Translate

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

NGẪU HỨNG






Ngẫu hứng ...
Dec 3, 2011 2:08 PM
Lại mưa phùn gió bấc ...Thực lòng mà nói thì mình đã cố gắng hết mức rồi mà vẫn không thể nào hồ hỡi , phấn khởi nỗi ...Vào blog thấy bạn bè , khách khứa không ngại mưa gió vẫn ghé thăm đều đều nên mình tự nhủ : " phải viết cái gì vui vui lên một chút cho bà con ai nấy lên tinh thần , chứ cứ Tình xa , Tình nhớ , Tình sầu , Tình muộn , Tình buồn , Tình cho không ,biếu không hoài thì chắc là ngán hơn cơm nếp ..." nhưng mà nào có được đâu ...Lẩn quẩn mãi mình lại cứ nhớ tới cụ Nguyễn Du mới thấy cụ có lý .Ngày xưa cụ đã viết " Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ ." bởi vậy cho nên cái vế ngược của nó muôn đời cũng đúng " Cảnh buồn người có vui đâu bao giờ ..." 
Phố xá  cứ ướt nhão nhoẹt , người đi đường thì cũng muôn hồng ngàn tía nhưng đó lại là màu của những chiếc áo mưa phương tiện , mặc một lần rồi vứt , bởi vậy nam thanh nữ tú bây giờ ai nấy đều như những con mèo ướt trông thật khó coi , chẳng làm sao gợi nổi thi hứng , không lẻ lại nói : " Mắt em xanh màu màu xanh áo mưa " hay là " Nàng co ro vì lạnh bước đi thon thả dưới cơn mưa phùn ..." Viết cái kiểu đó mà đem nộp cho bác Hoàng Dục thì ôi thôi bác ấy cho " zero về chỗ " ngay lập tức , chẳng nói " on đơ " gì nữa ...Nói có thằn lằn làm chứng nếu viết về mưa gió và tình yêu thì cũng không có gì là khó , mình nhớ hình như mình cũng có đôi ba bài thơ viết về đề tài này nghe cũng được lắm , nhưng phần lớn là thơ buồn ...buồn đến ứa nước mắt cho nên không dám vận dụng công lực để làm thơ tình buồn trong một ngày trời vốn không vui như hôm nay ...lỡ như bà xã đọc được bà ấy khóc thì mất công dỗ , đó là chưa kể trời này phơi khăn lâu khô , không lẻ đi mua khăn mới để mà lau nước mắt .
 Tóm lại là phải viết cái gì cho nó vui vui lên một tí , nhưng muốn vui thì phải cười trước đã , nghĩ vậy nên mình thử cười nhưng nụ cười thành ra mếu máo ...Đúng là khó quá ...Mình bèn lướt một vòng để xem các bức phác họa chân dung các thi  nhạc sỉ nổi tiếng , hóa ra không biết các họa sỉ có ác ý gì với các nhà thơ không mà mình thấy bức nào cũng đều là những vẻ mặt đau khổ : kia là hình nhà thơ BG , nọ là hình nhạc sỉ TCS ...Phải chăng các nhà thơ và các nhạc sỉ luôn nhạy cảm trước khổ đau hơn là trước niềm vui ? Hay là Dost nói đúng : " Đau khổ chính là yếu tính cuộc sống .Không có đau khổ con người không có gì hết " Và còn ai nữa ? Xém chút nữa mình quên mất " Đời là bể khổ " Triết học phương đông đã xoáy sâu vào chủ điểm này với mong muốn tìm ra lối giải thoát cho con người cơ mà , nhưng dường như sự giải thoát  theo triết lý nhà Phật vẫn chưa thể làm hài lòng mọi người vì thế con người cũng vẫn còn phải tiếp tục tìm kiếm ...Ô hay , mới viết một chút mà mình đã đi lạc mất rồi , lạc vào rừng rậm của tư duy , của triết học , của nghệ thuật , của thi ca , của âm nhạc ....và nhất là của nỗi buồn .Không được , phải tìm cách thoát ra mới được chứ cứ lùng bùng trong nỗi buồn như gà mắc tóc thế này thì bạn bè chửi chết ...Nhất là lão Ngân lão không phê thì thôi chứ lão phê thì " coi như phế võ công " hoặc " đứt hết kinh mạch " ...
 Nghĩ tới đây mình vội lướt qua blog PCT đọc lại toa thuốc : " Kiếp người -Bình an  "của bác sỉ Tư để xem thử tâm trạng có khá hơn không ...Toa này  " theo lời dặn của bác sỉ "  mình đã đọc cả thảy 19 lần rồi mà thấy vẫn có cái gì đó không ổn ...vì thế mình không dám đọc lần thứ 20 vì sợ nếu đọc luôn rồi mà vẫn không hiểu thì khác nào tự thú rằng : " mình ngu hết thuốc chữa " ...
 Đang loay hoay tìm cách giải trừ phiền muộn và nghĩ cách " thi ân bố đức " để họa may mà " Đức năng thắng số " theo như phần " chỉ định điều trị "  trong toa giống như mấy ông thầy tướng cũng có nói : " Hữu tâm vô tướng tướng tự tâm sinh , hữu tướng vô tâm tướng tùng tâm diệt " thì đột nhiên nghe tiếng cháu bé vang lên sau lưng : " Ba ơi ! Trời lạnh ni hay là mình đổ bánh xèo ăn ba há ?"
 Mình giật mình và đột nhiên trong cái sát na ấy mình chợt ngộ ra rằng : " Ờ thì ra niềm vui nằm ở ngay đây thôi ..."
"Hạnh  phúc chẳng đâu xa ".
 Ở ngay trong tim ta .
Không cần tìm nó nữa .
Thì nó sẽ hiện ra ...
Cõi đời như sân khấu ..
Đời người như gió qua 
Trẻ khôn , già lú lại ...
Tự tại vốn KHÔNG mà ... .Ha ha ha ...

  • TN
    • TN
    • Dec 9, 2011 4:08 PM
     Hay thật .
    • cao
      • cao
      • Dec 9, 2011 4:37 PM
      Một tách trà thơm , một tấm lòng .
       Hương trà vẫn đượm giữa hồn đông. 
      Cơn khát nghìn đời chưa cạn hết 
       Đã đứng bên lề vực sắc không .
  • NGƯỜI KẾ MÔN - HOÀNG DỤC - DƯƠNG UYỂN CHÂU
    Hạnh phúc ở đâu ra Ở trong câu con nói Đổ bánh xèo đi ba Hạnh phúc tìm đâu xa Biển trời đều trống rỗng Quanh ta giản dị mà. Hạnh phúc ấy ấy là chữ vô và chữ bất Phá chấp là lối ra. Hạnh phúc là ha ha Cười như Phật Di Lặc Thất tình là gió qua.
    • cao
      • cao
      • Dec 4, 2011 12:42 PM
      Cám ơn bạn và chúc mừng bạn đã thấu tình đạt lý ... 
      Tâm huyền , ý hoặc , tình hư ? 
      Vô vi : chính thực đại từ , đại bi .
       Quẩn quanh địa ngục a tỳ ,
       Ma tâm quỷ tánh còn chi là đời .
       Sông mê hãy vượt cho rồi , 
      Con đò bỉ ngạn đón người hữu duyên .
       Cõi trần tranh chấp liên miên , 
      Đúng , sai ? rồi cũng về miền hư không 
       Phật , ma vốn ở trong lòng...

2 nhận xét:

  1. Em đồng ý với bác: Hạnh phúc chẳng ở đâu xa. Tiếc rằng, thời hiện nay, có quá nhiều con người muốn ghi tên mình vào sách gines.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm trước vào yahoo thấy bạn lấy tên Hết chơi , tưởng bạn nghỉ luôn nên thấy tiếc .Không ngờ cuối cùng cũng gặp lại nhau .Như vậy cũng là một miếng hạnh phúc nữa rồi , phải không bạn ?








      Xóa