Translate

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

HỌP MẶT CHSPCTĐN 6471 năm 2013


                                 


1.--Thật lòng mà nói thì từ khi bác Ân nhà ta phóng cho tôi cái tin nhắn : đến họp bàn việc tổ chức buổi họp mặt cựu học sinh PCT6471 năm nay , tôi vẫn cứ thấp thỏm trong lòng ...Không thấp thỏm làm sao được khi nhớ lại kỳ họp năm vừa rồi tại Thuỷ hoa viên chỉ có chừng trên dưới hai mươi bạn đã nể mặt ban tổ chức mà đến ngồi với một tâm trạng " Đi thì cũng dở ở không xong " Bàn ghế thì không nói rồi , vì dù có chân nhưng cũng chẳng có chiếc nào biết chạy chỉ có cái khoản đặt trước cho nhà hàng đã làm cho anh em lỡ khóc lỡ cười vì vừa tiếc công vừa tiếc của ...Tôi vốn không tham dự hết trọn buổi vì sau đó còn phải đi dự đám cưới con lão Khoa nhưng theo lời những anh em còn ngồi lại thì không thể ghi câu : " Buổi họp mặt đã thành công tốt đẹp trong bầu không khí vô cùng phấn khởi " vào biên bản nếu có ... Tôi tự nhủ : " Hay là do buổi họp mặt kỷ niệm bốn mươi năm ngày rời trường được tổ chức vào ngày 17 tháng 7 năm 2011 đã để lại nhiều ấn tượng và xúc cảm sâu đậm trong tôi nên khi nhìn vào buổi họp thường niên năm vừa rồi tôi đã có cái nhìn thiên lệch chăng ? " ...Cũng có thể như vậy ...nhưng nói gì thì nói , lo thì vẫn lo ...Chuyến tàu đời sắp về đến ga cuối rồi , còn được bao nhiêu lần họp mặt nữa đây ...Chỉ tính riêng năm vừa rồi cũng đã có mấy " em " bỏ cuộc chơi nửa chừng rồi ...Trong cái danh sách 278 em ( còn thiếu nhiều... nhất là các bạn nữ ) thì đã có khoảng cộng trừ 30 em được thêm vào phần ghi chú mấy chữ :( .....) Những " em " còn lại thì trong số mười em đã có hết năm sáu em mang trong lòng biết bao nhiêu tâm sự : huyết áp , tiểu đường , đau lưng , thấp khớp ...Nhiều em còn thích mang " guốc " hơn mang giày Em nào ngoài miệng cũng nói cứng nhưng chỉ nhìn mái tóc và làn da của các em là cũng đủ biết " trình độ sức khoẻ " tới đâu rồi ... Tất nhiên với thành tích : 4 cái xương sườn không còn tình trạng như lúc xuất xưởng sau một vụ tai nạn lãng xẹt tôi không thể tự xếp mình vào dạng " cựu học sinh cá biệt " như một số em khác chẳng hạn như em Ng...đang tràn đầy sức sống trong chương trình "Tiếng hát mãi xanh " mà em ấy đang dự tuyển ...Vái trời cho em ấy giật giải trong vòng chung kết sắp tới thì đội nhà chắc chắn được thơm lây  ...
 2.-- Rốt cuộc lại cái ngày chúng tôi vừa háo hức vừa thấp thỏm chờ đợi cũng đã đến ...Nói nhỏ với các bạn chứ suốt đêm hôm qua tôi đã không ngừng đọc đủ thứ " thần chú , thần thím " để cầu chư thần phò hộ độ trì cho buổi họp mặt được đông đủ dù cũng biết rằng : " đông thì vui , vui nhưng mà hao "... Điện thoại tôi đã réo liên tục từ sáng sớm , trong đó có những " em " gọi để " xin phép nghỉ học " và nhờ tôi đóng tiền ( học phí ) niên liễm ...Tôi vừa phải động viên các em đến lớp vừa phải khích tướng để các em nghĩ lại mà thương cho " cái thuở ban đầu lưu luyến ấy " vì thế khi tôi bắt đầu bước vào "sân trường " , xin lỗi tôi nhầm ...sân nhà hàng Đông Dương thì tôi vẫn còn trĩu nặng suy tư ...Thế nhưng mọi điều diễn ra khác hẳn ...Bởi vì kỳ họp mặt lần thứ 17 này khá đông anh em và có thể nói là Vui như Tết ...Đáng lẽ tôi phải có một bài viết chi tiết về buổi họp mặt lần này nhưng thời gian có phần eo hẹp nên tôi đành áp dụng chiêu " mượn hoa kính Phật " để các bạn kịp xem những thông tin nóng hôi hổi như bánh mì mới ra lò ...Mai mốt tôi xin được bổ sung sau ...Tôi chỉ có thể tóm tắt mấy chữ về buổi sinh hoạt họp mặt ngày 24 tháng 3 năm 2013 của CHSPCTĐN 6471 như sau :

Vui mừng còn gặp nhau đây ,
 Bốn hai năm được mấy ngày thảnh thơi ...
 Mừng nhau chỉ một nụ cười , 
Trong tim ẩn chứa vạn lời thân thương .
 Rằng : " Xưa từ dạo xa trường ,
 Mi , tau ...đều đã ...nghìn phương thăng trầm
 Nghĩ thầm suốt cuộc trăm năm , 
Gặp nhau ? chắc chỉ lúc nằm mơ thôi ... 
Ai hay ...tóc bạc da mồi , 
Cuối cùng ...cũng có dịp ngồi bên nhau .
 Siết tay ...miệng , mắt cùng chào ,
 Niềm vui hội ngộ tuôn trào thành sông .....







