Tiểu dẫn : Đối với nhiều người trong chúng ta , quê hương là tiếng lòng muôn thuở ...Dù quê hương đôi khi chỉ là một bụi chuối sau hè , một mái tranh rách nát , một khúc sông ngầu đục . Ai đã từng xa quê mới thấy thấm thía nỗi nhớ vô bờ ...Tôi đã đọc tập thơ của thầy nhiều lần và thấy lẩn khuất trong đó ngoài tình yêu quê hương , tình yêu nam nữ , tình bằng hữu còn có một mối tình sâu đậm thầy đã dành cho ngôi trường ...Có thể nói ngôi trường đối với một người thầy giáo tận tuỵ và yêu nghề như thầy đã trở thành một quê hương thứ hai trong tâm trí thầy . Tôi xin phép tạm khép phần đăng thơ của thầy sau bài này bằng cách đăng mấy bài thơ nói về ngôi trường của thầy và lời nhắn nhủ của thầy trong một bài thơ ở phần cuối tuyển tập .
VỀ TRƯỜNG CŨ
Ngôi trường thân thiết một đời
Về thăm lòng ngỡ người người vẫy tay
Chỉ nghe hiu hắt heo may
Sỏi lăn theo bước chân giày lão niên .
HỒN TRƯỜNG
Tôi đứng lại giữa sân trường hoang vắng
Nhìn ngôi trường mái ngói lở tường rêu
Phải đây trường tôi một thuở thương yêu ?
Phải đây trường em một thời theo học ?!
Lớp học trống ghế bàn nằm lăn lóc
Hành lang hoang bục giảng vắng bóng thầy
Thiên cổ buồn như lây lất đâu đây
Đang thao thức nhớ một thời áo trắng
Sân trường đó hàng cây sao toả bóng
Sáng thứ hai chiều thứ bảy chào cờ
Che nắng chiều sương sớm mưa trưa
Chỉ còn lại dăm cành tơi tả lá !
Cây phượng đỏ hoa lung linh nắng hạ
Đã úa tàn từ thuở trở đông phong
Bức tượng đồng buồn không có tri âm
Đứng cúi mặt âm thầm nhìn dâu bể !
Ôi mai mỉa tình đá vàng nhân thế
Nghĩa mặn nồng lúc nắng lụn tà huy
Lũ hậu sinh lo phù thịnh quên suy
Quên tổ ấm quên cội nguồn thần thánh
Bổng mơ ước thành cây sao trăm nhánh
Toả trăm cành che nắng cả trăm phương
Bóng cao vút gọi bầy chim trở lại
Cho sân trường lại thấm đẫm yêu thương !
TRỞ LẠI SÂN TRƯỜNG NGHE CHIM HÓT
Đã xa lăng lắc thời hoa phượng
Cũng đã tàn phai áo học trò
Sao vẫn thấy lòng buồn rưng rức
Khi trở về lớp cũ trường xưa
THT
Trở lại sân trường nghe tiếng chim
Hàng cây động lá chạy quanh thềm
Thấy trong màu phượng lung linh nắng
Có mắt ai cười dưới nón nghiêng
Thoang thoảng trong hồn hoa bướm xưa
Tiếng chim bỗng thánh thót như mơ
Áo ai trắng quá khung trời nhớ
Khép nép tay ôm vở học trò
Nắng bỗng vàng hoe trải cổng trường
Hình như tiếng hót động ngàn phương
Có người vào lớp ngồi buông tóc
Giận lẫy chi mà mặt dỗi hờn !
Còn nhớ một hôm tiếng giảng thầy
Làm chim ngơ ngác giật mình bay
Bên ngoài cửa lớp trời xanh biếc
Chim vút chìm theo một bóng mây
Chim đã bay xa khuất biển rừng
Chỉ còn tiếng hót vọng không trung
Mình anh đứng lại trên thềm cỏ
Nhặt chút dư âm rớt cuối lòng .
BÊN SÂN TRƯỜNG CŨ
Bỗng thấy con đường ta đang đi
Lạ xa như trong chuyện thần kỳ
Bỗng thấy ngôi trường ta đã ở
Như cả một đời đó biệt ly !
Ta đã in muôn ngàn dấu chân
Trên từng viên sỏi nhỏ trên sân
Chiều nay sao thấy mình ngơ ngác
Giữa một không gian quá lạ lùng !
Phấn trắng bay hoài giấc ngủ mê
Ngỡ muôn năm một cõi đi về
Ô hay ! sao thấy lòng se lạnh
Phố thị mà chừng như sơn khê !
Bỗng thấy một thời áo trắng bay
Xa vời như muôn kiếp chia tay
Một đời cửa lớp sân trường ấy
Cũng bọt bèo như phận cỏ cây !
Bỗng thấy lòng mình nặng trĩu buồn
Nửa chừng cay đắng nửa giận hờn
Ta về thương tháng năm còn lại
Nhớ một tình yêu đã mõi mòn .
TRAO LẠI CHO EM
Thôi nhé ! Thời mình như đã qua
Nhường đời cho lớp trẻ tài ba
Này em ! Đất nước này hoa gấm
Hãy dệt cho thành gấm vạn hoa .
TRẦN HOAN TRINH
Kkhông vô được trang của mình.Hhồi sáng vào blogger đăng thử bài thì được nhưng mở trang chủ không được. Tối nay nhờ 3G viettel mới mở được. Tệ quá! Chừ mới đọc được bạn đây!
Trả lờiXóaHồi chiều mình vào trang bạn thấy có bài mới rồi , tưởng hết trục trặc rồi chứ . Bạn kiểm tra DNS của máy thử . Sao lạ vậy nhỉ .
Trả lờiXóa