Translate

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

TÁN NHẢM

                                                                     

1.-- Chương trình  " tán nhảm chờ xuân " đã kết thúc , bây giờ đành phải chuyển sang mục  " tán nhảm chào xuân "vậy mặc dù nếu tính theo âm lịch thì vẫn chưa đến mùa xuân thật sự ...không lý nào đã chào mừng mùa xuân bằng câu Happy New Year rồi mà vẫn còn chờ ...Nói như vậy không khác nào mình đã bị nàng xuân cho leo cây . Ông bạn HD bảo rằng mình tán như vậy không nhảm , vậy cũng là một lời khen rồi ...Mà được khen thì vui ...Vui thì phải cười  ...Sự đời vốn nên hiểu một cách tương đối ,có cười thì cũng nên lấy tay che miệng lại để bớt khoe răng ...dĩ nhiên đối với mấy người mẫu quảng cáo kem đánh răng thì khác , họ càng khoe răng đẹp chừng nào thì tiền vào túi nhiều chừng nấy ...vì trong trường hợp này thì chỗ quan trọng là răng chứ không phải nụ cười ...Nụ cười chỉ để trang điểm cho bộ răng .Nhưng mới đầu năm nói về chuyện răng nhiều quá hình như cũng không ổn ...Răng vốn dùng để nhai , nhai kỹ chừng nào tốt chừng ấy ...bởi vì sống ở trên đời chúng ta phải nhai có miếng nạc , có miếng xương không phải chỉ có nạc cả hoặc xương cả . Người biết chuyện thì không nên dành ăn hết miếng nạc mà chừa miếng xương cho người khác , như vậy sẽ bị cười là tham ăn , bởi vì dù có nạc hay xương thì cũng chỉ là miếng ăn , mà " Miếng ăn là miếng tồi tàn .....Mất ăn một miếng lộn gan lên đầu ..."  
...Răng thì chỉ có hai loại : răng thiệt và răng giả ...còn nụ cười thì lại khác : có đến một nghìn lẻ một kiểu cười hoặc hơn nữa bởi vì nụ cười là một phản ứng của con người trước muôn nghìn biến thiên của sự đời ...Có những nụ cười sảng khoái làm tăng tuổi thọ , có những nụ cười ra nước mắt khiến cho người ta mau già đi ...Trẻ con mới sinh ra đã biết cười nhưng muốn học được các kiểu cười thì chúng phải trưởng thành và phải kinh  qua cuộc sống ...Nhưng người ta biết khóc trước khi biết cười vì thế cụ Nguyễn công Trứ  mới nói :
                                     Thoạt sinh ra thì đà khóc chóe , 
                                     Trần có vui sao chẳng cười khì .
Đối với các bác sỉ ngày nay thì chuyện khóc cười chỉ là những phản ứng cơ học thế nhưng đối với chuyện thế gian thì tiếng khóc , nụ cười có vô vàn màu sắc và hình ảnh ...Ông bạn NĐH thì lại chỉ thích nhìn mà ngẫm , xét cho cùng đó cũng là một kiểu khóc cười bởi vì có những người  cười theo cái kiểu " cười là tiếng khóc khô không lệ " .
Trong truyện Tàu tôi nhớ có nhiều nhân vật muốn  tự giới thiệu mình không phải bằng cách nộp đơn thi Idol hay mặc váy ngắn , váy hở mà chỉ việc đến trước cửa nha môn khóc ba tiếng , cười ba tiếng ...ấy thế là được mời vào giải thích lý do ,nếu vị đại quan trấn giữ nơi ấy  nghe lọt lỗ tai thì lập tức được trọng dụng khỏi cần phải lảo đảo trường ốc chi cho nó mệt ...
 Cụ Nguyễn văn Vĩnh thì nói về cái cười như sau : “An Nam ta có một thói lạ là thế nào cũng cười. Người ta khen cũng cười, người ta chê cũng cười. Hay cũng hì, mà dở cũng hì. Nhăn răng hì một tiếng, mọi việc hết nghiêm trang”. Cụ Vĩnh khi nói câu này có hàm ý chê trách vì có lẽ cụ quá nghiêm trang ...Tôi thì lại thích  nhất là cái bộ môn cười bởi vì tự cái cười cũng thiên biến vạn hóa ...Chúng ta thử liệt kê muôn điệu cười như : cười gằn , cười lạt , cười ha hả , cười ha ha , cười khì , cười nham hiểm , cười như nắc nẻ , cười ồ , cười hì hì , cười hê hê , cười hi hi , cười mỉa , cười mỉm , cười nhếch mép , cười khinh khỉnh , cười toe toét , cười nửa miệng , cười ruồi , cười thầm , cười tủm tỉm , cười xòa , cười vang ,cười ngất , cười nhăn nhở , cười khúc khích , cười bò , cười chúm chím , cười giòn , cười khẩy , cười nhăn nhở , cười nụ , cười gượng ....và còn vô số kiểu cười nữa ... nếu tôi ghi hết ra đây chắc tôi sẽ bị các bạn " cười chê " 
 Bác sỉ Đỗ hồng Ngọc có viết tập sách cười : " Như ngàn thang thuốc bổ " nhưng tôi lại không thấy cười bằng mấy quyển " Già ơi, chào bạn " hoặc " Gió heo may đã về "  ..Cũng có thể vì hai quyển này đề cập đến vấn đề cốt lõi của lứa tuổi mà tôi đang trải qua ...Với bút pháp nhẹ nhàng dí dỏm cùng với kiến thức chuyên môn sâu sắc vị bác sỉ này đã có một kiểu cười duyên dáng ...sách viết để suy gẫm , không phải để cười nhưng lại giúp chúng ta vừa cười vừa ngẫm ngược lại có những quyển sách viết để cười nhưng chúng ta không cười được .
 Trong Tam Quốc chí , Khổng Minh đã nhiều lần sử dụng tiếng cười để đẩy lui quân Tào Tháo và Tư mã Ý ...Đặc biệt nhất là khi ở Tây thành Khổng Minh chỉ vừa ngồi đánh đàn , vừa vuốt râu cười mà đuổi được 15 vạn quân của Tư mã Ý .
 Trong kiếm hiệp cũng vậy , nhiều bộ môn võ công quái dị đã sử dụng cả tiếng cười ...nhiều khi chỉ cần cười vài ba tiếng đã phế cả võ công đối thủ , hoặc làm cho đối thủ đứt kinh mạch mà chết ..chẳng hạn môn " Tam tiếu tiêu hồn "Tiếng cười ở những trường hợp này thật lợi hại ...Nhưng tôi không định nói về những kiểu cười này vì dù sao hôm nay cũng là ngày  đầu năm ...
 Tiếng cười đầu năm phải thật trong sáng , phải giòn giã , phải thoải mái , phải hồn nhiên như hình ảnh nụ cười của Phật Di lặc ...Tiếng cười chúng ta cần có không phải là tiếng cười mà : " Nhất tiếu khuynh nhân thành , Tái tiếu khuynh nhân quốc " như của nàng Bao Tự mặc dù tiếng cười theo kiểu ấy hình như vẫn còn vang vọng đâu đây ...cũng không phải tiếng cười đẫm lệ của Kiều khi đánh đàn cho Thúc Sinh nghe trước những người dự khán mà " Người ngoài cười nụ , người trong khóc thầm " Ôi ! những tiếng cười ấy thì tràn đầy phố xá đời nay ...Tôi chỉ muốn cùng với các bạn cười vang một trận để đón chào năm mới ...Tiếng cười không còn những thanh âm của giận hờn , đố kỵ , oán ghét , chê trách nhau ...bởi lẽ chúng ta đã  bước vào cái tuổi sáu mươi , cái tuổi thật sự trưởng thành sau bốn mươi năm dài chúng ta rời bỏ ngôi trường thân yêu để đi săn đuổi  những nụ cười và tiếng khóc cho riêng mình .
 Mọi con người đều bất toàn và  " Thiên ngoại hữu thiên , nhân ngoại hữu nhân "nên nếu tôi có vô tình làm mếch lòng bất cứ ai trong các bạn năm ngoái thì chỉ mong các bạn hãy bỏ qua cho và cùng với tôi nở một nụ cười hỉ xả ..... 
Mấy bữa ni, từ thứ 7 đến nay, đường dây điện thoại của mình có sự cố, gọi 119 do nghỉ lễ, nghỉ bù nên cứ lần lửa, sáng nay lên Đại học Duy Tân mới vào đọc "Tán nhảm chào xuân" của bạn. Viết khỏe ghê. Chúc ngày càng khỏe, mực chảy đều, không tắt, ngòi không rè. He...he...
cao
  • cao
  • Jan 3, 2012 12:41 PM
Cám ơn nụ cười hỉ xả đầu tiên của bạn ...Lo mà sửa chửa gấp đi chứ ông bạn ...Mình chờ sốt cả ruột đây nè . Ghé nhà bạn hoài mà không thấy gì . Tưởng bạn về quê ăn Tết Tây chưa vô nên không gọi . Cám ơn lời chúc của bạn ...Ha ha ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét