Thông
thường đối với cán bộ công nhân viên mỗi khi có phiên trực vào ngày chủ
nhật thì chẳng mấy ai thích thú ...Điều này không thể trách họ được vì
sau một tuần làm việc , ngày chủ nhật là ngày họ được thư giãn sau một
tuần làm việc mệt nhọc ( dĩ nhiên không kể những người cần làm thêm giờ ,
được lĩnh tiền ngoài giờ gấp đôi ) Riêng tôi thì lại khác , vì tôi
chẳng phải là công nhân viên chức mà nếu có phải thì cũng đã nghỉ hưu
rồi ...tôi thì lại chỉ chờ đến ngày chủ nhật để nhận phiên trực quầy ... Hằng
ngày , sau những thủ tục thường thức vợ tôi thường phụ trách cái công
cuộc " kinh bang tế thế " còn tôi thì " xông pha khói lửa " việc này đã
trở thành nếp rồi nên chẳng có gì để nói . Riêng sáng chủ nhật thì bà ấy
có việc phải đi vì thế bà ấy luôn chuẩn bị sẵn cái phương án dọn hàng
hơi gọn một tí để có chỗ cho tôi tiếp bạn bè ...Bà ấy nói : " Anh đừng
hạ tấm bửng đó xuống , chỗ đó ngồi mát nhất , để bạn anh có đến thì có
chỗ ngồi cho rộng ..." Nghe đến đây , tôi muốn ngửa cổ lên trời mà than
một tiếng : " Sinh ta ra ấy là cha mẹ , mà biết bụng ta ấy chinh là vợ
ta..." nhưng sợ bà ấy chê tôi cải lương nên đành im lặng chấp hành cho
đúng với câu " vợ đặt đâu chồng ngồi đó " ... Chẳng
giấu gì các bạn , nhà tôi vốn chật chội lại phải chất hàng đống hàng tá
sách cũ sách mới và đủ thứ đồ " xế kình hen " nên rất bất tiện nếu phải
tiếp đãi bạn bè ...Đó là chưa kể lối đi vào nhà còn hiểm hóc hơn cả "
truông nhà Hồ " nên nếu bạn bè đến ngồi trong nhà mà bụng thì đánh lô tô
vì sợ các tay " quái xế "đi ngang thương tình " lượm mất cái phương
tiện đi lại " của họ thì còn lòng dạ đâu mà nói đến chuyện : " Áo nàng
vàng anh về yêu hoa cúc " hay chuyện cửa Khổng sân Trình ...Chính vì thế
từ khi có được cái " phòng khách lộ thiên " là quầy sách báo của chúng
tôi thì tôi đã có phần tự tin " hò hẹn " với bạn bè mà không sợ " nắng
mưa " ... Mấy
hôm nay trời đang là mùa thu nên không khí có phần dễ chịu , nỗi lo "
sáng nóng mặt , chiều nóng lưng " như có lần bạn HD đã nói cũng có phần
giảm bớt ...Tàng cây bằng lăng tím dù chưa đủ lớn để thay thế cho cây
trứng cá đã bị một cơn lốc quật ngã lúc trước nhưng cũng có chỗ cho tôi
xếp mấy chiếc ghế nhựa nhỏ ...Về tiện nghi thì khỏi phải nói , tôi không
gắn máy lạnh vì gió từ bên hồ thổi qua đã đủ mát , tủ lạnh cũng không
cần vì chỉ ba mươi giây sau khi bạn tôi ngồi xuống là con bé bán xe đẩy
cà phê ngồi dưới gốc phượng phía sau quầy đã sẵn sàng " cử án tề my "
với đủ các thứ giải khát tuỳ theo sở thích của từng người :..Cà phê đen
đá , cà phê đen nóng không đường , cà phê đá không đường , cà phê sữa
nóng ..Điều khiến tôi thấy thích thú nhất là hình như cô ấy đã thuộc
lòng " ẩm đơn " của các bạn tôi nên nhiều khi tôi la chưa hết câu thì cô
ấy đã gật đầu ra vẻ đã biết . ..Một điểm nổi bật nữa ở phòng khách này
là chúng tôi có thể vừa tán chuyện vừa có thể nhìn thấy trời mây bao la ,
chim bay , nhà lầu , cao ốc ...lại vừa có thể nhìn thấy nam thanh nữ tú
diễu hành ngang dọc như đang xem một chiếc lồng đèn kéo quân khổng lồ
....Nhưng thôi , quảng cáo chừng đó tôi nghĩ cũng là nhiều rồi , phần
còn lại xin để các bạn tự hình dung .. Cách
đây mấy hôm vào bờ lốc của bạn HD tôi có nghe bạn ấy nhắc đến câu
chuyện Hạnh Phúc ...quả thực hôm nay tôi cũng đang có tâm trạng Hạnh
Phúc như vậy bởi vì không gì bằng có được những phút giây ngồi với những
bạn bè tâm đầu ý hợp trong buổi hoàng hôn của cuộc đời ...Tôi chợt nhớ
đến mấy câu tôi đã viết lâu rồi ( hình như khi chúng tôi mới bắt đầu lao
thân vào cuộc tranh giành cơm áo mấy mươi năm về trước ) mà mãi đến khi
NBT nhắc lại tôi mới nhớ : " Có thể về sau cuối đời bão tố , Những tình
trăng thương nhớ sẽ quay về ..."
Đúng
là như vậy thật ...chúng tôi đều đã phân ly từ dạo nào và bây giờ , mấy
chục năm sau ,lại còn có dịp gặp nhau , ngồi lại với nhau ... Hoàng
Dục , Phan văn Bình ..NBT .BThoai , NĐH , N2 , CT ... Tất cả đều không
còn trẻ nữa nhưng có sao đâu ...Trong đời người đôi khi có những khoảnh
khắc đáng giá hơn cả cuộc đời đã sống ...Và hình như tôi đang trải qua
một trong những khoảnh khắc đó .... Xin cám ơn bè bạn .
Đá ... còn nhỏ lệ ... thương đời , Huống chi ta , huống chi người ... chẳng đau . Biển xanh ... còn hoá bãi dâu , Trăng vàng có lúc đẫm màu rêu phong . Bây giờ : " chiếc lá cuối cùng " (+) Đã rơi ... vào cõi hư không mịt mù . Còn lời : " Hỏi gió phiêu du " Đỉnh trời nào ? ...Cũng thiên thu ... giã từ .
(+) Chiếc lá cuối cùng là tên nhạc phẩm gần đây nhất của nhạc sỉ .
Không
có gì đâu bạn . Mới đọc bài báo trên Tuổi trẻ đời sống thấy con người
kinh khủng quá nên cảm khái nhờ đá khóc dùm một chút thôi . Khỏe thường
chứ bạn ?
Một bài hát làm say mê rất nhiều người ... Những tác phẩm của Trần Thịnh đi mãi với thời gian .
Như
vậy là nhạc sỉ Trần Trịnh có thêm một tri âm nữa rồi .Nghe nói bài hát
gần đây nhất của ông là bài " Chiếc lá cuối cùng " nhưng tôi chưa được
nghe . Chỉ mới nghe bài cùng tên của Tuấn Khanh thôi .
Trước đây có lần đọc tạp chí Xưa
và Nay , tôi chú ý đến bài viết này vì lúc còn nhỏ tôi thường nghe bà
nội tôi nói về địa danh Thí Loan ,theo cách gọi của dân quê xứ Quảng thì
nhiều khi vần " uy " hay bị gọi thành vần " i " . Lúc ấy còn trẻ tôi cứ
yên trí rằng do nội tôi là người nhà quê nên gọi sai chứ thực ra là Túy
Loan mới đúng ...Tôi đã quen theo cách gọi này từ trước đến nay và
không hề thắc mắc gì mãi cho đến khi đọc được bài báo dưới đây . Thoạt
đầu tôi cũng chỉ nghĩ đọc cho biết mà thôi vì tên gọi nếu đã được cập
nhật và đã phổ biến rồi thì cũng chẳng cần phải điều chỉnh làm gì nữa
,nhưng sáng nay trong lúc trò chuyện với bạn Hoàng Dục , một người bạn
đang say mê đi tìm lại những nét xưa của làng quê Kế Môn của bạn ấy
...Bạn ấy có những suy tư khi đi tìm nguồn gốc của tên gọi Kế Môn , một
cái tên đã có từ thế kỷ 17 ...Tự nhiên tôi liên tưởng những địa danh ở
ĐN , giống như chuyện của bạn tôi ,vì thế tôi đã tìm lại bài báo này
chép đăng ở đây để các bạn đọc cho biết , nhất là những bạn có quê gốc
là Quảng nam và Đà nẵng . Tôi nghĩ rằng điều này cũng không thừa phải
không các bạn ? Về địa danh Mân Quang và Túy Loan
Cập nhật lúc07:46, Chủ Nhật, 25/03/2012 (GMT+7)
Có
nhiều địa danh mà tên gọi có sự biến đổi nhất định về chữ
nghĩa, theo thời gian người ta không còn nhớ về từ nguyên ban đầu.
Cách gọi tên và cách hiểu/quan niệm về ý nghĩa của tên gọi
các địa danh đó, vì thế, trở nên không thống nhất, thậm chí
rất khác nhau mà đôi khi không thật hay, thật đúng. Với ý nghĩa
đó, dưới đây chúng tôi muốn bàn về tên gọi các địa danh Mân
Quang và Túy Loan ở Đà Nẵng.
Hai chữ 閩 關 (Mân Quan) được ghi rõ ràng trong
câu đối ở miếu Quan Thánh trong khuôn viên đình Mân Quan (g), phường
Thọ Quang (trái) và đình Mân Quan phường Hòa Quý.
