Xuân muộn .
Vẫn xuân , dẫu biết chưa đầy ,
Trời... trăng , sông... nước , gió mây... cũng tình .
Đông tàn ... cây trổ chồi xanh ,
Sá chi tuế nguyệt , u minh cõi đời .
Vẫn xuân ...? dẫu nửa miệng cười ,
Chào em ... chào cả những người không quen .
Ngoài kia , phố đã lên đèn ,.
Trong ta một đóm lửa thiêng chưa tàn .
Một đời tình , mộng miên man ,
Chỉ còn những thoáng bàng hoàng ... xa xăm .
Trăm , ngàn , vạn , triệu , tỷ năm ,
Cỏ cây cũng cứ âm thầm nở hoa .
vả chăng... chỉ còn đôi chút bàng hoàng ...xa xăm thì sá chi .."những trò đùa quái ác của định mệnh"; chuyện là thế, chấp nhận nó như quy luật sống; duyên phận là như thế đó, tạo nghiệp duyên mới là điều đáng nói. Sắp tống tiển năm Mèo để nghinh đón Rồng lượn vờn bay; sao gọi xuân muộn mới là lạ. Mới chỉ chờ 6 nhánh xuân đến, 3 cánh chào xuân, 1 nụ tầm xuân kia mà ???
Một lần thôi hỡi người ơi Trăm năm duyên phận lẽ trời đã ghi Đừng mơ xuân muộn tình si Mà e lỡ mộng người mê nửa vời!