Translate

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

THÁNG HẠNH PHÚC




1.--Tiết trời đã bắt đầu dễ chịu hơn sau những ngày hè oi bức ...Những đám mây màu trắng , xám đã che bớt bộ mặt khó ưa của mặt trời mùa hạ và thỉnh thoảng còn có những ngày không hề có nắng ...
Ở nước ta , càng đi về phía Nam thì sự phân chia bốn mùa càng không rõ ràng nên người ta cần phải có một chút tưởng tượng mới cảm thấy được những nét đẹp của mùa thu ...Tất nhiên mùa thu tôi muốn nói ở đây là mùa thu của đất trời chứ không phải mùa Thu  với vô số khoản thu của các trường , các cửa hàng sách giáo khoa , hàng giày , hàng áo quần , hàng văn phòng phẩm và đồ dùng học sinh ...
Mấy năm trước mùa Thu đối với tôi là mùa Chi vì mấy đứa con còn đi học nhưng bây giờ chúng đã đi làm cả rồi , chỉ còn phải Chi cho một đứa nên chuyện thu chi cũng dần đi vào khuôn khổ ...Học phí thì cứ nộp tiền vào tài khoản cậu nhỏ , lúc nào nhà trường muốn rút thì rút , mình chẳng cần phải lăng xăng , chạy ngược , chạy xuôi nữa ...Các khoản linh tinh khác thì chỉ là chuyện nhỏ bởi vì nhờ trời dù vẫn " tay làm hàm nhai " nhưng được một cái là " chân cứng đã mềm " ...Ồ không " chân cứng đá mềm " mới đúng chứ .
Tân tục ngữ có câu : " Hy sinh đời bố củng cố đời con " thế nên vợ chồng tôi vẫn thường dạy nhau : " Ráng lên em , gắng lên anh " để mà kéo những chiếc rờ mọt về đến bờ bến bình yên trước những cơn bão giá ga , giá xăng , giá vàng , giá nhu yếu phẩm ...
Triết lý sống của dân Việt mình có nhiều điểm mà tôi thấy vô cùng thâm thuý ... chẳng hạn như : " Ngó lên mình chẳng bằng ai , ngó xuống chẳng ai bằng mình " vì thế điều quan trọng nhất để giữ được " tâm bình khí hoà " đó là phải chọn hướng mà ngó ...đừng có ngó lung tung ...Nhiều người chắc sẽ phản đối vì cho rằng nếu cứ " an phận thủ thường " như vậy thì làm sao tiến bộ được ...Tôi không có ý " cầu an chủ bại " nhưng lại cho rằng muốn tiến bộ thì trước hết phải biết mình đang đứng ở đâu đã ...rồi  sau đó tiến bộ , tiến xe hay tiến tàu , tiến máy bay gì  mới " tuần tự nhi tiến " ...có như vậy mới không bị phát triển lệch ...  Theo tôi không có gì nguy hại hơn sự phát triển lệch ...Nhà cửa lệch lạc còn sửa lại được , cầu cống đường sá lệch lạc còn tu bổ được nhưng ý thức con người phát triển lệch lạc thì eo ôi ...chẳng còn gì để nói ....Chuyện xưa đã vậy , chuyện nay vẫn thế và chuyện sau này chắc chắn cũng không khác hơn ....Đọc báo hôm nay nghe nói một số vị đang bàn chuyện " cho phép các nghi can đóng tiền thế thân chuộc mạng " theo kiểu Tây ...Nghe mà "nổi da gà " ... Như vậy từ nay cứ lo làm giàu trước đã ... Mọi chuyện khác bàn sau ...Cứ có tiền thì muốn gì lại chả được ...
 

   2.--- Mùa thu ...Rất nhiều nhà thơ , nhà văn , nhạc sỉ , hoạ sỉ đã thành công khi chọn chủ đề mùa thu để sáng tác ...Chính  tôi mỗi khi nghe nhắc đến hai tiếng mùa thu là mỗi lần nghe lòng mình chùng xuống với một cảm giác buồn buồn khó hiểu ..." Thu nay vì đâu nhớ nhiều , thu nay vì đâu tiếc nhiều ..." Ừ phải rồi ...mùa thu năm nay lại về ...Đi ngang siêu thị tôi đã nhìn thấy những gian hàng bánh Trung Thu bắt đầu trang hoàng , chưng dọn mặc dù còn hơn một tháng nữa mới đến Trung Thu ...Mùa thu ở thành phố bây giờ không có :  " con nai vàng ngơ ngác , đạp trên lá vàng khô " mà chỉ có " một lão già xơ xác , ngồi trên chiếc mô tô " để nhìn phố phường  ... Nhìn qua , nhìn lại , nhìn tới nhìn lui ...thấy mấy đứa nhỏ quần xanh áo trắng lượn qua lượn lại tôi bổng mơ màng tưởng như mình cũng còn đang ở độ tuổi rục rịch chuẩn bị lên trường để xếp lớp ...Thế nhưng giây phút mơ màng chẳng kéo dài được lâu vì chiếc điện thoại run  bần bật trong túi quần ...rồi cái giọng hí ha hí hửng của lão Phanvan sôi lên : " Ê , mi ở mô rứa . ..? Tôi vừa trả lời vừa rút một tờ báo Bóng đá đưa cho khách : " Đang ở quầy ...hôm nay có trận MU gặp MC...hấp dẫn lắm ! " Bình hét lên ... ( có lẽ là do mừng rỡ) : " Cái gì hấp dẫn ... ai hấp dẫn ..." Tôi giật mình : " Ờ ... không , xin lỗi...tau đang nói với khách mua báo ..."
--" À ra thế , tau cứ tưởng ...mi ngồi một mình hả ?
-- " Ừ ...Khoa mới điện cho tau hồi nãy , hắn đang trên đường đến đây...
---" Vậy hả ? Tau qua ngay  ...Lâu quá không gặp hắn ...Hôm trước gặp hắn ở Golden Fish thì lại có bà xã hắn , không nói chuyện được gì nhiều .
Hơn bốn mươi năm rồi còn gì ...Hồi đó hắn ngồi cùng bàn với tau ...Hình như hắn hay vẽ bậy trên bàn lắm phải không ?
--- " Đâu có , hắn nói với tau là mấy cái hình con gái đó là do mấy đứa học ca sáng vẽ ...hắn vô can ...Tau cũng nghĩ vậy vì hồi đó hắn hiền lắm ...Hồi đó tụi bay trẻ con thấy mồ ...Đâu có đứa nào yêu sớm như tau đâu --- " Yêu cái con khỉ  ... Mê gái sớm thì có ...
--- " Thì cũng vậy thôi ...Lãng mạn một chút có chết ai đâu ...Nhưng dù sao cũng không ghê như lớp trẻ bây giờ ...Không những lãng mạn mà còn liều mạng nữa ...
--- " Cũng phải ...Thôi tau đi qua đây , nói hắn chờ tau nghe ...

3.-- Cuối cùng thì cuộc hội nghị mini của 3 chàng trai già lớp 12 C cũng đã khai mạc và " thành công tốt đẹp " Có mặt với tư cách là " khách mời danh dự ", bạn NKP, vốn là cựu học sinh trường Nguyễn Hoàng tỉnh Quảng Trị  thế hệ 6471 đã phát biểu một cách trung thực : " Khó lắm , dễ gì gặp lại bạn cũ lớp C ...3 người là nhiều rồi đó ...Ở trường mình mấy kỳ họp liên lớp thì lớp C là ít nhất ...Không biết vì sao ..."
Bình tán đồng : " Ừ cũng đúng như vậy thiệt , thôi tiện đây nhờ bác P. chụp cho 3 đứa mình mấy tấm hình để làm kỹ nghệ ...Mình có mang máy ảnh đây ..."
Tiếc thay ...không biết có phải do máy ảnh của Bình dị ứng thời tiết hay là vì " tuổi già thớ mớ " của nhiếp ảnh gia mà cho tới nay hình ảnh các diễn viên gạo cội của lớp 12C vẫn chưa được trình làng ...Tôi đã chờ hình ảnh minh hoạ cho bài viết nên bữa nay mới chấp bút nhưng vẫn chưa có tư liệu ...Thôi đành hẹn lúc khác mới giới thiệu dung nhan của tài tử NVK vậy . Trong khi chờ đợi thì các bạn cứ hình dung rằng ba đứa chúng tôi một đứa hao hao giống Brad Pitt , một đứa giống hệt Tom Cruise , đứa còn lại thì y chang Pierce Brosnan trong phim 007. 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét