Translate

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

Hội ngộ 2


p.z5BthDUO0lTG5yLLig7Q  
                                         
04/11/2012 04:35 pm
Càng nghĩ càng thấy phục lão HD nhà mình ...Lâu nay thấy lão im im như vậy ai ngờ lão nhanh  như " thuế vụ " ...Đáng lẽ tôi đã viết bài phát biểu cảm tưởng về cuộc hội ngộ lần đầu tiên giữa tôi với " anh (nờ)hai " sau hơn bốn mươi năm " chia tay mùa hạ " ...Vậy mà HD đã vội vàng đăng ký thương hiệu và giữ bản quyền ...Thôi thì đành phải trình làng một " hàng nhái chính hiệu " để gọi là góp thêm chút củi " nấu cơm chung "...Thật ra thì tôi đã có bài thơ nhỏ tặng " chú em lưu lạc mà tôi  phải gọi bằng anh hai " này rồi nhưng không khí của lúc " Thoáng hiện em về trong đáy cốc " hôm ấy là một không khí u buồn ...Lâu rất lâu rồi , vào cái thủa " Trời đất nổi cơn gió bụi ấy "  cũng đã có nhiều lần thoáng thấy lão N2 trên đường phố , nhưng thấy là né cho đỡ bị quê ...Vì sao mà quê thì chắc các bạn cũng biết rồi : hồi ấy tôi thuộc loại ba gai còn lão thuộc loại trị ba gai ...Vậy mà chỉ từ một cuộc điện thoại, một bài viết ngắn trên blog ," mối tình " của chúng tôi đã đơm hoa kết trái để trở thành " tình nồng say " đến nỗi có những lúc tôi đã la lên rằng " Thèm được nhắp tách cà phê buổi sáng , Giữa quán nghèo cùng bạn nói nhi nhô ..." 
Cám ơn Thượng đế chí công vô tư , cuối cùng Ngài cũng đã thương cho đôi mái " đầu bạc tuổi chưa già " của hai đứa chúng tôi nên đã tạo điều kiện cho hai đứa chúng tôi " cuối đời còn được nhìn nhau " chứ không phải " chỉ nghe trên sóng tiếng tau tiếng mày " như tôi đã từng nghĩ nữa .Nhưng ...cuộc đời vốn luôn rắc rối do những chữ " nhưng và nếu " ...Tôi không thể tưởng tượng nổi cái cơ hội để chúng tôi gặp nhau lại hy hữu như thế này : N2 phải về phục tang cho mẹ , còn tôi lại mới vừa gãy mấy chiếc xương sườn ...Vì thế khi cùng với anh em đến viếng tang mẹ N 2 rồi ngồi chờ " hắn ta " bay từ Sài gòn về cho đến khi gặp nhau ...tôi đã ở trong cái trạng thái " Tình trong như đã mặt ngoài còn e " ...hay nói như Nguyễn đức bạtngàn thì " Buổi hẹn đầu lòng tràn đầy bỡ ngỡ..." Thoáng đầu tiên  khi nhìn thấy lão , tôi nhận thấy lão có vẻ " dễ ghét " hơn trong ảnh trên bờ lốc nhiều ...Chính cái vẻ " dễ ghét "ấy đã khiến tôi xúc động nhưng tôi không muốn bộc lộ , kể cả khi chúng tôi cáo từ ...Tôi đã nhận gói thuốc trị bệnh xương sườn mua từ Mỹ mà lão gói ghém cẩn thận và mang ra xe khi tôi đã yên vị trên yên xe sau của Đức Thứ ...Thật không ngờ trong hoàn cảnh ấy mà lão vẫn nhớ đến việc tôi mới vừa bị tai nạn ..
Một cử chỉ chứa đựng sự quan tâm của một tình bằng hữu sâu đậm ...Tôi không hề nói tiếng cám ơn vì hai tiếng ấy có vẻ vô hồn làm sao nếu nói không đúng lúc ...nhưng suốt cả đoạn đường về tôi vẫn suy nghĩ đến điều này .
 Chầu cà phê của chúng tôi đã được HD tường thuật khá chi tiết vì thế tôi không muốn lấn sân để nói thêm , e sẽ làm nhàm tai các bạn nên chiều nay khi
phải đóng phim " Ở nhà một mình " tôi đành mượn bài viết này để nói lên những điều chưa nói ...Mai mốt đây , sau khi đã làm tròn bổn phận của người  con , bạn tôi sẽ lại ra đi nhưng kỷ niệm đẹp về lần gặp gỡ này có lẽ sẽ còn in mãi trong tôi  suốt quãng đời còn lại ...Nói như Xuân Diệu : " Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt " ...Chúng ta không thể làm gì để thay đổi điều đó mà chỉ có thể gìn giữ , trân trọng những : " Khoảnh khắc buồn vui " ấy trong đời vì đó chính là những tặng vật quí nhất từ cuộc sống .





Lão ông rất đẹp lão 
Ngồi ở quán cà phê 
Như bốn chàng tuổi trẻ 
Thời gian sợ gì nào. Ha... Ha...

cao at 04/12/2012 09:25 pm
Anh hai( N2 ) ngồi với Hát Dê ,
 Thiền Đăng dựa ngửa gần kề Cao Thông 
. Một mèo ở cạnh ba rồng ,
 Ô hay , sao giống cảnh Bồng lai ghê .
 " Hàn huyên chưa kịp dã dề ," 
Đã nghe bà xã hát dê gọi rồi . 
Anh ơi , nói chuyện ít thôi , 
Cơm trưa đã dọn , xin mời về ăn .
 Bắt tay mà vẫn dùng dằng ,
 Muốn ngồi chút nữa ...sợ rằng hết cơm ...Ha ha ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét