Không biết vì sao tôi cứ luôn
luôn thấy lòng mình khác lạ khi nghe đến hai tiếng : Ngày xưa
...Đối với tôi thì hai tiếng " ngày xưa" trong ngôn ngữ Việt luôn
có một sức quyến rũ đặc biệt . "...Tình lỡ rót cho
ngày xưa đậm quá , Nên bây giờ, khát đến bỏng đôi môi ..."
Nếu tìm từ đồng nghĩa thì ta có thể so sánh từ này với từ quá khứ ,dĩ vãng ,hoặc giải nghĩa là : thời đã qua , trái nghĩa với ngày xưa là ngày nay ...Nhưng hình như không chỉ có vậy ...Tôi có cảm giác như hai tiếng ngày xưa tự nó đã mang trong mình một thứ hồn phách linh thiêng ...Nó gắn liền với những câu chuyện cổ tích tôi đã được nghe từ thủa ấu thơ : Ngày xửa .ngày xưa ..." Nó chất chứa cả sự sống động trong một hay nhiều khoảng đời nào đó của tôi ,của bạn ,của nhiều người ,của mọi người ...Có lẽ không phải ngẫu nhiên mà Nguyễn nhược Pháp đã chọn "Ngày xưa " làm tựa đề cho tập thơ của mình ,không phải vô tâm mà Phạm thiên Thư ,Phạm Duy đặt tên cho bài thơ ,bài hát là " Ngày xưa ...Hoàng thị " và rồi ..." Ngày xửa, ngày xưa đôi ta chung nón đôi ta chung đường ...Trần thiện Thanh "...Nếu dịch sang tiếng nước ngoài như tiếng Anh thì ngày xưa có thể dịch là Once upon a time hoặc Long time ago ,tiếng Pháp là Autre fois hay jadis nhưng rõ ràng mấy từ đó chỉ đơn giản là một cụm từ chỉ thời gian ,không có gì đặc biệt ...
Ngày xưa ...chỉ cần thốt lên 2 tiếng ngày xưa với một âm điệu nhẹ nhàng là chúng ta có thể gọi về muôn vạn hình ảnh ,âm thanh ,cảm giác mà ta tưởng chừng đã chết ,đã mất mát , đã bị hủy hoại bởi dòng chảy vô tình ,khắc nghiệt của thời gian ...Có thể sẽ có những hình ảnh bị nhòe nhạt , những âm thanh bị cùn mòn , những cảm giác nhức buốt nhưng nói chung tất cả vẫn còn đó ,vẫn sống âm thầm hay mãnh liệt là tùy ở tâm trạng của mỗi người ...Một ví dụ để minh họa đó là trường hợp của vợ tôi , mới chiều hôm qua đây khi chúng tôi ngồi nói chuyện phiếm trước giờ dọn hàng về nghỉ tình cờ tôi đã nói đến những bạn bè ngày xưa ...Vậy là tự nhiên bà ấy bổng hồi tưởng lại những bạn bè ngày xưa của bà ấy từ thuở còn học cấp III tại trường trung học Nguyễn bá Tòng Sài gòn ...Nỗi nhớ tiếc ,khát khao được một lần trở lại sâu sắc đến nỗi bà ấy đã rơm rớm nước mắt , báo hại tôi phải dỗ dành phân tích cả nửa tiếng đồng hồ bà ấy mới nguôi ngoai ...Tôi đã rất tôn trọng cái khoảnh khắc thiêng liêng ấy bởi vì tôi hiểu được những kỷ niệm ngày xưa quý báu nhường nào . Đó chính là dưỡng chất ngọt ngào cho cuộc sống vốn đầy dẫy những chuyện thị phi , hơn thua ,được mất ,là chất men nuôi dưỡng tâm hồn và lương tri ...Ngày xưa ... có những đoạn ngày xưa khác nhau trong cuộc đời hai đứa chúng tôi ,cũng có những đoạn ngày xưa của chúng tôi và tất cả đều đáng được trân trọng ..."Ngày xưa có cô bé ...ngày xưa có cậu bé ..." Bao nhiêu năm đã qua rồi bạn bè chúng tôi đều đã xa xôi , đã già , có nhiều người đã mất , người còn sống thì đã có cháu nội ,cháu ngoại nhưng tất cả những gì thuộc về ngày xưa hình như vẫn còn nguyên vẹn ở một ngăn hồn nào đó trong ký ức mỗi người ...Trong ngăn hồn ấy tất cả đều không hề già đi ,không hề cũ nát như những vật thể khác trên đời này ,như chính chúng tôi . " Người hỡi một chiều nắng tơ vàng hiền hòa hồn có mơ xa , ....còn đó bóng tre êm ru , còn đó bóng đa hẹn hò ...còn đó những đêm sao mờ hồn ta mênh mang nghe sáo vi vu ...Cung Tiến "
Ngày xưa ...và còn ngày xưa của ngày xưa nữa , tất cả vẫn còn đó trong tâm hồn mỗi người ,"dù đứa ở rừng sâu ,miền cao nguyên đất đỏ ...đứa ở phố phường khi đói khi no ...đứa làm thuê ,viết mướn ...đứa ở trời Tây quanh năm tuyết trắng hay nắng cháy da người " Vì thế mà khi nhắc đến ngày xưa N. đen bổng" nhớ ĐN quay quắt ", C. Th. rơi nước mắt vì buồn . Để kết thúc cho mẩu chuyện vu vơ về hai chữ ngày xưa này , tôi xin chép lại một bài thơ nhỏ tôi đã làm từ một ngày xưa rất xưa , không phải ngày xưa của bây giờ .
Những cuồng vọng một thời ta bỏ lại
Lối mù sa ,chiều lớp lớp vây quanh
Em mất hút giữa ngày mưa quan ải
Mõi đời hoang chim rũ cánh tội tình
................................................
................................................
Trời chớm xuân mà lòng ta cứ Đông
Đường năm xưa , mù ngút dấu chim hồng
Ta thèm mộng gặp ngày xưa tuổi nhỏ
Trên lưng đời hoài gõ nhịp chân rong .
Nếu tìm từ đồng nghĩa thì ta có thể so sánh từ này với từ quá khứ ,dĩ vãng ,hoặc giải nghĩa là : thời đã qua , trái nghĩa với ngày xưa là ngày nay ...Nhưng hình như không chỉ có vậy ...Tôi có cảm giác như hai tiếng ngày xưa tự nó đã mang trong mình một thứ hồn phách linh thiêng ...Nó gắn liền với những câu chuyện cổ tích tôi đã được nghe từ thủa ấu thơ : Ngày xửa .ngày xưa ..." Nó chất chứa cả sự sống động trong một hay nhiều khoảng đời nào đó của tôi ,của bạn ,của nhiều người ,của mọi người ...Có lẽ không phải ngẫu nhiên mà Nguyễn nhược Pháp đã chọn "Ngày xưa " làm tựa đề cho tập thơ của mình ,không phải vô tâm mà Phạm thiên Thư ,Phạm Duy đặt tên cho bài thơ ,bài hát là " Ngày xưa ...Hoàng thị " và rồi ..." Ngày xửa, ngày xưa đôi ta chung nón đôi ta chung đường ...Trần thiện Thanh "...Nếu dịch sang tiếng nước ngoài như tiếng Anh thì ngày xưa có thể dịch là Once upon a time hoặc Long time ago ,tiếng Pháp là Autre fois hay jadis nhưng rõ ràng mấy từ đó chỉ đơn giản là một cụm từ chỉ thời gian ,không có gì đặc biệt ...
Ngày xưa ...chỉ cần thốt lên 2 tiếng ngày xưa với một âm điệu nhẹ nhàng là chúng ta có thể gọi về muôn vạn hình ảnh ,âm thanh ,cảm giác mà ta tưởng chừng đã chết ,đã mất mát , đã bị hủy hoại bởi dòng chảy vô tình ,khắc nghiệt của thời gian ...Có thể sẽ có những hình ảnh bị nhòe nhạt , những âm thanh bị cùn mòn , những cảm giác nhức buốt nhưng nói chung tất cả vẫn còn đó ,vẫn sống âm thầm hay mãnh liệt là tùy ở tâm trạng của mỗi người ...Một ví dụ để minh họa đó là trường hợp của vợ tôi , mới chiều hôm qua đây khi chúng tôi ngồi nói chuyện phiếm trước giờ dọn hàng về nghỉ tình cờ tôi đã nói đến những bạn bè ngày xưa ...Vậy là tự nhiên bà ấy bổng hồi tưởng lại những bạn bè ngày xưa của bà ấy từ thuở còn học cấp III tại trường trung học Nguyễn bá Tòng Sài gòn ...Nỗi nhớ tiếc ,khát khao được một lần trở lại sâu sắc đến nỗi bà ấy đã rơm rớm nước mắt , báo hại tôi phải dỗ dành phân tích cả nửa tiếng đồng hồ bà ấy mới nguôi ngoai ...Tôi đã rất tôn trọng cái khoảnh khắc thiêng liêng ấy bởi vì tôi hiểu được những kỷ niệm ngày xưa quý báu nhường nào . Đó chính là dưỡng chất ngọt ngào cho cuộc sống vốn đầy dẫy những chuyện thị phi , hơn thua ,được mất ,là chất men nuôi dưỡng tâm hồn và lương tri ...Ngày xưa ... có những đoạn ngày xưa khác nhau trong cuộc đời hai đứa chúng tôi ,cũng có những đoạn ngày xưa của chúng tôi và tất cả đều đáng được trân trọng ..."Ngày xưa có cô bé ...ngày xưa có cậu bé ..." Bao nhiêu năm đã qua rồi bạn bè chúng tôi đều đã xa xôi , đã già , có nhiều người đã mất , người còn sống thì đã có cháu nội ,cháu ngoại nhưng tất cả những gì thuộc về ngày xưa hình như vẫn còn nguyên vẹn ở một ngăn hồn nào đó trong ký ức mỗi người ...Trong ngăn hồn ấy tất cả đều không hề già đi ,không hề cũ nát như những vật thể khác trên đời này ,như chính chúng tôi . " Người hỡi một chiều nắng tơ vàng hiền hòa hồn có mơ xa , ....còn đó bóng tre êm ru , còn đó bóng đa hẹn hò ...còn đó những đêm sao mờ hồn ta mênh mang nghe sáo vi vu ...Cung Tiến "
Ngày xưa ...và còn ngày xưa của ngày xưa nữa , tất cả vẫn còn đó trong tâm hồn mỗi người ,"dù đứa ở rừng sâu ,miền cao nguyên đất đỏ ...đứa ở phố phường khi đói khi no ...đứa làm thuê ,viết mướn ...đứa ở trời Tây quanh năm tuyết trắng hay nắng cháy da người " Vì thế mà khi nhắc đến ngày xưa N. đen bổng" nhớ ĐN quay quắt ", C. Th. rơi nước mắt vì buồn . Để kết thúc cho mẩu chuyện vu vơ về hai chữ ngày xưa này , tôi xin chép lại một bài thơ nhỏ tôi đã làm từ một ngày xưa rất xưa , không phải ngày xưa của bây giờ .
Những cuồng vọng một thời ta bỏ lại
Lối mù sa ,chiều lớp lớp vây quanh
Em mất hút giữa ngày mưa quan ải
Mõi đời hoang chim rũ cánh tội tình
................................................
................................................
Trời chớm xuân mà lòng ta cứ Đông
Đường năm xưa , mù ngút dấu chim hồng
Ta thèm mộng gặp ngày xưa tuổi nhỏ
Trên lưng đời hoài gõ nhịp chân rong .
Hawai , Đà
nẵng khác gì nhau
Cũng màu nắng quái và xanh biển ,
Muối mặn
, gừng cay , có nhớ nhau !?
Lão vẫn rong chơi mãi cuối trời ,
Sáu mươi chơi tiếp đến mười mươi .
Khi về phố cũ thăm người cũ
,
Vẫn "đen " hay đã trắng ra rồi .
Chúc lão còn chơi , lão
cứ chơi
Cõi trần có được mấy khi vui .
"Đen " vàng,trắng ,đỏ
nào đâu khác
Tri kỷ đời nay có mấy người !? Ha ha ...
Hay quá !
Trả lờiXóaĐọc bài này nhớ ngày xưa vô cùng .
Bao giờ cho tôi trở lại ngày xưa
Chúc an lành .
Cám ơn bạn .Nhưng dù sao cũng nên mừng rằng chúng ta vẫn còn có một miền đất , một khoảng trời mang tên gọi ngày xưa để vọng về , để thương nhớ ...Thế vẫn còn hơn là không có một ngày xưa bạn nhỉ !
XóaNgày xưa... 2 từ thôi mà chở cả bao nhiêu câu chuyện, bao nhiêu điều để nhớ chú há !
Trả lờiXóaCháu tuy chưa kịp già để nói chuyện ngày xưa, nhưng mỗi lần tối nằm nói chuyện với con, cháu cũng thường hay bắt đầu bằng câu : " ngày xưa, lúc mẹ còn nhỏ... ". Nhóc nhà cháu thích cháu kể chuyện cháu còn nhỏ cho nó nghe lắm.
Qua bài viết của chú, 2 chữ ngày xưa mới thấy thương, thương ơi là thương ...
Chúc Chú và gia đình thật nhiều sức khỏe, an nhiên chú nhé !
Cám ơn VĐT . Bữa nay mới thấy cháu nói chuyện . Thế nào , đã tìm được đường vào nhà chú rồi phải không ? Chúc cháu và gia đình một năm mới 2013 an vui , hạnh phúc và nhiều may mắn nhé . Chú cũng thường ghé trang của cháu đọc và nghe nhạc . Cháu chọn nhạc nền hay quá .
XóaNgày Xưa, hai từ tiếng Việt ấy sẽ mãi mãi thuộc về những con người nói tiếng Việt luôn mang trong người những trinh nguyên của nói giống.
Trả lờiXóaChúc Thông Trương an lành giữa cuộc biển dâu
Cám ơn anh . Cám ơn những lời chia sẻ ngọt ngào của anh ...Ý tại ngôn ngoại phải không anh ?
XóaRồi ,cháu ngồi thả cái hồn theo hai chử ''Ngày xưa '' theo chú rồi . Thiệt là nhớ quá ngày xưa ơiiiiiiiiiiii
Trả lờiXóaCám ơn cháu đã quan tâm đến 2 chữ " Ngày xưa " mặc dù rằng cái thế giới ngày xưa của mỗi người không ai giống ai ...Có lẽ những phút lắng lòng ấy đều thiết cho tất cả mọi người , không phân biệt lứa tuổi ...Chúc cháu vui khỏe và may mắn .
XóaChỉ là '' Ngày xưa '' thôi
Trả lờiXóaSao lòng bỗng bồi hồi
Chọt nhớ về ... xa lắm
Chợt mắt nhòa... mặn môi...
Tình lỡ rót cho ngày xưa đậm quá ,
Trả lờiXóaNên bây giờ khát đến bỏng đôi môi .
Ơi son vàng thủa mười tám hai mươi .
Êm ái , ngọt ngào , xanh tươi , thơ mộng .
Những ngày chưa sa chân vào vực sống .
Còn tin yêu , còn ngưỡng vọng Thiên Đường ......