Translate

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

HÌNH ẢNH LỄ KỶ NIỆM 60 NĂM NGÀY THÀNH LẬP TRƯỜNG PHAN CHÂU TRINH

 




Có lẽ rất nhiều người sẽ nghĩ tại sao tôi lại chụp những tấm ảnh về gốc sao già , cây phượng và gốc dương liễu hoặc chụp lại những bức ảnh cũ  vì nếu xét về khía cạnh mỹ thuật , những tấm ảnh ấy không có gì rực rỡ và đầy màu sắc như phần lớn các bạn khác đã chụp ...Theo tôi , nếu cần thiết tôi chỉ việc copy lại các tấm ảnh của các bạn ấy ...thế thôi ...còn riêng đối với tôi chính hình ảnh những tàng cây trải qua bao mưa nắng ,thăng trầm trong sân trường lại  là linh hồn của ngôi trường tôi yêu quý ...Không biết các bạn thì sao chứ  tôi đã từng leo lên cây dương liễu dể giăng những sợi giấy màu , những sợi kim tuyến vào những dịp tất niên ,hoặc liên hoan chia tay vào những mùa hè ...Tôi cảm thấy những cây ấy cũng như tôi bây giờ đã già và còn vì chúng đã gắn bó với tôi hơn những cây kiểng mới được mang về chưng trong dịp lễ ...Có bao giờ các bạn đã từng trốn nắng dưới bóng mát những tàng cây để lắng nghe tiếng ve râm ran mùa hạ , có bao giờ các bạn nhìn thấy những dòng nhựa chảy ra từ vết rạch trên thân cây do vài bạn nam nghịch ngợm ? Nói như TCS : " Làm sao em biết bia đá không đau ..."  tôi cảm thấy chúng cũng có sự sống ...và phải chăng chúng cùng có nhịp đập với trái tim mình ...Có lẽ chúng cũng có những kỷ niệm trên từng vết khắc dù bây giờ những vết khắc ấy đã bị thời gian che mờ ...Vì thế mong các bạn tha lỗi nếu những tấm ảnh nhỏ bé dưới đây không làm các bạn hài lòng về hình thức ...






1. CHIỀU Ở TRƯỜNG XƯA

Sáu mươi năm : một đời người .
Trường xưa là ...cả đất trời trong ta .
Rất gần mà lại rất xa ,
Bao nhiêu  tiếc nhớ quyện hòa thương yêu .?
Mưa giăng : thành phố tiêu điều ,
Hồn ta : nghìn đợt thủy triều đang dâng .
Cuối ngày còn nỗi bâng khuâng ,
Lang thang tìm những dấu chân ban đầu .
Thầy xưa , bạn cũ nay đâu ?
Còn năm , ba đứa :...áo nhàu thời gian .


  


                                                                      

2.
Chiều thật chiều và thu cũng rất thu ....
Ngày gợi nhớ : âm u trời mây xám ...
Gần thật gần... mà xa xôi vạn dặm ...
Buổi quay về tìm dẫm bước chân xưa .
            





Bốn mươi năm ,thoáng chốc có ai ngờ ...
Niềm vui cũ là cơn mơ vội vã . 
Giữa trận mưa thu thèm tia nắng hạ .
 Để sưởi hồn với cây lá trường xưa .












 ĐỀ TRÊN CÂY DƯƠNG LIỄU .


Trên cành dương liễu ...ngày xưa -
Xuân về ... sợi giấy đong đưa dưới trời .
Thì ra bốn mốt năm rồi ,
Xa nhau mà chẳng một lời chia tay .
Bây giờ cũng dưới mưa mây ,
Lá không xanh nữa , như ngày hoa niên .
Dáng buồn ...nỗi nhớ không tên ,
Hay là liễu vẫn chưa quên bạn hiền .









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét