Translate

Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

NỐT TRẦM CUỐI CỦA MỘT BẢN TÌNH CA ( Thơ Trần hoan Trinh )

Tiểu dẫn : Đọc đi đọc lại mấy tập thơ của thầy tặng tôi đã nhận thấy tình bạn giữa thầy với thầy Trần đình Quân thật sâu nặng . Có hơn 4 bài thơ thầy viết cho thầy Quân , không kể những bài thơ khác có nhắc đến thầy Quân nữa ...Trong số đó có hai bài thơ thầy đề tặng thầy Trần đình Quân hình như vào lúc thầy Quân lâm bệnh tựa đề : Nốt trầm cuối của khúc tình ca . Bài này đã được thầy Hoàng Bích Sơn phổ nhạc . Bài thơ và bản nhạc này được đăng trong tập Tóc trắng sân trường . Bài thứ nhì là bài Mặc Niệm được đăng trong tập Tiếng chim ngoài cửa lớp có lẽ là sau khi thầy Quân mất ...Để tỏ lòng ngưỡng mộ tình bạn chân thành và sâu sắc của hai vị thầy đáng kính của chúng ta , tôi xin phép được đăng 2 bài thơ nói trên để các bạn cùng thưởng thức và phụ đề là một đoản văn tôi viết về thầy Trần đình Quân đã đăng trên yahoo trước đây có chèn bản nhạc Khúc Tình Ca Xứ Huế của thầy Quân qua giọng ca Hà Thanh :



NỐT TRẦM CUỐI CỦA KHÚC TÌNH CA .

                       ( tặng Trần đình Quân )

Anh trở về như đứa trẻ thơ 
Nhìn ngơ ngác anh em bè bạn 
Năm tháng đó đã thành dĩ vãng 
Có kỷ niệm nào trở lại trong tim?

Anh trở vđôi mắt bơ vơ 
Vai trĩu nặng nỗi buồn trần thế 
Còn nhớ không Khúc tình ca xứ Huế
Lời tự tình một thuở thanh xuân ?

Anh trở về thành phố quê hương 
Con sông đó hoàng hôn rơi ngơ ngẩn 
Ngôi trường đó một thời diễm mộng 
Trong cơn mê có thấy lòng buồn ?

Anh trở về mái tóc pha sương 
Vầng trán lạnh nụ cười xa vắng 
Bỏ lại đằng sau âm vang cuộc sống 
Hồn như mây một buổi trời chiều 

Tôi nhìn anh lòng nghe quạnh hiu 
Tiếc một kiếp tài hoa bạc mệnh 
Thôi hãy bình yên ! Cũng đành số phận 
Trần gian này ai dễ trăm năm !

Chỉ thương mình đã mất tri âm .

MẶC NIỆM 

     (tặng Trần đình Quân )

Có một loài hoa đã biệt tăm 
Có một cung thương đứt đoạn đành
Có một người đi không trở lại 
Có người tri kỷ đã trăm năm 

Ta với ngươi cùng dạy một trường 
Ta thì dạy toán , ngươi văn chương 
Ta mê thơ phú ngươi ca hát 
Tiếng nhạc ngươi buồn thương vấn vương 

Ta với ngươi như bát nước đầy 
Khi chiều Bến Ngự sớm Nam Giao 
Khi vào Thành Nội nhìn sen nở
 Khi đứng Trường Tiền ngắm tơ bay

Ta ở đây còn ngươi bỏ đi 
Đêm đêm nghe sóng vỗ rầm rì 
Ta chừng trông thấy ngươi trôi nổi 
Giữa Thái Bình Dương sóng phủ đầu 

Nhớ những khi cùng ngươi chấm thi
Bãi cát Nha Trang nằm đợi đêm về 
Đồi thông Đà Lạt chờ sương toả 
Lạc giữa Sài gòn quên lối đi 

Ta ở trời Đông nhớ ngươi trời Tây 
Đêm Cali phố xá xe đầy 
Ngươi có nhớ vầng trăng cố xứ 
Trải ánh vàng ta ngươi ngất ngây ?

Khúc Tình Ca ngươi để dở dang 
Tiếng hát Giang Châu đó bẽ bàng 
Ta ở bên này ta thương nhớ 
Ngươi nằm bên ấy có tang thương ?

Thôi cũng đành một nén hương thơm 
Ta vọng ngươi hề thiên nhất phương 
Hồn ta theo một loài chim nhỏ 
Bay lạc vào sương khói mịt mờ . 

               TRẦN HOAN TRINH
 

06/07/2011 08:48 am

                                     

                                        


HỒI ỨC VỀ MỘT NGƯỜI THẦY KHẢ KÍNH ( Cao Thông )

"Hoàng hôn rơi, ngơ ngẩn hàng thùy dương , lạnh lùng trong bóng chiều dòng sông Hương , Trường Tiền qua mấy nhịp mờ trăng sương ,Ngỡ ngàng khách thấy hồn buồn mênh mang ..." Tôi không phải là người Huế , cũng không có dịp ra Huế thi như một số bạn cùng khóa để cảm nhận câu ca dao : " Học trò trong Quảng ra thi , Thấy cô gái Huế bỏ đi không đành " . Tôi chỉ biết Huế qua một vài lần ghé thăm vội vã ...qua vài người bạn Huế như Cẩm , như Hoàng Ân ,Hoàng Dục...Trong ký ức tôi Huế chỉ có những hình ảnh khá mơ hồ , huyền hoặc ...Huế trong tôi có vẻ như trong chuyện cổ tích vừa rất gần gũi nhưng cũng thật xa xôi ...Huế trong tôi là một thứ sa mù lãng đãng ...Thế nhưng nếu có ai hỏi tôi rằng bạn nghĩ gì về Huế tôi sẽ không ngần ngại trả lời : Tôi yêu Huế . Tại sao ?  Tôi nghĩ rằng câu trả lời của Xuân Diệu dành cho tình yêu trai gái : "Làm sao định nghĩa được tình yêu " vẫn có thể dùng được cho câu hỏi này . Tôi không thể giải thích được một cách rõ ràng cái lý do tôi yêu Huế .Có phải vì tôi đã mê bài thơ Thăng long thành hoài cổ của Bà huyện Thanh Quan mà lúc ấy chẳng thể nào thăm Thăng Long nên đã thấy ở Huế một dáng dấp của Thăng Long .? Không hẳn ...Câu trả lời ấy đã dần hiện ra khi tôi được nghe bài hát của thầy : Khúc tình ca xứ Huế .Rất nhiều nhạc sĩ đã sáng tác để ngợi ca Huế ,nhiều ca sĩ đã hát về Huế nhưng chưa có bài hát nào gợi được trong tôi nhiều hình ảnh như ca khúc của thầy , Phải chăng vì tôi đã có diễm phúc  nghe chính những lời dạy dỗ của thầy  ? Phải chăng vì tôi đã có cơ duyên được gặp con người bằng xương bằng thịt của thầy , được nghe thầy nói , được nghe thầy hát , bị thầy véo tai khi tôi phạm lỗi ...Cho tới bây giờ , hơn bốn mươi năm đã trôi qua mà tôi vẫn còn có thể hình dung được một cách rõ nét khuôn mặt khắc khổ , chiếc áo sơ mi màu vàng vàng , chiếc quần ga bạc đin màu xanh đen mỗi lần thầy đến lớp ...Có lẻ khi các bạn đọc đến đây các bạn đã đoán ra được người thầy tôi đang nói đến là ai rồi ...Đối với thầy tôi không phải  là học trò cưng vì thực ra thầy rất công bình ...Ánh mắt sắc lạnh của thầy luôn khiến các bạn phạm lỗi "nổi da gà " và tôi cũng thế ...không có ngoại lệ .Thế nhưng tôi vẫn cảm nhận được đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một trái tim đa cảm ,một bầu nhiệt huyết sục sôi ...Những ngày ngắn ngủi tham gia vào đội du ca do thầy dẫn dắt hoặc những buổi tập dượt cho đêm liên hoan văn nghệ cuối năm với thầy ,với các bạn Tâm Nguyên , Thanh , Bảy ...v...v..luôn để lại nhiều kỷ niệm ... Đôi khi là một sự hành hạ trong những đoạn đời phiêu bạt của tôi sau này  ... " ...Chúng ta ngứa cổ phải hát không phải ngứa cổ hát chơi ..." hoặc " cái vô tích sự của thi ca cũng thật cần thiết " ( Trích từ lời ngỏ thầy viết cho tập thơ "Giả từ ân phúc " của các bạn Miên Hành , Trần huyền Thoại , Nguyễn đức bạt ngàn ...tập thơ mà tôi cũng góp mặt với những đêm gặm bánh mì thức suốt để quay roneo từ chiếc máy cà tàng mượn của  chùa Tỉnh Hội ) ...

