Translate

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

TÁN NHẢM 2






2.--Bài hát tôi đã chèn vào bài trước là một nhạc phẩm của Lê hựu Hà , được sáng tác vào khoảng năm 1970 qua tiếng ca Elvis Phương ...Thực ra ca sỉ Elvis Phương không phải là ca sỉ tôi ưa chuộng ,nhưng nói đến nghệ thuật chúng ta cũng không nên có thành kiến , phải thừa nhận rằng ca sỉ này có giọng hát rất khỏe và có một số bài hát mà anh hát rất đạt nếu so với nhiều ca sỉ hát cùng bài .Về nhạc sỉ Lê hựu Hà thì tôi chỉ biết vài bài hát thôi nhưng phải thừa nhận rằng lời nhạc đã phản ảnh được tâm trạng của rất nhiều người vào thời điểm bản nhạc được viết ra ..Không biết nhạc sỉ có chịu ảnh hưởng của Sartre với nhân vật Roquentin trong La nausee'  ( Buồn nôn ) hay không nhưng có thể nói những suy nghĩ của anh , được viết thành lời như một bài thơ cũng đã khiến cho tôi xúc động ...Lúc đó  tôi chỉ là một cậu học trò lớp 12 , sắp bước vào đời ... cũng như nhiều bạn đang băn khoăn trước con đường nhiều ngả rẽ và thật là khó khăn khi " Hãy ngước mặt nhìn đời ..."  Thú thật có nhiều lúc tôi cũng có tâm trạng giống như Cụ Nguyễn công Trứ đã viết trong bài Vịnh cây thông :
                                   Ngồi buồn mà trách ông xanh , 
                                   Khi vui muốn khóc buồn tênh lại cười .
                                   Kiếp sau xin chớ làm người ,
                                   Làm cây thông đứng giữa trời mà reo .
Vì thế khi nghe lời bài hát tôi đã có một sự đồng cảm ...nhưng đó chỉ là một cảm nhận mơ hồ vì với số tuổi  lúc ấy tôi chỉ là một cậu thanh niên mới lớn , chưa va vấp , chưa đụng chạm , chưa tiếp xúc gì với cuộc đời thực . Đối với tôi mọi sự đều còn ở phía trước ...Tôi không muốn đưa các bạn về khoảng thời gian ấy trong bài viết này mà chỉ nhắc lại vài chi tiết để minh họa cho một nụ cười như đã nói ở bài trước ." Cười lên đi em ơi , cười để giấu những dòng lệ rơi ..." Đó là một kiểu cười gượng , một nụ cười buồn , một nụ cười chán nản ...diễn tả một sự bất lực trước kiếp sống ...sự sợ hãi trước tha nhân giống như Sartre : " Địa ngục là tha nhân " hoặc giống như những âm điệu phù thủy trong " Sombre dimanche đã khiến nhiều thanh niên Pháp phải tự tử hàng loạt . Tôi không phải là nhà phê bình văn học hay âm nhạc mà chỉ là người thưởng thức vì thế những gì tôi cảm nhận khi thưởng thức chỉ là ý kiến riêng của tôi ...Thế kỷ hai mươi là thế kỷ của bạo lực mà đỉnh điểm là hai cuộc chiến tranh thế giới ...Tâm thức con người bị dồn nén khi phải sống trong cảnh bất an thường trực , thân phận con người quá mong manh , sự sống sự chết gần như không có lằn ranh rõ rệt chính vì thế nhiều nghệ sỉ đã tìm lối thoát cho tinh thần mình bằng những sáng tác mà trong cái nhìn  của chúng ta bây giờ thì có thể chúng ta không chấp nhận được , chúng ta sẽ cho rằng họ quá bi quan yếm thế ...Nếu các bạn đã đọc qua Erich Maria Remarque với các tác phẩm như : Thời gian để sống và thời gian để chết , Phía Tây có gì lạ hay Bản du ca cuối cùng của loài người không còn đất sống thì các bạn sẽ không hề ngạc nhiên khi thấy những cuộc chiến tranh đã làm cho biết bao nhiêu giá trị con người bị phá sản ...Sự băng hoại về đạo đức , những xung đột của lương tri và thời đại ...Homo homini lupus ..(.Người là sói đối với người - tiếng La tinh ) ...Phần lớn con người đã đứng trước ngõ cụt ...Trong Les jeux sont fait  ( sự đã rồi ) Sartre đã mô tả về ngõ cụt Lague'ne'sie nơi mà người ta có thể tái tạo  những sự việc đã làm để sửa đổi lại nhưng cuối cùng vẫn bế tắc ...Đó là một bế tắc không phải của cá nhân những triết gia , những nhạc sỉ , những nhà văn ...mà là một bế tắc của loài người ...Tôi xin lỗi đã hơi dài giòng ở đây , cũng không phê phán hay biện hộ cho những nhà văn , nhạc sỉ , ca sỉ  mà tôi đã nhắc đến trên đây ...Họ có quyền nói lên tiếng nói của trái tim họ , tiếng nói của trái tim đang rỉ máu  ...Cũng không ca ngợi nụ cười họ đã và đang cười mà chỉ là sự thông cảm và thấu hiểu...Nói như thế  không có nghĩa là tôi muốn có một nụ cười giống như vậy ở vào thời điểm này ...Đọc Như thị và đọc tiếp những cảm nhận của bác sỉ Đỗ hồng Ngọc về Bát nhã tâm kinh tôi thích kiểu cười như vậy mặc dù đó không phải là sách viết để cười ...Tôi cảm thấy mặc dù tôi không cười nhưng tâm mình cảm thấy bình an ...Nụ cười không phải mở ra bằng môi  mà nụ cười lại nở sâu vào bên trong , thấm vào từng ngóc ngách của tâm hồn mình , chữa lành những vết thương đang ung mủ trong trái tim mình ...nụ cười của trí tuệ được soi sáng để nhận ra cái chân cái giả , cái thực cái hư ...không đón nhận cũng không chối bỏ ...Nụ cười ấy mới chính là nụ cười ...Mong rằng các bạn và tôi sẽ có dịp gặp nhau để được cùng cười như vậy trong năm mới này .

  • TN
    • TN
    • Jan 5, 2012 10:58 PM
    TN có đọc bài báo đó và mình không lấy làm lạ,vì nếu là TN thì mình cũng sẽ làm được như vậy.Nhưng TN đã không gặp 1 tình yêu lớn khi còn trẻ tuổi.
    • cao
      • cao
      • Jan 5, 2012 11:04 PM
      Tôi cũng tin như vậy . Chỉ đáng tiếc là những người có tâm và có tình ngày càng hiếm . Tôi có một người bạn không phải là nghệ sỹ nhưng đoạn kết cuộc đời bạn ấy cũng rất buồn . Mà thôi... đừng nói chuyện buồn nữa . Chúc bạn vui vẻ và may mắn trong năm mới . Chắc đã lên kế hoạch cho Tết xong rồi chứ .
  • TN
    • TN
    • Jan 5, 2012 6:04 PM
    Nhạc sĩ LHH từng là chồng của ca sĩ Nhã Phương,sau đó họ chia tay.LHH sống 1 mình trong ngôi nhà,
    Ông đã chết tại nhà rất lâu hàng xóm mới phát hiện được.Một cái chết cô đơn và ...Hình như ông còn 1 bài nhạc rất hay nữa,để TN kiểm tra lại phải của ông không sẽ gởi tặng bạn.Đúng rồi ,đó là bản:"Hãy yêu như chưa yêu lần nào"
    Trang này kẹt nhạc nền rồi,TN cho sang trang khác nhé.
    • cao
      • cao
      • Jan 5, 2012 10:52 PM
      Thật buồn khi đọc được những thông tin về nhạc sỉ LHH do bạn cung cấp . Phải chăng đó là định mệnh dành cho những người nghệ sỉ ...Họ cô đơn trong lúc sống , cũng cô đơn khi chết ...Nhạc sỉ Đặng thế Phong cũng chỉ để lại cuộc đời ba bài hát ...Nhưng Đặng thế Phong còn được cái may mắn là phút cuối đời vẫn còn có một tình yêu ...Tôi rất ngưỡng mộ người yêu của Đặng thế Phong ...Tôi chỉ biết chị ấy tên Tuyết , đã săn sóc anh những ngày cuối đời và cuối cùng còn để tang anh ấy với tư cách một người vợ mặc dù họ chưa chính thức cưới nhau. Một tình yêu thật đẹp. 
  • cao
    • cao
    • Jan 4, 2012 8:42 PM
    Nếu nói về giá trị nghệ thuật thì cả hai bài hát của Lê hựu Hà vẫn chưa đủ cung bậc để tạo cảm xúc nhiều như những tình khúc của Trịnh công Sơn , lại càng không thể so sánh với những nhạc sỉ bậc thầy như Phạm Duy , Văn Cao ...thế nhưng những khắc khoải của LHH lại  rất thật và rất người ..." Tôi muốn "  Tôi không biết gì về anh và cũng không tìm hiểu để biết , tôi chỉ lắng nghe những tâm sự của anh từ những bài hát , cùng nhắc lại một ước muốn nghìn đời , giống như một cậu bé được Tiên cho những điều ước nguyện : " Tôi muốn mọi người biết thương nhau , không oán ghét không gây hận sầu ..." Những ước mơ sao quá nhỏ bé nhưng cũng thật vô cùng lớn lao ...Nhỏ bé vì hình như chẳng ai muốn bận tâm đến điều đó ... và lớn lao vì dù cho trải qua trăm ngàn kiếp đi nữa thì con người cũng không thể nào đạt đến điều đó ..
  • TN
    • TN
    • Jan 4, 2012 1:22 PM
    Tặng bạn những cây thông mà TN có.
    • cao
      • cao
      • Jan 4, 2012 5:02 PM
      Những cây thông thật đẹp , nhất là cảnh những cây thông tuyết phủ giữa vùng trời nước và đồi núi hoang sơ ...Cảnh có vẻ lạnh lẽo nhưng vẫn gợi cho người xem một cảm giác ấm áp như thể đang có một ngọn lửa đang cháy bùng trong đó . Cám ơn bạn rất nhiều .
  • TN
    • TN
    • Jan 4, 2012 5:46 AM
    Bài viết rất hay.TN cảm ơn bạn đã nhắc cho TN 4 câu thơ rất ý nghĩa về thông(ảnh đại diện hiện nay  của TN)Mình đã chọn thông  mà cũng không rõ gì sao nữa,bây giờ thì rõ rồi,đúng như  những câu thơ này. Thân.
    • cao
      • cao
      • Jan 4, 2012 12:24 PM
      Cám ơn bạn về lời khen . Như vậy là đã thêm một nụ cười hỉ xả . Hình avatar của bạn rất đẹp ...Chúc bạn luôn đứng thẳng và mạnh mẽ như cây thông nhưng đừng biến thành cây thông vì cây thông không viết blog được ...  Thân .

2 nhận xét:

  1. Chào cố nhân !
    Chúc bạn và gia quyến một năm mới 2013 vui tươi hạnh phúc và thành đạt .
    CT ước gì được ngồi với bạn nơi góc phố uống cà phê nhìn trời đất mà cảm thương nhau .
    Thân nhớ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn dù rằng đúng ra phải gọi là cám ơn anh . Thật ngộ nghĩnh là 2 cái nick của mình khi viết tắt lại giống nhau , không phân biệt được . Thôi thì cứ dùng chung đi bởi vì nhiều khi CT xưng tôi thì nghe xa lạ quá . Dân Việt mình vốn khác dân Tây chỗ đó ...Trong cách xưng hô của người Việt mình thường gắn liền với tình cảm nữa phải không bạn ? Chúc anh an vui .Cám ơn anh đã giới thiệu về anh Hiện .Nhờ vậy CT mới biết anh ấy là đồng môn sư huynh .Lúc trước CT cũng học khoa Triết ĐHVKSG nhưng nửa đường đứt gánh nên sau này mới chuyển qua học ĐHNN vì môn Triết sau này gạo bài nhiều quá học không nổi .

      Xóa