Translate

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

TỰ KHÚC ( Thơ của Thầy )

Như đã hứa với các bạn , hôm nay tôi tạm gác những bài viết cá nhân  để tiếp tục giới thiệu đến các bạn yêu thơ một số bài thơ của Thầy .  Trước khi đăng các bài thơ của Thầy tôi xin minh định  một điều , tôi chỉ là người yêu thơ chứ không phải người phê bình thơ vì thế khi đọc thơ tôi đã đọc bằng chính trái tim mình để cảm nhận những điều Thầy muốn nói ... . Những bài thơ Thầy đã viết trong nhiều giai đoạn của cuộc đời Thầy cũng diễn tả những tình cảm quen thuộc của chính chúng ta trong từng chặng đời mình . Những rung động , những xao xuyến , những lưu luyến , những tiếc nhớ , những thoáng ngậm ngùi ...trong thơ Thầy cũng chính là những cảm xúc chúng ta từng nếm trải ...Và tất cả đều có chung một mẫu số đó chính là Tình yêu thương ...Hình như phần lớn các bạn cũng như tôi đã từng được nuôi dưỡng và dạy dỗ bằng chính tình yêu thương này , chúng ta không hề được học những oán thù nên nhiều người trong chúng ta đã từng đối diện với cuộc sống một cách ngây thơ , khờ khạo ...Thế nhưng đến tuổi này tôi lại thấy tự hào về điều đó bởi chỉ có tình yêu thương mới có thể chắp cho chúng ta đôi cánh chứ không phải những oán thù , tị hiềm hay đố kỵ ...Tình yêu thương nâng chúng ta lên và giúp cuộc sống chúng ta thăng hoa ....Bàng bạc trong tất cả những tập thơ tôi được Thầy ưu ái tặng cho là một Tình yêu thương sâu nặng ..." Thầy đã trải qua 40 năm làm nghề dạy học bắt đầu từ năm 1958 và chính thức nghỉ hưu năm 1998 ...Trường Trung học Phan châu Trinh chính là nơi mà Thầy đã thuộc lòng từng chiếc lá khô hay từng viên sỏi nhỏ ..."
Bài thơ đầu tiên tôi đăng trong loạt này được trích từ tập " Tiếng chim ngoài cửa lớp " ấn phẩm của nhà xuất bản Trẻ năm 2002  như tôi đã giới thiệu ở bài viết trước . Tựa đề là : Tự khúc .


TỰ KHÚC

Ta đến hai tay không .

Ta về hai tay trắng
Chẳng có gì mang theo
Ngoài chút tình nghĩa nặng

Ta một đời chôn chân
Sân trường và lớp học
Như một gã si tình
Quên cả ngày bạc tóc !

Tiếng giảng bài tan đi
Vào hư vô tĩnh lặng
Ta nghe cuối đáy lòng
Nỗi cô đơn cay đắng .

Nghĩ lại chẳng còn gì
Ngoài học trò dăm đứa
Gặp thầy cũ hỏi chào
Dăm ba câu khách khứa

Kìa ngôi trường ta yêu
Bốn mươi năm gắn bó
Về thăm lại một chiều
Như người dưng đứng đó !

Ơi hành lang ta đi
Ơi bậc thềm ta ngồi
Ta như bài học cũ
Đã xoá đi mất rồi !

Một mình bên lớp vắng
Thương thời gian đổi thay
Ta như viên phấn vụn
Bỏ quên dưới bục thầy !


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét