Translate

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

TRONG MỘNG ( Thơ của Thầy Trần đại Tăng )

Tiểu dẫn : Đây là bài thơ tiêu biểu nói lên tình cảm của thầy đối với quê hương , với tất cả học trò của thầy thuộc nhiều thế hệ  và cũng với cả ngôi trường Trung học Phan châu Trinh mà thầy đã một thời gắn bó và trọn đời yêu dấu . Tôi tạm thời đăng trước một bài này để các bạn đọc và hiểu được tình cảm cao quý của thầy . Bài này được trích từ tập Quê hương Em và Tôi trong tuyển tập " Cháy bỏng như lửa mặt trời " do nhà xuất bản Văn Học phát hành năm 2013 với số lượng khá hạn chế : chỉ có 300 cuốn . 


      
  
Bổng nằm mơ một cuộc hành trình
Cùng anh em về thăm đất nước
Thăm thầy cô , thăm phố phường thuở trước
Thăm ngôi trường thời xoã tóc thơ ngây

Bạn bè bốn phương : nam , bắc , đông ,tây
Mỹ , Canada ,Pháp , Anh , Đức , Úc ...
Lưu lạc nổi trôi cùng trời cuối đất
Hẹn hò nhau cùng hội ngộ một phen .

Paris , Lon don , Washington , Brussels
Toronto , Ontario , Cali ,Texas ...
Ba lô khoác vai ôm đàn ca hát
Vui vô cùng nên quên hết đường xa .

Thành phố Sài Gòn nắng ấm chan hoà
Một lần ra đi ngỡ không trở lại !
Ôi đất Mẹ ! Đêm ngày khắc khoải
Thương phù sa sông nước Cửu Long !

Theo con tàu về thăm miền Trung
Phan Thiết , Nha Trang , Quy Nhơn , Đà Nẵng .
Núi tiếp tiếp , biển ôm bờ vỗ sóng
Đẹp vô cùng một dải đất quê hương !

Đón sân ga tay bắt mặt mừng
Bằng hữu một thời anh em một thuở
Mắt lệ chảy nhưng lòng hội mở
Những vòng tay thắm thiết một đời .

Nắm tay nhau ca hát vang trời
Đến ngôi trường thuở học trò bé bỏng
Phan châu Trinh ơi ! Chúng con về núp bóng
Từ muôn phương xin trở lại bên Người!

 Lớp cũ thềm xưa bàn ghế ngậm ngùi
Áo trắng quần xanh bảng tên sách vở !
Bức tượng đồng , cây sao già hớn hở
Nhìn đàn con luân lạc trở về ...

Giữa sân trường hồn nửa tỉnh nửa mê
Đi từng bước nhặt lên từng kỷ niệm
Mỗi viên sỏi cũng bao nhiêu trìu mến .
Mỗi gốc cây là cả một trời tình ! 




Thầy cô ơi ! Bầy trò đó lênh đênh
Nay trở lại ôm thầy cô nức nở
Bên thầy cô lại thấy mình bé nhỏ
Lòng bình yên như đang được chở che !

Tiếng trống nào bổng vọng lê thê
Như ve vuốt trăm con tim thổn thức
Phan châu Trinh ơi ! Gục vai Người mà khóc
Chúng con về ! Chúng con đã về đây !!!...

Mộng đã tàn sao hồn vẫn còn say
Vẫn văng vẳng tiếng đồng ca cao ngất
Lòng vẫn ấm tay vẫn còn nắm chặt
Bạn bè ơi ! Nghe lưu luyến chẳng rời ...

Một chuyến đi trong mộng tuyệt vời !

                              ( TRẦN HOAN TRINH )



2 nhận xét:

  1. Sự nghiệp " bách niên /chung thân chi kế mạc như thụ nhân " ở miền Nam trong những năm tháng chiến tranh đã tạo nên những người con Việt sáng ngời nhân cách như vậy đó !( trong đó tất nhiên có mặt những học trò trường PCT- ĐN như bạn CT , PHD....). Thật tiếc cho một nền giáo dục đầy nhân bản đã không đi được thật xa như ước vọng . Nhưng
    nền giáo dục đó đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng những HS-SV thời đó , và còn vọng đến nhiều thế hệ mai sau !

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn bạn đã đọc thơ của thầy và chia sẻ . Nếu tôi không nhầm thì có lẽ bạn cũng thuộc thế hệ những người học trò của thầy . Tôi đã đọc lướt qua tập thơ của thầy tặng và nhận thấy xuyên suốt tác phẩm là tâm tư rất đáng trân trọng của thầy đối với trường , đối với học trò , đối với quê hương bằng hữu và tình yêu ...Rất tiếc là tôi không thể đăng tất cả 179 bài thơ trong tuyển tập nên sẽ chọn đăng dần một số bài để các bạn đọc .Chúc bạn an vui .

    Trả lờiXóa