Mân Quan hay Mân Quang?
Ở Đà Nẵng, Mân Quang là tên gọi
phổ biến để chỉ hai ngôi làng ở hai quận khác nhau: một thuộc
phường Thọ Quang, quận Sơn Trà; và một thuộc phường Hòa Quý,
quận Ngũ Hành Sơn. Tuy nhiên, qua tiếp xúc với các tài liệu văn
bản Hán – Nôm, chúng tôi không hề tìm đâu ra được cách gọi trên
mà chỉ có tên là Mân Quan, chữ Hán là 閩 關. Xin dẫn chứng: Cả
hai ngôi đình ở hai làng này đều có biển chữ Hán ghi tên đình
là 閩 關 亭 - Mân Quan đình, nghĩa là “đình Mân Quan”.
Ngoài ra, ở các sắc phong của vua
Duy Tân ban tặng cho các tộc Nguyễn, Võ ở Hòa Quý cũng đều ghi
là “xã Mân Quan”. Như sắc ngày 8 tháng 10 năm Duy Tân thứ 7
(1913), ghi: 敕 廣 南 省 奠 盤 府 閩 關 社 奉 事 特 – Sắc Quảng Nam tỉnh, Điện
Bàn phủ, Mân Quan xã phụng sự (…), nghĩa là sắc cho xã Mân
Quan, phủ Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam phụng sự...
Vấn đề tên gọi đến đây đã rõ: Mân Quan chứ không thể Mân Quang! Nhưng Mân Quan nghĩa là gì?
Từ lâm Hán Việt từ điển của hai
soạn giả Vĩnh Cao – Nguyễn Phố (NXB Thuận Hóa, Huế, 2001)
giảng: Quan (chữ Hán) là cửa nơi giáp ranh giữa hai vùng hoặc
là cửa nơi địa thế quan trọng hiểm yếu [ví dụ như Hải Vân
quan]. Xét về mặt địa lý, làng Mân Quan (nên gọi lại như thế)
nay thuộc phường Thọ Quang, quận Sơn Trà, là mảnh đất nằm ở
hữu ngạn sông Hàn, sát cửa biển Đà Nẵng, có bán đảo Sơn Trà
như một bức bình phong khổng lồ chắn giữ ở mặt bắc. Mân Quan
cùng với các làng xã khác như Nam Thọ, Nại Hiên là vùng đất
cửa ngõ quan trọng của thành phố Đà Nẵng đi ra biển Đông. Như
vậy, Mân Quan là vùng đất ở cửa biển có địa thế quan trọng.
Rõ ràng, đến đây chúng ta đã hiểu được thâm ý của tiền nhân
muốn diễn đạt khi đặt ra địa danh cho bản làng. (*)
Một điều nữa tưởng cần phải nói
thêm ở đây là ý nghĩa tên gọi đó liệu có đúng với làng Mân
Quan ở Hòa Quý, quận Ngũ Hành Sơn không?
Về mặt ngữ nghĩa vẫn không có gì
thay đổi, song về ý nghĩa của tên gọi thì dĩ nhiên không mang
tính phản ánh đặc điểm địa lý, địa thế của vùng đất nơi đây,
mà lại liên quan đến lịch sử lập làng. Theo dân gian, làng Mân
Quan ở Hòa Quý (sau đây viết là Mân Quan - Hòa Quý) có cùng
nguồn gốc với làng Mân Quan của phường Thọ Quang (sau đây viết
là Mân Quan - Thọ Quang). Cụ thể là các di dân người Việt sau
khi rời quê hương đất Bắc đến khai phá ở Mân Quan - Thọ Quang
một thời gian, họ tiếp tục tiến vào khai phá vùng đất Mân Quan
- Hòa Quý. Vì thế nên lúc khởi thủy, cả hai vùng đất này đều
được gọi chung là Mân Quan, như một ngôi làng chung của cộng
đồng. Có hiểu như thế chúng ta mới hết băn khoăn về nội dung
câu đối ở đình Mân Quan - Hòa Quý: Mân hải ba bình duy trấn
địa/ Quan sơn thạch ngật trụ kình thiên (ĐNCT tạm dịch: Biển Mân
sóng lặng làm nên cuộc đất yên tịnh/ Núi Quan đá cao chất ngất như trụ
chống trời).
Thúy Loan hay Túy Loan?
Tên gọi Túy Loan ngày nay đã quá
phổ biến để chỉ một địa danh ở xã Hòa Phong, huyện Hòa Vang,
cách trung tâm thành phố Đà Nẵng khoảng 20km về phía tây nam.
Đó là một ngôi làng cổ có cảnh sắc hài hòa, sông núi ôm
quanh. Chính vì đã trở nên phổ biến nên đại đa số người dân
mặc nhiên thừa nhận đó là tên gọi đúng, có từ xa xưa.
Có lẽ do cách hiểu đơn giản rằng Túy
Loan viết theo chữ Hán là 醉 鸞, trong đó Túy [醉] là say, còn Loan [鸞]
là chim loan, nên nhiều người cho rằng tên gọi này xuất phát từ
một truyền thuyết về con chim loan say (rượu) rồi bay đến vùng
đất này (!).
Một số ít người khác thì cho rằng
không phải Túy Loan mà là Thúy Loan chữ Hán là 翠 鸞, nghĩa là
con chim loan màu xanh.
Thoạt nghe tưởng có lý nhưng thật
đáng tiếc, tất cả chỉ là suy diễn tùy tiện của dân gian. Bởi
lẽ, tất cả các tài liệu chữ Hán liên quan đến địa danh này
còn lại đến nay không có bất kỳ một Túy Loan hay Thúy Loan nào
có cách ghi chữ Hán như trên. Sự thật Thúy Loan mới là tên gọi
đúng, nhưng không phải là 翠 鸞, tức con chim loan có màu xanh (chim
loan chẳng liên quan gì đến mảnh đất mà tiền nhân đã khai
phá), mà là Thúy Loan 翠 巒; trong đó Thúy 翠 gồm có bộ vũ 羽 và chữ
tốt 卒 là hình dung từ (tính từ) chỉ sắc xanh biếc; Loan 巒 gồm
có hai bộ ti 糹ở hai bên và bộ ngôn 言 ở giữa phía trên, dưới là chữ
sơn 山, nghĩa là ngọn núi cao. Vậy Thúy Loan [翠 巒] nghĩa là ngọn
núi cao màu xanh.
Trong thư tịch, địa danh Thúy Loan 翠 巒
xuất hiện lần đầu tiên trong Ô châu cận lục của Dương Văn An,
viết năm 1555, tại quyển 3 mục bản đồ (lúc bấy giờ, Thúy Loan
là một trong 66 xã của huyện Điện Bàn, phủ Triệu Phong).
Nhưng tài liệu phong phú nhất cung
cấp căn cứ về tên gọi Thúy Loan như trên không đâu xa mà ở
ngay... đình làng. Bức hoành phi bằng gỗ tạo năm Tân Sửu, khắc
ba chữ tên đình là: 翠 巒 亭 – Thúy Loan đình, tức đình Thúy Loan.
Tấm văn bia tạo năm Thành Thái nguyên niên (1889), nội dung nói
về lý do tu tạo đình và việc đóng góp của quan viên- dân làng,
trong đó có câu ghi rõ: 右 碑 誌 翠 巒 社 仝 社 記 – Hữu bi chí Thúy Loan xã
đồng xã ký; nghĩa là: Bên phải bia chí, xã Thúy Loan đồng ký.
Đặc biệt, ở đây còn lưu giữ 20 sắc
phong của các vua triều Nguyễn, từ Minh Mạng (1820 - 1840) đến
Khải Định (1916 - 1925) ban tặng, cũng đều ghi là 翠 巒 – Thúy Loan.
Ví dụ, sắc năm Minh Mạng thứ bảy (1826) phong cho thần Thiên Y
Ana có đoạn: 仍 準 許 和 榮 縣 翠 巒 社 依 舊 奉 事 – Nhưng chuẩn hứa Hòa Vinh
huyện, Thúy Loan xã y cựu phụng sự; nghĩa là nhưng chuẩn cho xã
Thúy Loan, huyện Hòa Vinh (Vang) phụng thờ như cũ. Sắc năm Khải Định
thứ hai (1917) phong thần cho vị tiền hiền khai canh họ Trần, có
đoạn: 敕 廣 南 省 大 祿 縣 翠 巒 社 奉 事 開 耕 陳 大 郎 之 神 – Sắc Quảng Nam tỉnh,
Đại Lộc huyện, Thúy Loan xã phụng sự khai canh Trần Đại Lang
chi thần (…); nghĩa là: Sắc cho xã Thúy Loan, huyện Đại Lộc, tỉnh
Quảng Nam phụng sự thần khai canh Trần Đại Lang.
Điều thú vị là tên gọi Thúy Loan
cũng đã được tiền nhân diễn giải rất sinh động qua các câu đối
ở tam quan nội và hiên đình.
Nói chung, sự thay đổi địa danh qua các
thời kỳ lịch sử xã hội khác nhau là hiện tượng không phải không phổ
biến. Thúy Loan hay Túy Loan, Mân Quan hay Mân Quang… cũng chỉ là một
trong số đó. Tìm hiểu về sự thay đổi các tên gọi trên, chúng tôi hy vọng
sẽ mang lại những điều khám phá mới mẻ, lý thú cho bạn đọc. Tuy nhiên,
đây chỉ là thiển ý của chúng tôi, mong nhận được sự góp ý của quý độc
giả.
Vẫn còn lắm cuộc rong chơi , Vẫn còn những lúc khóc cười bâng quơ . Vẫn còn ngọng nghịu câu thơ , Tặng em ... như thuở dật dờ ...hai mươi Đa mang tự lúc vào đời , Sáu mươi năm vẫn hát lời tình yêu : " Chiều chiều lại nhớ chiều chiều , Nhớ nồi cơm nguội ... nhớ niêu nước chè " Giày mòn vẹt gót sơn khê , Áo sờn vai ... gánh lời thề sắt son . Vẫn còn ? ừ nhỉ ! vẫn còn , Trái tim anh mãi chẳng mòn đâu em .
Sông dù cạn đá dù mòn , Mong sao ...anh cũng ...vẫn còn ...yêu em . Ngại gì lú lẫn , hom hem , Trẻ thương nhan sắc , già thêm nghĩa tình . Cuối đời nhìn lại mà kinh , Em già ...thì chắc là ... anh.... cũng già ...Ha ha ...
Hôm nay là đúng
một năm kể từ khi Thanh mất...Mình ghi lại những dòng này ở đây để tự
nhắc và cũng để bạn nào muốn biết về ngày giỗ của Thanh sau này có thể
biết và có dịp thì ghé thăm mộ Thanh ...Theo tục lệ thì ngày giỗ sẽ là
ngày 14 tháng 11 âm lịch , nhưng giáp năm thì người ta tính đúng ngày
mất tức vào ngày rằm ( 15 tháng 11 âm lịch )...
Anh
có nhận lời chúc Sinh nhật muộn không anh ? cho em gởi đến anh lời chúc
sức khỏe , thật nhiều may mắn và viết thật nhiều bài viết về những câu
chuyện Tình Yêu tình bạn hơn 40 năn của anh và hai người bạn của anh nhé
! chúc cho họ Hạnh phúc nghe anh
Mừng
quá đi chứ sao lại không nhận ...Cứ nghe được một lời chúc là thấy mình
trẻ ra chừng 10 tuổi rồi . Không chừng sáng mai thức dậy soi gương
không nhận ra mình nữa bạn ạ . Chúc bạn vui khỏe ...Nếu có gặp TN xin
cho gởi lời thăm nhé . Cám ơn XM nhiều .
Thấy bạn chúc sinh nhật bạn gì, ngứa miệng chỏ vào với thơ rằng: Bạn nào là bạn trẻ già Bạn ta ta bạn đều là trẻ trung Ngó xem trong cuộc phong trần Tóc râu có đổi tình thân thêm bền. Lâu lắm mới còm. Chọc chút chơi. He he...
Ha ha ... ông bạn chưa già Hỏi rằng sinh nhật này là của ai ? Chúc mừng ... ông bạn " anh hai " Không bia , không rượu ...chỉ vài câu thơ . Nhớ xưa ...một đám dật dờ , Nay thì ... mỗi đứa ...một bờ đại dương . Vẫn còn ngậm nhớ ngùi thương , Lâu lâu lại ngóng về trường ...hỏi thăm . Trẻ già ...cũng chỉ từ Tâm , Tụi mình ...chắc đến tuổi trăm ...không già ... Ha ha ..
Cám ơn TH . Thay mặt người bạn xin đón nhận lời chúc ...Riêng thầy Phước
hổm rày cũng không gặp . Nghe Bình nói đã lên chức nhạc jazz rồi nên
chắc bận rộn lắm .
Gần đây tôi có đọc một comment của người bạn cho rằng theo thống kê thì thời gian của chúng ta còn lại không nhiều nữa . Điều này thật chẳng có gì để phải bàn cãi vì thú thật cứ mỗi lần soi gương nhìn thấy mặt một ông lão trong ấy , không biết là mình hay là bạn mình thì tôi lại tự nhủ : Không phải mình ...Tôi đã đọc mấy tập sách của bs Đỗ hồng Ngọc như : " Già ơi chào bạn và Gió heo may đã về " và cảm thấy cũng có chút an ủi là vì vị bác sỉ này bây giờ vẫn lớn tuổi hơn tôi nghĩa là già hơn tôi ... Thói thường khi người ta cho rằng mình đã già thì bắt đầu phát sinh tâm lý hưởng thụ bởi vì sợ rằng không có kiếp sau để mà ăn chơi nữa hoặc nói cách khác là sợ rằng ở cõi kia không có nhiều nơi để du hí như chốn trần gian này ... Thế nhưng trưa nay , trong lúc ngồi trực quầy để cho " hiền nội " nghỉ trưa , tôi tình cờ đọc được một bài viết trong tạp chí cũ có tựa đề : " Age : tuổi tác " Tôi thấy có nhiều chi tiết thú vị nên chép lại để các bạn chúng ta đọc chơi và suy gẫm ...:: Bạn đã nghe người ta nói nhiều lần cái câu cho rằng thế giới luôn dành cho những người trẻ ...Một danh sách dài vô tận về những con người đã làm nên kỳ tích khi chưa đến tuổi 30 chẳng hạn như : Lindberg là người đầu tiên bay qua Đại tây Dương đến Paris không nghỉ khi chỉ mới 25 tuổi , Paul Jones là một thuyền trưởng thực thụ lúc 22 tuổi , Napoleon là một Đại uý pháo binh khi còn dưới 23 tuổi , nhà thơ và là nhà văn viết truyện kinh dị Edgar Allen Poe nổi tiếng khắp thế giới khi 18 tuổi ...Tracy Austin đoạt chức vô địch quần vợt mở rộng của Mỹ khi mới 16 tuổi , Alexandre chinh phục thiên hạ lúc 26 tuổi , Eli Whitney hoàn thiện máy tách hột bông vải khi ông 28 tuổi ...Ta cũng có thể kể đến vô số những thần đồng mới 5 tuổi đã có thể giải được những phương trình toán học , hay như Mozart chỉ mới 5 tuổi đã sáng tác được nhạc ... Những điều này chứng minh rằng thế giới chỉ dành cho những người trẻ tuổi vì họ năng nổ , nhiệt tình và vì họ còn trẻ nên họ có đủ sức mạnh ? Theo tôi , không hẳn như vậy , tôi sẽ chứng minh rằng thế giới là của tất cả chúng ta , không cần biết tuổi tác chúng ta là bao nhiêu . Commodore Vanderbilt mãi đến năm 70 tuổi mới nổi tiếng là ông vua vĩ đại của ngành đường sắt ở Mỹ , ở tuổi 88 ông là người hoạt động tích cực nhất trong ngành đường sắt của thời ông , Socrate bắt đầu học nhạc khi đã 80 tuổi , Pasteur phát minh ra phương pháp điều trị bệnh dại lúc ông 60 tuổi , Columbus thực hiện chuyến du hành đầu tiên khám phá ra châu Mỹ khi đã hơn 50 tuổi , Voltaire , Newton , Spencer , Talleyrand và Thomas Jefferson đều hoạt động rất năng nổ sau khi đã ngoài 80 tuổi . Bà Moses đã thành công và nổi tiếng sau tuổi 90 ..Galileo khám phá ra các tuần trăng hàng tháng và hàng ngày khi ông đã 73 tuổi . Danh sách này cũng sẽ dược nối dài vô tận ... Điều này nói lên rằng Thế giới thuộc về bất cứ ai ý thức được bây giờ là thời điểm và là nơi chốn để đi lên tới đỉnh cao . Bernard M. Baruch nói rằng : " To me , old age is always 15 years older than I am ... Đối với tôi tuổi già luôn luôn lớn hơn số tuổi hiện tại của tôi 15 tuổi " .... ( phỏng dịch theo Sun Flower số tháng 10 năm 1998 ) CHÚ THÍCH : Trở thành nữ họa sĩ nổi tiếng thế giới ở tuổi 80 Tấm gương nghị lực của Anna Mary Robertson Moses. Sắp bước vào tuổi 80 bà Moses cảm thấy cuộc sống trở nên buồn tẻ. Gác lại một đời lao lực vất vả của một bà chủ nông trại, bà Moses mải miết may thêu hoặc đan cho đám cháu nội - ngoại những chiếc áo len. Nhưng rồi đến một ngày nọ bà Moses phát hiện ra rằng, những ngón tay cầm kim của bà không còn được uyển chuyển như trước nữa và bà đành phải bỏ may vá. Rồi bà Moses ngẫu nhiên phát hiện ra rằng tay bà cầm cây cọ vẽ xem ra cũng không đến nỗi nào. Vậy là bà Moses bắt đầu vẽ. Bà vẽ rất nhiều. Bà muốn những người dân thị thành được hưởng phong cảnh đồng quê nơi trang trại của bà, cho dù chỉ là qua những bức tranh. Bà Moses hăm hở đem tranh của mình trưng bày tại Hội chợ Cambridge. Tuy nhiên, ở đấy người ta chỉ trao giải thưởng cho những hũ mứt trái cây của bà, còn tranh thì bị xếp xó. Bước ngoặt đến với bà Moses khi một nhà sưu tập tranh sống ở NewYork vô tình ghé qua làng. Ông này thấy tranh của bà Moses treo trong tiệm thuốc và con mắt tinh đời mách bảo ông rằng ông đã khám phá được một cây cọ đồng quê nhiều triển vọng... Anna Mary Robertson Moses (tên thật của bà Moses) nhanh chóng nổi tiếng thế giới. Trong 20 năm tiếp theo, bà sáng tác khoảng 1.500 tác phẩm. Tranh của bà xuất hiện ở nhiều bảo tàng (trong đó có Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại New York), trên bưu thiếp, lịch... Lao động suốt đời, khi đến với hội họa bà Moses vẫn giữ thói quen làm việc cật lực. Thọ 101 tuổi (bà Moses mất năm 1961), nhưng trong 2 năm cuối của cuộc đời bà vẽ tới 1/4 tổng số các bức vẽ của cả sự nghiệp họa sĩ. ( Báo PHỤ NỮ )
ophanvan910 oOct 20, 2012 5:24 AM Chúc mừng nhà của Cao huynh Giai nhân đầy đủ ...linh đình ..nhiều Sao . . o cao Oct 20, 2012 9:19 AM
Linh đinh một chiếc thuyền Tình , Linh đinh cũng tốt , linh đình càng vui . Hôm nay ngày Tết tháng mười , Chúc toàn Phụ nữ trên đời bình an . Chúc gia đình bạn họ Phan , Hạnh phúc ,vui vẻ thêm ngàn điều may . • oNgười Rừng....Ngủ ĐÔNG o oOct 19, 2012 8:31 PM ghé thăm anh... chúc anh vui khỏe và hạnh phúc nhé!!! o cao Oct 19, 2012 8:36 PM Cám ơn bạn . Chúc bạn an vui và giữ mãi được nụ cười như trên avatar này • oThanhhương.1976 oOct 15, 2012 9:21 PM Thầy Cao ...lâu rồi em không gọi nói chuyện với Cô .Thầy nhắn là em Thanhhương gửi lời thăm Cô , chúc Cô luôn tươi trẻ , yêu đời hen Thầy
Thanhhương.1976 Oct 16, 2012 2:14 PM Cô tí nha.hiii • oThanhhương.1976 oOct 15, 2012 9:19 PM " Tuổi già khởi sự từ đâu ? Tuổi già khởi sự khi nào ta quên : Quên chồng, quên vợ, quên tên, Quên cười, quên bạn, quên mình là ai ? " Show all replies 2 o Thanhhương.1976 Oct 16, 2012 6:15 AM Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời Chính ông ấy cũng khg biết Tuổi nào được xem là già nữa Thầy Cao ơi ? Tình yêu của ông ấy che lấp cả thời gian rồi...
Hôm trước dự lễ kỷ niệm sáu
mươi năm ngày thành lập trường Phan châu Trinh , tôi có đi quanh sân
trường chụp hình cây dương liễu ...Thật tâm thì tôi chỉ muốn ghi lại một
chút cảm xúc vì bốn mươi mốt năm đã trôi qua là một quãng thời gian khá
dài ...Rất nhiều sự việc , sự vật đã thay đổi theo luật biến thiên của
đất trời ... Cây liễu hồi ấy dù cũng độ tuổi thanh niên nhưng có vẻ ốm
yếu , xơ xác vì lũ nhóc chúng tôi thường nhảy lên , kéo cành để hái
những trái khô ném vào nhau để đùa nghịch ...Bây giờ cây liễu có vẻ sung
sức hơn nhưng không biết rồi nó sẽ còn chống chọi được bao lâu nữa với
nắng mưa , bão táp và những dự án , dự định của con người . Ngoài việc
chụp hình cây liễu , tôi có viết mấy câu đã đăng ở bài trước ...Một số
bạn đã ghi lời bình trong đó có bạn Phanvan ...Thế nên bạn Ân đã copy
các lời bình thành một bài và đặt một cái tên rất hấp dẫn : " CUỘC CHIẾN
DƯƠNG LIỄU " ... Động tác này khiến tôi cảm thấy thú vị , lại nhớ
đến một bài thơ Đường của Vương xương Linh có tựa đề Khuê oán trong đó
có nhắc đến CÔ DƯƠNG LIỄU của chúng tôi nên hôm nay tôi chép lại tất cả
để các bạn đọc chơi cho vui
( ghi thêm 2 câu cho đủ ý , thành thật xin lỗi tác giả ):
Bây giờ : " gối chiếc phòng không "
Chẳng bằng nàng Liễu ...được bồng học sinh .
Sau đây là đoạn đối đáp giữa 2 lão học sinh lớp 12 C trường Phan châu Trinh ...
Hỏi ( Phanvan )
Khi về hỏi liễu trường Phan
Dấu xưa còn đó mà ...nàng ở mô ?!
Đáp ( Cao Thông )
Liễu rằng : Bao đợt sóng xô ,
Cỏ xanh phủ kín nấm mồ hoa niên .
Nàng say giấc mộng kim tiền ,
Chẳng còn nhớ nữa mái hiên trường này .
Vài người quen cũ qua đây ,
Hỏi thăm , liễu biết nàng xây nhà lầu .
Ô tô nàng sắm đời cao ,
Thế thôi ...chẳng rõ ở đâu bây giờ ....Khờ khờ ...
Hỏi ( Phanvan)
Nay dầu Liễu có thế nào
Ngày xưa Liều vẫn hoa đào gió xuân
Chừ về chỉ nhớ thế thôi
Đủ vui vẻ,đủ bồi hồi ..trách chi !
Đáp ( Cao Thông )
Liễu nào dám trách ai đâu ,
Sáu mươi năm ...liễu dãi dầu nắng mưa .
Nhớ tà áo trắng năm xưa ,
Bay bay trong gió những trưa , những chiều .
Nhớ từng cậu ấm cô chiêu ,
Bây giờ ... tóc đã bạc theo tuổi đời .
Nhớ thương , thương nhớ tơi bời ,
Liễu rưng rức lệ khóc người đời xưa .
Hỏi ( Phanvan)
A ha ! Liễu đã đây rồi !
Ngắm kỹ còn thấy... bồi hồi hơn xưa
Trước kia xanh quả thì chưa...
Bây chừ trái chín ...chẳng vừa ...tầm tay !
Thôi thì gió thoảng hương bay
Ngắm nghía...chắp miệng ...xoa tay tan hàng !
Đáp ( Cao Thông )
Ô hô ! cái bác Ân này ,
Khi không mà lại đặt bày chiến chinh .
Liễu xưa vốn quá nặng tình ,
Nên yêu lỡ... bác Văn Bình họ Phan .
Ngờ đâu bác ấy " tan hàng ,
Xoa tay , chép miệng " vì nàng ...tên Hoa .
Lơ tình gần ...lửng tình xa ,
Chắc vì liễu yếu , đô la không nhiều .
Bác Ân đã thích thì chìều ,
Nhân danh ...nàng Liễu mỹ miều trường Phan
Hỏi ( Phanvan )
Liễu lớn mà dáng mượt mà
Còn hơn Liễu nhỏ là là ráp thô
Lịch sử bạn thấy không nào ?
Na po ,Re Charl bỏ đào theo me
Ngôi vua cũng chẳng nhằm nhè
Huống gì tuổi tác ...hằm hè làm chi !
Đó là ...ví dụ ..so bì
Còn đây ai nấy giờ thì... rung rinh
Nhớ xưa...giây phút trữ tình
Say nhau một tí...lúc mình trường Phan
Mới mơ ...mà có ...người can!
Nào là ...lớn tuổi...,khác ban ...thấy kỳ!
Hay là có ...ẩn ý chi
Cà phê ngắm nghía nhâm nhi...một mình !!?
Đáp ( Cao Thông )
Xem qua khẩu khí bác Bình ,
Dường như ẩn chứa mối tình hồi xuân .
Thôi thì trăm sự nhờ Ân ,
Mau mau bình phục , dự phần mối mai .
Có câu : " gái sắc trai tài "
Ba mươi ...mới chỉ nhân hai ...sợ gì .
Riêng mình , nhắc nhỏ chuyện ni :
" Coi chừng bà xã bắt quì Bình ơi !
Khi 2 lão đối đáp đến đây thì tình cờ Cao Thông gặp một người bạn trường Phan châu Trinh cũ ...Cao Thông bèn ghi số điện thoại và giới thiệu trên blog của khối cựu học sinh ...Điều thú vị là nhân vật mới này lại là bạn của Phanvan từ lúc còn thơ ấu ... 50 năm rồi họ không gặp nhau . Thế là Phanvan đã gọi điện chuyện trò với người bạn này và hẹn gặp nhau ...Do đó Cao Thông mới viết thêm đoạn dưới đây :
Chúc mừng bác Đẩu , bác Bình ,
Năm mươi năm ...đã thình lình gặp nhau .
Mưa chiều thành phố rơi mau ,
Hai người bạn cũ mái đầu hoa râm .
May mà chưa đến tuổi trăm ,
Răng chưa rụng ...óc chưa lầm lẫn chi .
Hàn huyên cứ thế ...hi hi ...
Cà phê ? Cũng được ...đừng đi vũ trường .
Già rồi ráng giữ bộ xương !
Quay Valse không khéo ...có đường quay lơ...
Câu chuyện tạm dừng ở đây giống như một cái kết có hậu .
Thấy
ông bạn cười là vui rồi . Nếu rảnh và thấy hứng thú thì cứ tham gia
quậy một tí cho vui . Hơi sức đâu phân biệt C với D làm gì ...Theo mình
biết thì có đến mấy trăm loại liễu nhưng ở xứ ta chỉ có mấy loại có lẽ
là do khí hậu ...Nhiều người thường lẫn lộn giữa thông và liễu ... Giống
lệ liễu của mình thì hình như có gốc từ nước Anh ...có nhiều người gọi
là cây liễu khóc ...đẹp hơn loại liễu thường . Mình chỉ biết đại khái
vậy thôi ...Bạn có biết gì thêm thì cho mình biết với . Thân .
Đá ...
còn nhỏ lệ ...
thương đời ,
Huống chi ta ,
huống chi người ...
chẳng đau
............
Em có up mẫu cành hoa hồng bên nhà em sẽ gửi ra Cô đấy . Thầy nhớ gọi Cô vào xem nhé ....
Thanks