
" Thôi em nhé , chuyện còn còn ,mất mất .
Cũng bình thường bởi " sắc tức thị không "
Anh trở về đôi lúc thả chân rong .
Ủ phong nhuỵ đoá hoa lòng buổi trước ....."
Bây giờ nhớ lại thấy cũng vui vui cháu ạ .
Đọc sơ sơ mấy câu thơ của anh ''tán'' chị vui thật
(xin lỗi vì xem ké của VDT)
Hèn chi chị 'say' thơ mà mất cảnh giác ... hihihi
Không có chi đâu HD ơi . Cũng là bạn bè thôi . Chẳng qua cháu Thuỳ có còm bài này nên nhân tiện trả lời cháu ấy thôi . Bài thơ này rất dài nhưng đã thất lạc nên chỉ còn nhớ lõm bõm vài đoạn thôi ...Bà ấy lúc trước cũng ở SG , sau 75 mới về ...bạn bè bà ấy bảo " coi chừng về gặp một Ông Đà nẵng ...rốt lại đúng là gặp Ông Đà nẵng thiệt .Hi hi ...
Xóa
chia nhau nửa quả bồ hòn làm vui
sông dài nước chảy bèo trôi
trăm năm chỉ một cuộc đời cho nhau..
đọc thơ anh hay quá, một mối tình tuyệt đep toát lên từ những chuyện tưởng như chuyện vụn vặt của cuộc đời...chúc anh ngon giấc nhé!!!
Đọc rồi đọc lại thấy hay thêm...
Tình người giữa buổi miếu đền hoàng hôn
Mến nhau chia nửa tâm hồn !
Chúc ngày vui Cao nhé !