Cuối niên khóa 1970 -1971 tôi may mắn đỗ tú tài phần hai vì thế bận bịu với những sự chuẩn bị cho cuộc viễn du đầu tiên trong đời tôi đã gần như quên bẵng thầy ...Chỉ có những đêm nằm trên căn gác trọ vùng ngoại ô thành phố Saigon với chiếc máy cassette cũ kỹ tôi mới lại nhớ đến thầy qua tiếng hát Hà Thanh ..." Ai ra đi đành quên ngày xưa được sao ..Đêm ven  sông còn nguyên màu hoa chiều nao....Trăm năm vẫn hẹn thề nối lại vạn nhịp cầu ...xa nhau lòng thương nhớ mãi buổi về đẹp lòng nhau ..." Ca từ trong bài hát của thầy không bóng bẩy như ca từ của Trịnh công Sơn nhưng lại thiết tha và đậm chất Huế ...Rồi binh lửa , rồi gian truân , rồi khốn khó ...Hình như có một khoảng lặng trong tôi đối với những thông tin về thầy ...Tôi đã từng phải cúi mặt ,kéo sụp chiếc mũ rộng vành để tránh gặp người quen :

" Bánh xe lăn nhịp rã rời , 
Gò lưng cố thở từng hơi mệt nhoài . 
Đường trưa mỗi lúc một dài , 
Uốn đời theo những tàn phai cõi đời .
 Đầy vai ta giọt mồ hôi 
Đầy lòng người nỗi ngậm ngùi vô danh ..." Vì thế tôi không biết thầy đã ra sao ...Thỉnh thoảng tôi chỉ nghe nói về thầy ,lúc ở SG ,khi ở Philippin rồi ở Mỹ ...Tôi vẫn thầm nuôi hy vọng sẽ có một ngày được gặp lại thầy , được nghe thầy hát ...Những nhịp cầu đã được nối lại vậy mà ...thầy lại ra đi . Khi tôi viết hai câu thơ trên bức tranh ở phòng nhà Trần huyền Thoại lúc nghe tin bạn ấyđã đi Mỹ  :" Trong mông muội ta thầm hôn tuổi nhỏ , Cõi trăm năm ...không biết có bao giờ ! ? " tôi cũng đã nghĩ đến thầy ...nhưng nghĩ đến chỉ để nghe nhói đau trước sự cợt đùa của số phận ... Cho đến một ngày ...Thoại điện thoại cho tôi báo tin thầy đã mất ...Bạn ấy còn cho biết những năm cuối đời thầy bị bệnh mất trí nhớ nên chẳng còn nhận ra ai được nữa ...Vậy là hết thật rồi , niềm hy vọng nhỏ nhoi sẽ được hội ngộ với thầy cuối cùng đã tan vỡ ...Thầy đã khởi hành vào chuyến viễn du dài nhất thế kỷ , để lại sau lưng những người thân , những ân tình một thời gắn bó ...Tôi không có cơ hội đến tiễn đưa thầy về nơi an nghỉ cuối cùng ...không một cánh hoa ,không một nén nhang cho lần vĩnh biệt ...nên giờ đây khi viết những dòng này ...xin thú thực với các bạn : Tôi đang trào nước mắt . Thưa thầy con xin vĩnh biệt thầy , Thầy TRẦN ĐÌNH QUÂN .

3 nhận xét:

  1. Mấy ngày vừa qua có hơi bận , lại thấy bài viết này có một lỗi kỹ thuật vì khi chèn nhạc nền từ yahoo chuyển sang thì phần nhạc nền lại xuất hiện thành nhạc nền của cả blog ...vì thế tôi đã chỉnh sửa lại thay vào đó là video bài hát của thầy Quân và một số hình ảnh cũ về thầy ...Tôi cũng thay đổi cả tiêu đề chính của bài . Mong các bạn thông cảm .

    Trả lờiXóa
  2. xin phép anh được chia sẻ một số bài viết của anh lên Điểm Hẹn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng , bạn cứ tự nhiên ... Ngược lại nếu có những bài liên quan ở trang bạn tôi cũng xin mạn phép bạn được chia sẻ để các bạn ở trang này có thể đọc được . Cám ơn nhé .

      Xóa