Translate

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

BUỒN VUI NGÀY GIÁP TẾT

   
                                                         


1 .-- Đã định nghỉ ngơi một chút sau hơn nửa tháng quay như con vụ với đủ thứ chuyện trên đời ...Tết nhất đã gần kề , giá như mọi năm thì mình cũng đã có thể an nhàn ngồi vào máy tính viết lăng nhăng để các bạn gần xa , các em , các cháu có những thông tin nóng hổi về những sinh hoạt cận Tết ở quê nhà ...Năm nay thì đã hết ngày 27 rồi mà cả " đôi uyên ương già " vẫn còn đầu bù tóc rối .Vừa đóng cửa quầy  đã phải  lo lăng xăng dọn dẹp nhà cửa theo chỉ thị của mấy đứa con ...Đám bạn già của mình thì chẳng sao chứ đám bạn trẻ của chúng nó thì có khối chuyện phải bàn , lắm  lời để nói ... Đã vậy còn phải sửa soạn một chút để : " Quan trên ngó xuống người ta trông vào " nữa chứ .....Nói theo kiểu LHM thì : " tau bị lỗi mùa sinh , thiên hạ tuổi con Rồng bây giờ ai nấy đều đã ăn nên làm ra ...còn tau cứ lận đận hoài " Mình vốn không để ý tới ba cái chuyện u u minh minh này nên cứ cười cho lão khuây khoả : " Rồng thì cũng có nhiều loại rồng , chắc tau với mi thuộc loại rồng đất ...còn gọi là địa long ...Hi hi ... "
LHM nhăn nhó : " Mi còn giỡn được chứ tau thì chịu ..."Kể cũng lạ . Mình biết M. từ hồi còn " làm chung một sở " nhưng hoạ hoằn lắm mới chào hỏi đôi ba câu , sau này về sinh hoạt  hội cựu học sinh mới biết thêm rằng M.  là đồng môn 6471 PCT nữa ấy thế nhưng cũng chỉ để biết thôi ...không có tiếp xúc gì thêm , thỉnh thoảng gặp nhau chỉ gật đầu chào rồi đường ai nấy đi ... Thế mà sáng nay khi đi ngang đường Tăng bạt Hổ , LHM đã chủ động gọi mình vào và kéo ghế mời mình ngồi ...Thì ra LHM cũng thường vào đọc blog PCT ...và có lẽ việc này đã trở thành  chất gắn kết làm cho mối quan hệ trở nên gần gũi hơn , chính vì thế một lúc sau LHM đã mở lòng tâm sự với mình về những cảnh ngộ trong đời lão ...Mình đã lắng nghe  và thực sự đồng cảm với LHM ...Những gì M. đang trải qua là những gì mình đã từng nếm trải và đã dần dần vượt qua được , còn lão ? Rất tiếc là mình chẳng thể làm gì để gọi là có chút chia sẻ ...Nếu không cẩn thận sẽ làm tổn thương lòng tự ái của bạn mình ...LHM vẫn đang mua bán các loại hàng điện tử , điện thoại secondhand nhưng dường như vẫn rất bấp bênh vì thu nhập không ổn định , lại thêm 2 chứng bệnh áp huyết và tiểu đường hành hạ ..." Cũng may đứa con út mới nhận được học bổng của trường Phù Đổng được mấy trăm , đỡ một mối lo ... LHM cười buồn  và tiếp : " Nó còn nhỏ nên cũng không đòi hỏi gì nhiều ...nhưng mình cũng thấy xót ...Tết nhất mà mình chẳng có gì cho nó ..." Sau khi nhận lời sẽ  chỉ bạn ấy cách kết nối với một số bạn bè trên các trang mạng , mình chia tay LHM ...Trên đường về mình vẫn mang tâm trạng nặng nề nên dù muốn viết một cái gì đó vui vui cuối năm để bạn bè thư giãn nhưng mình cũng không làm được ...
Mình hiểu chính hoàn cảnh khó khăn đã khiến LHM thu mình lại , như một cách tự bảo vệ để rồi đến một lúc nào đó bạn ấy lại muốn dàn trải lòng mình vì cảm thấy cô đơn giữa trận đời ...Có lần mình đã viết : " Trận đời dẫu chẳng gươm đao , Vẫn trùng trùng sóng khác  nào biển khơi ..." Thật sự như vậy , nhưng chắc chắn rằng mỗi người đều phải tự gánh lấy gánh nặng của đời mình , chính vì thế phải biết tự lượng sức ...Cả LHM lẫn mình đều  đã sáu mươi , chỉ còn vài ngày nữa là bước vào tuổi sáu mốt ...Cái tuổi đã quá chín để biết nhìn sự vật bằng nhiều góc độ và phân biệt giả chân ...nhưng cũng có thể là gần đến kỳ rơi rụng nếu bi quan ...
Mình chỉ thầm mong rằng bạn ấy sẽ vượt qua được những trở ngại trong đời  và tìm thấy nụ cười thực sự ... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét