1.-Tớ ở Bờ Hồ ,bán báo chay :
Tuy không hành khất , chẳng ăn mày .
Cô bác đi qua : Tin mới mới ,
Bà con ghé lại : Chuyện hay hay .
Bạc : đếm dăm đồng , xua cái rủi ,
Cơm : câu từng hột , cứ cầu may .
Duyên nợ trời cho : bà vợ đảm .
Con ngoan , nên cũng sống qua ngày .
Cô bác đi qua : Tin mới mới ,
Bà con ghé lại : Chuyện hay hay .
Bạc : đếm dăm đồng , xua cái rủi ,
Cơm : câu từng hột , cứ cầu may .
Duyên nợ trời cho : bà vợ đảm .
Con ngoan , nên cũng sống qua ngày .
2.-Con ngoan , vợ đảm , sống qua ngày .
" Bỉ cực qua rồi ,chắc thái lai "
Nghiên bút mục dần ,theo tháng lụn , ,
Cầm thư mọt ruỗng ,với năm chầy
Tung hoành chợ búa , ngày hai bận ,
Xông pha khói lửa , mấy năm rày .
Con khen , vợ nịnh : " Cơm ngon quá ! "
Thế vẫn còn hơn : " Báo , báo đây "
![](http://xmedia.nguoiduatin.vn/public/data/images/Bandocviet/1067/nguoiduatin-saithanh.jpg)
" Bỉ cực qua rồi ,chắc thái lai "
Nghiên bút mục dần ,theo tháng lụn , ,
Cầm thư mọt ruỗng ,với năm chầy
Tung hoành chợ búa , ngày hai bận ,
Xông pha khói lửa , mấy năm rày .
Con khen , vợ nịnh : " Cơm ngon quá ! "
Thế vẫn còn hơn : " Báo , báo đây "
![](http://xmedia.nguoiduatin.vn/public/data/images/Bandocviet/1067/nguoiduatin-saithanh.jpg)
3.-Thế vẫn còn hơn : " Báo , báo đây "
Kẹp mòn hai nách , lại cầm tay .
Lang thang phố sớm , chân quờ quạng
Lếch thếch đường trưa , mặt đỏ gay
Kinh sử mòn dần cùng tối sáng ,
Ngữ ngôn rụng rớt với đêm ngày .
Kẹp mòn hai nách , lại cầm tay .
Lang thang phố sớm , chân quờ quạng
Lếch thếch đường trưa , mặt đỏ gay
Kinh sử mòn dần cùng tối sáng ,
Ngữ ngôn rụng rớt với đêm ngày .
Còn chút linh hồn ... không nỡ bán
Nên đời cứ thế : " vẫn đùi nhây " ...Ha ha ...
Nên đời cứ thế : " vẫn đùi nhây " ...Ha ha ...
"Thôi
thì thôi nhé đoạn trường thế thôi" dù sao cũng đưa được nàng đến động
hoa vàng rồi còn than thở chi. Đừng khóc nữa mà chi em, biết đâu vinh
nhục trong đời mà so sánh. Tháng ngày dẫu nhọc nhằn nhưng có được không
khí chủ động giờ giấc của mình cũng ra điều hạnh phúc. Nhìn lên là thăm
thẳm trời cao vời vợi nhưng nhìn xuống là trùng trùng biển thấp gập
ghềnh. Có lần đã nghe đâu đó "rơi rớt đau khổ của anh là tôi hạnh phúc
suốt đời" biết đâu bạn mình! Tất cả đã và đang qua, trước mắt là những
thành tựu hoặc trở ngại của thế hệ kế tiếp mà Th đã chẳng có lần đặt ra
với mình và với anh em đó sao. Bạn có hãnh diện nào và đắn đo chi mới là
vấn đề hiện tại. Đó là cái vòng lẩn quẩn tuổi trẻ-tình già-tuổi trẻ. Có
phải thân phận làm người là như rứa không?___N2
Cám
ơn bạn . Thế mới đúng là tri kỷ ...Mình chưa viết bài mới là
còn chờ những lời châu ngọc của bạn già .Thực ra mang cái
hiệu Tân tú xương mà chẳng có bài Tự trào nào thì hóa ra có
lỗi với Tú Xương tiền bối nên mình phải viết mấy bài để gọi
là có mối tương thông với bậc tiền nhân , chứ giờ đây mình hết
khóc rồi Ngân ơi ...Một phần cũng nhờ mấy viên kẹo Bác cho
mình ngậm mãi không tan ...Một phần khác là như mình đã nói "
tâm bình khí hòa "...Già rồi mà Ngân ...Cũng phải" tri túc
tiện túc" bớt chứ ,phải không N2 ? Hoặc là "Tri thiên mệnh " như
đạo hiệu của Cảnh Thuận nhà mình ?