4 nhận xét:

  1. Chú viết thật duyên dáng . Cái nhìn bình thản pha hài hước của chú về tuổi già, bịnh tật, người đi kẻ ở..., tự dưng thấy tuổi già của chú chẳng già chút nào nữa rùi.
    À, chú bị tai nạn gì mà đến nỗi " 4 cái xương sườn không còn tình trạng như lúc xuất xưởng " vậy chú ? Chú bị lâu chưa ?
    Chú chia sẻ loạt bài họp mặt này mấy bữa giờ rồi mà cháu giờ mới đọc nè. Cháu thấy mình thiệt là...vô duyên hết sức, tự dưng nghĩ sao đẩy cho chú một phát chuyển hộ khẩu chú ra thẳng HN mới ghê chứ !
    Chúc chú luôn có được những cuộc họp mặt đầy tình thân như thế này chú nhé !

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn cháu đã quan tâm . Tính ra thì đáng lẽ đúng vào dịp "cá tháng tư " này chú cũng phải long trọng làm lễ kỷ niệm tròn một năm tuổi kể từ ngày 4 cái xương sườn 6,7,8,9 được lên phim .... ( quang tuyến X ) nhưng nghĩ lại không khéo thiên hạ sẽ cho rằng mình chơi trội ...nên thôi . Năm ngoái chú chở mẹ chú về quê để đi đám tang một bà bác họ ...Trong khi chú đang chạy tốc độ vừa phải thì nghe vù một tiếng , một chiếc xe ca vượt qua mặt chú , bóp còi inh ỏi ...Chú chưa kịp giựt mình thì bổng nghe rầm một cái sau lưng ...Một chảng xe thồ nông thôn tưởng lầm cái lưng chú là quốc lộ 1 nên đã ưu ái phóng thẳng vào ...Chú ngã xuống , nghe đau đau nhưng lại nghĩ thầm : Nó đâm vào mình thì dĩ nhiên là đau rồi ...Điều chú lo nhất là bà cụ , đã hơn 80 rồi ... nên vội kiểm tra và chạy vào quán ven đường mua dầu nóng để xoa bóp chân cho bà cụ ...cũng may mẹ chú chỉ bị sây sát nhẹ ...Trong lúc chú đi mua dầu , chàng xe thồ dựng xe đứng dậy " lủi " mất ...Chú tiếp tục lên đường đưa bà cụ về quê , sau đó còn chạy ra tới ĐN ...Về đến nhà mới bắt đầu nằm để thưởng thức cái cảm giác đau kinh khủng ...Mấy hôm sau chú mới được " hãng phim " cho biết 4 cái xương sườn gãy ngang ...cũng may là nó chỉ gãy mà không xỉa ngang xỉa dọc vào tim , vào phổi chứ nếu không thì chắc năm nay chú không có cơ hội chờ cháu ra ĐN rồi . Báo cho cháu mừng là cách đây hai hôm chú đã thực hiện chuyến đi tính dồn hơn 100 cây số trong dịp cải táng mộ nội chú từ Gò Cà về quê . Bà nôi thọ 108 tuổi như cháu đã biết và mất năm 1990 . Nội đã về quê " đoàn tụ gia đình " theo diện H.O đó cháu ạ ....Chú mô tả chi tiết để cháu yên tâm ...Cám ơn những lời chúc của cháu nữa nhé .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. chú kể chú bị tai nạn mà cũng hài không chịu nỗi, đau thấy mồ đó chứ. cháu bữa té xe bó bột có chút xíu mà nhức cả đêm hổng ngủ, huống chi là chú tuổi cao thế lại còn bị vậy. cũng may là cả nhà không sao, tại qua nạn khỏi. Cái ông xe thồ này lựu đạn thiệt đó.
      Mẹ chồng cháu nhớ năm kia cũng về Quảng Trị làm mồ cho mẹ của mẹ, làm xong mẹ mừng lắm. Cháu chưa hiểu được giá trị của những việc lớn lao tâm linh ấy, nhưng cũng thấy vui lây cùng niềm vui của mẹ, và của chú đây nữa nè !

      Xóa
    2. Đúng là thời gian đầu nó đau ghê gớm lắm chứ cháu ...Nhất là mỗi khi thay đổi tư thế ,,,ba tháng sau thì giảm dần 40, 50% sáu tháng thì giảm được khoảng 70% Đến hôm Tết vừa rồi mới có vẻ như hết hẳn ...Còn chuyện ông xe thồ thì có lẽ ông ta bị chiếc xe khách ép nên hoảng quá đâm thẳng vào chú để tìm đường sống thôi ...Cũng mừng là ông ta đã đi đúng nước cờ chứ nếu không thì : " ăn cho hết " ( nói theo ngôn ngữ hiện đại ) Vậy là chuyến này cháu định du lịch kết hợp về thăm quê chồng hả ...Thế còn quê cháu ở SG hay miền Tây ?

      Xóa