Hôm trước dự lễ kỷ niệm sáu
mươi năm ngày thành lập trường Phan châu Trinh , tôi có đi quanh sân
trường chụp hình cây dương liễu ...Thật tâm thì tôi chỉ muốn ghi lại một
chút cảm xúc vì bốn mươi mốt năm đã trôi qua là một quãng thời gian khá
dài ...Rất nhiều sự việc , sự vật đã thay đổi theo luật biến thiên của
đất trời ... Cây liễu hồi ấy dù cũng độ tuổi thanh niên nhưng có vẻ ốm
yếu , xơ xác vì lũ nhóc chúng tôi thường nhảy lên , kéo cành để hái
những trái khô ném vào nhau để đùa nghịch ...Bây giờ cây liễu có vẻ sung
sức hơn nhưng không biết rồi nó sẽ còn chống chọi được bao lâu nữa với
nắng mưa , bão táp và những dự án , dự định của con người . Ngoài việc
chụp hình cây liễu , tôi có viết mấy câu đã đăng ở bài trước ...Một số
bạn đã ghi lời bình trong đó có bạn Phanvan ...Thế nên bạn Ân đã copy
các lời bình thành một bài và đặt một cái tên rất hấp dẫn : " CUỘC CHIẾN
DƯƠNG LIỄU " ... Động tác này khiến tôi cảm thấy thú vị , lại nhớ
đến một bài thơ Đường của Vương xương Linh có tựa đề Khuê oán trong đó
có nhắc đến CÔ DƯƠNG LIỄU của chúng tôi nên hôm nay tôi chép lại tất cả
để các bạn đọc chơi cho vui
( ghi thêm 2 câu cho đủ ý , thành thật xin lỗi tác giả ):
Bây giờ : " gối chiếc phòng không "
Chẳng bằng nàng Liễu ...được bồng học sinh .
Sau đây là đoạn đối đáp giữa 2 lão học sinh lớp 12 C trường Phan châu Trinh ...
Hỏi ( Phanvan )
Khi về hỏi liễu trường Phan
Dấu xưa còn đó mà ...nàng ở mô ?!
Đáp ( Cao Thông )
Liễu rằng : Bao đợt sóng xô ,
Cỏ xanh phủ kín nấm mồ hoa niên .
Nàng say giấc mộng kim tiền ,
Chẳng còn nhớ nữa mái hiên trường này .
Vài người quen cũ qua đây ,
Hỏi thăm , liễu biết nàng xây nhà lầu .
Ô tô nàng sắm đời cao ,
Thế thôi ...chẳng rõ ở đâu bây giờ ....Khờ khờ ...
Hỏi ( Phanvan)
Nay dầu Liễu có thế nào
Ngày xưa Liều vẫn hoa đào gió xuân
Chừ về chỉ nhớ thế thôi
Đủ vui vẻ,đủ bồi hồi ..trách chi !
Đáp ( Cao Thông )
Liễu nào dám trách ai đâu ,
Sáu mươi năm ...liễu dãi dầu nắng mưa .
Nhớ tà áo trắng năm xưa ,
Bay bay trong gió những trưa , những chiều .
Nhớ từng cậu ấm cô chiêu ,
Bây giờ ... tóc đã bạc theo tuổi đời .
Nhớ thương , thương nhớ tơi bời ,
Liễu rưng rức lệ khóc người đời xưa .
Hỏi ( Phanvan)
A ha ! Liễu đã đây rồi !
Ngắm kỹ còn thấy... bồi hồi hơn xưa
Trước kia xanh quả thì chưa...
Bây chừ trái chín ...chẳng vừa ...tầm tay !
Thôi thì gió thoảng hương bay
Ngắm nghía...chắp miệng ...xoa tay tan hàng !
Đáp ( Cao Thông )
Ô hô ! cái bác Ân này ,
Khi không mà lại đặt bày chiến chinh .
Liễu xưa vốn quá nặng tình ,
Nên yêu lỡ... bác Văn Bình họ Phan .
Ngờ đâu bác ấy " tan hàng ,
Xoa tay , chép miệng " vì nàng ...tên Hoa .
Lơ tình gần ...lửng tình xa ,
Chắc vì liễu yếu , đô la không nhiều .
Bác Ân đã thích thì chìều ,
Nhân danh ...nàng Liễu mỹ miều trường Phan
Hỏi ( Phanvan )
Liễu lớn mà dáng mượt mà
Còn hơn Liễu nhỏ là là ráp thô
Lịch sử bạn thấy không nào ?
Na po ,Re Charl bỏ đào theo me
Ngôi vua cũng chẳng nhằm nhè
Huống gì tuổi tác ...hằm hè làm chi !
Đó là ...ví dụ ..so bì
Còn đây ai nấy giờ thì... rung rinh
Nhớ xưa...giây phút trữ tình
Say nhau một tí...lúc mình trường Phan
Mới mơ ...mà có ...người can!
Nào là ...lớn tuổi...,khác ban ...thấy kỳ!
Hay là có ...ẩn ý chi
Cà phê ngắm nghía nhâm nhi...một mình !!?
Đáp ( Cao Thông )
Xem qua khẩu khí bác Bình ,
Dường như ẩn chứa mối tình hồi xuân .
Thôi thì trăm sự nhờ Ân ,
Mau mau bình phục , dự phần mối mai .
Có câu : " gái sắc trai tài "
Ba mươi ...mới chỉ nhân hai ...sợ gì .
Riêng mình , nhắc nhỏ chuyện ni :
" Coi chừng bà xã bắt quì Bình ơi !
Khi 2 lão đối đáp đến đây thì tình cờ Cao Thông gặp một người bạn trường Phan châu Trinh cũ ...Cao Thông bèn ghi số điện thoại và giới thiệu trên blog của khối cựu học sinh ...Điều thú vị là nhân vật mới này lại là bạn của Phanvan từ lúc còn thơ ấu ... 50 năm rồi họ không gặp nhau . Thế là Phanvan đã gọi điện chuyện trò với người bạn này và hẹn gặp nhau ...Do đó Cao Thông mới viết thêm đoạn dưới đây :
Chúc mừng bác Đẩu , bác Bình ,
Năm mươi năm ...đã thình lình gặp nhau .
Mưa chiều thành phố rơi mau ,
Hai người bạn cũ mái đầu hoa râm .
May mà chưa đến tuổi trăm ,
Răng chưa rụng ...óc chưa lầm lẫn chi .
Hàn huyên cứ thế ...hi hi ...
Cà phê ? Cũng được ...đừng đi vũ trường .
Già rồi ráng giữ bộ xương !
Quay Valse không khéo ...có đường quay lơ...
Câu chuyện tạm dừng ở đây giống như một cái kết có hậu .
Thấy
ông bạn cười là vui rồi . Nếu rảnh và thấy hứng thú thì cứ tham gia
quậy một tí cho vui . Hơi sức đâu phân biệt C với D làm gì ...Theo mình
biết thì có đến mấy trăm loại liễu nhưng ở xứ ta chỉ có mấy loại có lẽ
là do khí hậu ...Nhiều người thường lẫn lộn giữa thông và liễu ... Giống
lệ liễu của mình thì hình như có gốc từ nước Anh ...có nhiều người gọi
là cây liễu khóc ...đẹp hơn loại liễu thường . Mình chỉ biết đại khái
vậy thôi ...Bạn có biết gì thêm thì cho mình biết với . Thân .
Chú và bạn đối thơ qua lại đọc thiệt là hứng thú quá đi . Đã vậy chú còn làm cầu nối cho người xưa gặp người cũ từ mấy mươi năm... Vui quá há chú. Riêng 4 câu của VXL, lúc chưa đọc bản dịch của nhà thơ Tản Đà và chú, cháu lại hiểu nội dung là thế này, cháu tạm dịch lại theo cách cháu nghĩ ( chắc là sai , hì hì ). Trong khuê phòng, thiếu phụ không còn biết buồn là gì, rồi ngày xuân nàng cũng chẳng buồn trang điểm hay tô vẽ gì nữa, mà nàng lên lầu ngắm cảnh vật, cây cối xung quanh. Chợt trông thấy dáng liễu rũ đầu , nàng tiếc nuối khi nghĩ tới việc xui chồng theo đuổi công danh làm gì... Thiệt là nếu không đọc bản dịch của chú, chắc cháu cứ đinh ninh ý bài thơ là vậy đó. Mấy bữa giờ cháu hơi bận, ít sang thăm chú, chú đừng giận cháu nghen chú !
Vừa rồi phần top comments bị thất lạc sau khi chú có ý định chỉnh sửa hình thức một chút nên không biết cháu còm ở đây . Bữa nay mới biết thôi thì chú xin lỗi nhé .Không sao đâu ! Chú biết mà , công việc vẫn phải ưu tiên ...Đó là chưa kể mỗi lần cháu vào mạng chỉ nội việc trả lời comment của khách là cũng đủ " phế võ công " rồi . Ai biểu cháu viết hay làm chi cho khổ ... Hì hì ...Chúc cháu khoẻ nhé .