Translate

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

NGƯỜI CAO TUỔI ...

                                        
1.-- Nhìn ba tôi có vẻ rất " hồ hỡi , phấn khởi " khi chìa tấm giấy mời khám sức khoẻ miễn phí đề tên tôi , tôi không nỡ làm ông cụt hứng dù vẫn tự nhủ thầm : "  mình đâu có bệnh tật quái gì đâu mà phải khám cho nó mất thì giờ ..."  nên tôi vẫn cầm lấy 2 tờ giấy trên tay ông , cẩn thận chọn đúng tờ ghi tên mình rồi đưa tờ kia cho ông . Mới thoạt nhìn vào dòng đầu tiên tôi đã cảm thấy lòng mình " tê tái " ...Ra là thế ...Từ bao lâu nay tôi vẫn cứ yên trí rằng mình chỉ mới ngấp nghé cái tuổi già , nói như LQT thì " sáu mươi là tuổi mới qua dậy thì " chứ còn già thiệt thì chưa ...nhiều lúc đùa cợt với bạn bè , chọc mấy lão nên gọi là " bạn già " cho nó oai chứ chắc chắn mình vẫn còn : " trẻ trung , tráng kiện kẻ thèm người ưa " Câu này là tôi mượn của lão Phan văn để diễn ý thôi .Trong suy nghĩ  tôi , để được gọi là già thì phải có vẻ " tiên phong đạo cốt " nghĩa là tóc râu bạc trắng như cước , bước đi phải khoan thai , nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy chứ không thể nào vẫn có cái vẻ lấc xấc bụi đời , vọt lên xe máy là phóng ào ào như tôi được ...Vậy mà rốt lại trong mắt mấy cô nhân viên văn phòng phường thì tôi đã chính thức gia nhập vào cái hội Người cao tuổi ...bằng chứng là nội dung giấy mời này dành cho người cao tuổi ..." Thôi rồi ....thôi rồi còn chi đâu em ơi ..." Dù sao cái gì  cũng có mặt tốt mặt xấu của nó vì như thế này nếu có " việc làng " thì tôi đã được ngồi cùng mâm với ba tôi mà không sợ thiên hạ dị nghị ...thế nhưng " việc làng " đâu có phải ngày nào cũng có nên cái quyền lợi được hưởng này chắc chắn không thể bù đắp vào những " tổn thất " tôi phải gánh chịu khi chấp nhận " danh hiệu " này ...Đầu tiên là cái chuyện liếc ngang liếc dọc tôi cũng phải " cai nghiện " để cho nó xứng với phẩm hàm của một vị trưởng lão ...không thể đổ thừa cho cái máu thi sỉ lãng mạn mà không kiểm soát những cái liếc ...Khoảng cách giữa một cái nhìn chiêm ngưỡng những nét đẹp trong kho tàng báu vật của tạo hoá và một ánh nhìn trần tục rất ư là mong manh ...Cách tốt nhất để không bị dán cho cái mác " già mất nết " là mình phải hạn chế nhìn ...nghĩa là phải hạn chế cả tầm nhìn ...Việc này nói thì dễ nhưng làm thì có lẽ cũng còn rất khó ...có điều không thể không làm ...Con cái càng ngày càng lớn , tri thức ngày càng cao nếu mình không " tự cập nhật và nâng cấp kiến thức lẫn đạo đức " thì không khéo những điều mình răn dạy chúng từ thuở nhỏ sẽ càng lúc càng mất đi trọng lượng ...nhất là trong một thời đại nhiễu nhương , điên đảo như thời đại này .
   

2.-- Trong số những người ủng hộ các chương trình khuyến mãi và miễn phí  các mặt hàng tại siêu thị , cửa hàng trong gia đình tôi thì vợ tôi luôn có thể chiếm và giữ ngôi đầu bảng ...chuyện đó thì cũng nên thông cảm vì phần lớn phụ nữ vẫn thường thế ...Giới kinh doanh đã vốn rất sành tâm lý phụ nữ nên " đánh đâu trúng đó " nhiều khi bằng cả  những chiêu lừa hết sức lộ liễu ...Chính vì thế mà sáng nay sau nhiều lần thoái thác không được tôi đành phải tuân lệnh vợ tôi đến chìa " đôi cánh thiên thần " cho mấy cô y tá tại trạm xá buộc lại mà đo áp huyết . Kết quả thật đáng tự hào  ..." Phía Tay không có gì lạ " ( Erich Maria Remarque ) ...Thế nhưng tôi vẫn có chút hồi hộp khi nghĩ đến những cửa ải còn lại giống như hồi  vượt qua mười tám cuộc sát hạch võ nghệ tại chùa Thiếu Lâm trước khi hạ sơn ...Vậy mà sự tình lại diễn ra hoàn toàn ngoài tiên liệu của tôi bởi vì " cuộc hạnh ngộ " với vị bác sỉ sau đó chỉ diễn ra không đầy 1 phút với 5 câu đối thoại như sau : "
-- " Trước đây có vấn đề gì về áp huyết không ? "
-- " Cách đây 2 năm có bị tai biến nhẹ ...dây thần kinh số 7 "
-- " Có uống thuốc hạ áp huyết không ?
-- " Không ạ ! "
-- " Vậy thì phải theo dõi , nếu cao thì phải uống thuốc ."
Sau đó tôi được nhận 10 viên " Tục mệnh hoàn hồn đơn " mà thú thật với các bạn là cho đến giờ này tôi vẫn chưa dám uống vì đó là một loại thuốc bổ tổng hợp của một xí nghiệp dược phẩm trong nước mà tôi thì không biết hiện mình đang thừa thứ gì và thiếu thứ gì trong cơ thể . Một phần khác vì hình thức của viên thuốc vốn cũng không hạp nhãn với tôi cho lắm . Nhưng dù sao qua đợt kiểm tra sức khoẻ này tôi lại càng thấy chắc được một điều đó là nói gì thì nói :
 " Tuổi cao chưa chắc là già ,
Hai mươi ...mới chỉ nhân ba sợ gì .
Vẫn còn tiếp tục cười khì ,
Ai già thì mặc , lão ni không già ..." Ha ha ...
                                                 

8 nhận xét:

  1. “Già hay chưa già?” đề tài nầy có lẻ đã và đang được nhắc đi nhắc lại nhiều lần giữa những người ở vào lứa tuổi chúng ta. Phần lớn các bạn đã từng đọc hoặc nghe những câu thơ như:

    “Già thì già tóc già râu,
    Nhưng mà "cái ấy" thì đâu có già.”

    hoặc:

    "Già thời già mặt già mày,
    Chân tay già hết 'chỗ này' còn non."

    "cái ấy" hay "chỗ này" đều ẩn hàm nhiều ý nghĩa và đôi lúc có vẻ thách thức nhưng xin các bạn đừng có hiểu lầm; "cái ấy" hay “chổ nầy” mà tôi nói ở đây không phải là "cái" mà các bạn nghĩ đâu. Nó chính là trái tim, là tâm hồn của chúng ta. Tôi cũng có đọc câu Anh Văn:"Oh, only a free soul will never grow old" (tạm dịch là - Duy chỉ có một tâm hồn tự do sẽ mãi mãi thanh xuân).

    Theo TS Jill Bolte Taylor viết trong bài "Tai biến mạch máu não và sự phục hồi":
    "...Hầu hết những nhóm tế bào khác nhau của cơ thể đều sinh ra và chết đi trong vài tuần hoặc vài tháng, rồi được thay thế bằng những tế bào mới, các tế bào não lại không như thế, kể từ khi chúng được sinh ra. Có nghĩa là các tế bào não của bạn ngày nay cũng “già đi” theo số tuổi của bạn. Sự sống không bao giờ chết của tế bào não cắt nghĩa phần nào cái cảm giác của ban: dù đã 50 hay 70 tuổi, bạn vẫn ngỡ mình đang là 15 hay 20!..."

    Như vậy dù bạn 60, 70 hay lớn tuổi hơn thế, nhưng trái tim và khối óc của bạn vẩn "trẻ mãi không già" thì bạn vẫn là người trẻ với thật nhiều kinh nghiệm sống. Phài không các bạn.

    Nhân đọc các mẫu đối thoại của các bạn trên các blogs về câu chuyện “GIÀ” tôi muốn góp thêm một tí về cái tiếng Việt đa dạng của chúng ta trong lối xưng hô dành cho người cao niên để quý bạn đọc cho vui. Lối xưng hô của Mỹ thi có “you” và “me”, của Tây thì “moi” và “toi”, của Tàu thì “nị” dzới “ngộ”. Các nước khác thì tôi không được biết nhưng có lẽ không quá phong phú và phức tạp như tiếng Việt của chúng ta. Lấy thí dụ trong cái phạm vi thật nhỏ hẹp trong nhóm CHSPCT6471 ở trên mạng mà cũng đã có dăm bảy kiểu xưng hô. Thay vì cứ “mày” và “tau” cho tiện việc nhà nước thì có bạn bị gọi, được gọi, muốn được gọi hay tự gọi…. thôi thì cứ lung tung cả lên nhức cả cái đầu. Này nhé có bạn thì bị gọi là “CỤ” trong khi anh bạn hàng xóm lớn tuổi hơn mà lại được gọi là ANH. Có bạn bị gắn cho tiếng “LÃO” (bạn nầy chắc có bà con với Lão Ngoan Đồng). Đa số các bạn được gắn cho cái chức danh “BÁC”, dù rằng một số chỉ muốn được mọi người gọi bằng “CHÚ”. Dầu được gọi , bị gọi hay tự gọi là gì gì đi nữa thì đường nào cũng đưa các bạn về đến La Mả mà thôi. Thôi thì hãy đọc bài thơ mà tôi góp nhặt được sau đây để tự tìm thấy đời còn được tí niềm vui các bạn nhé.

    Trông xa cứ tưởng “BÁC” già
    Lại gần mới biết chỉ là “CHÚ” thôi
    Cầm tay đích thì “ANH” rồi
    Đè nhau xuống chiếu là em với “CHÀNG”

    Những ai bi gọi là CỤ hay LÃO hoặc BÁC thì ráng cày thêm chút chút để kiếm thêm tí tiền còm mua Viagra để còn mãi mãi được gọi bằng …CHÁNG.

    Đọc đến đây các bạn có tự nhận ra rằng…mình đã già hay chưa? Xin các bạn góp ý cho vui.

    Thân,
    TCThuận

    Trả lờiXóa
  2. Rất vui khi ông bạn mình quan tâm đến chủ đề này . Cám ơn bạn đã chia sẻ một cách đầy đủ và chi tiết ...Điều này chứng tỏ bạn mình vẫn khoẻ ...Vậy là mừng rồi . Chỉ tiếc là không thấy lão N2 ... không biết lão có giống như bạn mình là vẫn muốn được gọi bằng anh chứ không thích bị kêu bằng chú , bác hay không . Chúc vợ chồng bạn vui khoẻ , tươi trẻ dài dài hỉ .

    Trả lờiXóa
  3. Thưa CU CHÀNG_
    Từ chuyện chăm lo của người cha đối với đứa con dù đã 60 sang chuyện sức khoẻ cốt cách phương phi có cả sư phụ Trương Tam Phong minh họa thái cực quyền lại đẩy đưa đến chuyện đè nhau thì đúng là thời điểm "nói nhiều làm ít" chăng. Heheh

    Trả lờiXóa
  4. Thành thật mà nói thì việc này là do bác CTh bác ấy đẩy đưa chứ " miềng " khôn biết mô .
    Tài năng bác ấy thì nổi trội rồi , ai mà qua cho được . Mấy cái khoản này thì " miềng " xin nhường cho mấy bác chức sư huynh và đại sư huynh ...hoặc là sư tổ và đại sư tổ rồi ...Ha ha ...

    Trả lờiXóa
  5. Sáu mươi chưa hẳn là già
    Chỉ mới hơn nửa tuổi đời tí thôi
    Trái tim còn đập bồi hồi
    Tình yêu đất nước ,bạn ,đời và ai ,...
    Sáu mươi sức vẫn còn dai
    Chỉ thua cái tuổi choai choai trăng tròn
    Sáu mươi chưa có héo hon
    Trái tim vẫn một tình son thuở nào
    Sáu mươi xuân vẫn xôn xao
    Giữa trong lổng ngực một màu thanh tân .

    ...
    Cháu chào Chú .Tuần này cháu nghỉ hai ngày liên tục ,thứ sáu và thứ bảy .Cháu tranh thủ ghé đọc mấy bài viết của Chú .Mỗi bài là kinh nghiệm sống quý báu mà cháu thu thập .Còn nữa ,qua trang của Chú cháu biết thêm về một vài lễ hội cổ truyền ờ đất nước mình .
    Đọc bài này của Chú ,cho cháu nói lời mừng nha .Mừng cho chú ở tuổi sáu mươi mà sức khoẻ đủ đầy ,điều này là một sự mừng lớn .Còn nói già thì cháu cũng nghỉ chú chưa già đâu .Tinh thần và trái tim dành cho tình yêu còn rất xuân .Ba của cháu đã bước sang tuổi tám mươi ,nhưng tâm hồn của ông ấy không già xíu nào ,lúc nào cũang lạc quan ,yêu đời ,nhưng cũng có lúc rất là nghiêm khắc .hì hì
    Chúc Chú mãi xuân nhen .
    Cháu và TiTi vỗn khoẻ ,cháu sợ Chú trông nên mau mau chạy qua thăm Chú .Cháu mà có ít vô blog cũng tại phải lo'' hàm nhai ''trước nha Chú .Rảnh là cháu dọt dô blog lấy xe đạp chạy lòng vòng liền
    Cháu chúc chú và gia đình luôn khoẻ mạnh ,vui vẻ .

    Trả lờiXóa
  6. Chú đang băn khoăn không biết vì sao đã thứ sáu rồi mà chưa thấy cháu ghé . Chú tưởng cháu buồn chuyện cháu VĐT tạm ngưng blog nên làm thinh luôn . Vì thế chú cứ đảo qua đảo lại trước nhà mà không thấy chuông đâu nên không biết làm sao . Nghe tin cháu và Ti ti vẫn khoẻ là chú vui rồi ...Lại càng vui hơn khi biết ba cháu dù đã rất cao tuổi nhưng sức khoẻ vẫn tốt và tinh thần vẫn lạc quan ...Cháu thật có phước đó . Nếu cháu có liên lạc được với cháu VĐT thì hãy cố gắng động viên tinh thần cháu ấy và cho chú gởi lơì thăm hỏi . Chúc cháu và Titi mạnh khoẻ và có những ngày nghỉ vui thật là vui nhé .

    Trả lờiXóa
  7. Già theo tự nhiên là chuyện bình thường. Ở đây có một sự già mà nguyên nhân chính là do cán bộ phụ trách người cao tuổi phong cho. Em có ông chú mới vừa tròn 57 thôi nhưng đã được phong "cụ ông" với tấm giấy có ghi chữ Hội người cao tuổi. Khi đến nhà, em hỏi ông chú: Chú năm nay bao nhiêu rồi? ông nói 57. Em nói 57 mà lên cụ rồi hả! khổ nỗi ông chú em thấy hãnh diện với tấm phong" cụ ông" này. Hởi ôi! 57 tuổi chưa được một vòng đời mà đã được phong "cụ ông" rồi. Có lẽ vì thế mà tuổi thọ bình quân của người Việt hiện nay đã cao cao hẳn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm trước phần tiện ích lời bình gần đây tự nhiên trục trặc nên không biết Tuyến có còm ở đây . Bữa nay mới trả lời thì hơi muộn nhưng dù sao vẫn còn hơn không . Thành thật xin lỗi Tuyến nhé và cám ơn Tuyến đã chia sẻ với cái tuổi cao cao ..Hi hi ...

      Xóa