1.-- Cơn mưa dầm ngày hôm qua do ảnh hưởng cơn bão số 2 đã làm cho không khí sáng nay có phần dễ chịu hơn . Công trình " tiểu tu chuồng trại " của tôi cũng đã gần hoàn thành vì thế không thể viện cớ này nọ để bỏ trực ... lại nữa còn cái hẹn với K. và BT sáng nay ở quầy cũng khiến tôi nôn nao ...Đành rằng nói như TCS : " tìm thấy bạn bè trong nỗi nhớ của ta " thì cũng đúng thôi ...chẳng hạn như tối nay vào blog là đã thấp thoáng thấy mấy lão bạn Thuận , Sơn , Nguyễn thanh Bình , hoặc N2 ...hiện ra trước mặt nhưng nói gì thì nói đó chỉ là cách tự an ủi chứ gặp nhau bằng xương bằng thịt thì vẫn " đã " hơn nhiều bởi vì có thể nghe giọng nói , tiếng cười , nhìn thấy ánh mắt ấm áp , cảm nhận cái siết tay đầy ắp thân tình ...của nhau . Mới hôm nào đây tôi đã giật mình thảng thốt và phán một câu xanh dờn : " Mới đó ...bây giờ đã sáu mươi " Thế mà câu thơ ấy đã trở nên lỗi thời ... Thời gian thật vô tình , liệu chúng tôi còn được bao nhiêu cái hẹn chủ nhật nữa ... Thôi thì còn được lần nào hay lần ấy chứ làm sao mà nói ...chỉ cần biết mấy lão bạn mình " hay ăn chóng lớn " là cũng đủ vui rồi ...
Ngày hôm qua đi phúng viếng ba vợ Nghiêm tôi đã có cơ hội gặp lại mười mấy lão , trong đó dân B2 là đông nhất , lớp C thì chỉ có NV Gia , CP.Hoà ...Nhìn chung thì lão nào lão nấy cũng đều đỏ da thắm thịt ... ngay đến Trần duy Thứ đã trải qua ba lần tiếp xúc dao kéo mà bữa nay thần sắc cũng có vẻ tốt hơn lần gặp trước rất nhiều ...Như vậy là quý quá rồi còn đòi hỏi gì hơn nữa ...
2.-- Tôi biết rằng khi nói ra điều này thì không khéo lỗ mũi của ông bạn tôi sẽ nở ra thêm vài phân nhưng sự thực thì không thể không nói ...Tiếc một điều là ông bạn tôi không theo nghề kinh doanh chứ nếu ông ấy kinh doanh thì chắc sẽ thành công bởi vì nghề kinh doanh vốn trọng chữ tín ...( Dĩ nhiên tôi chỉ muốn nói đến những người kinh doanh chân chính và lương thiện ...còn đối với các tiệm treo đầu dê bán thịt chó hay nhuộm đất đỏ để biến khoai tây tàu thành khoai tây ta thì tôi xin miễn bàn )
Đúng như đã hẹn , mới 7 giờ sáng là NHK đã nhắn tin cho tôi , thông báo rằng 7 giờ 30 bạn ấy sẽ có mặt ...Có lẽ bạn ấy muốn tôi có đủ thời gian bày tiệc tiếp đãi ...Thế nhưng trong lúc tôi đang hậm hực vì vừa vồ hụt con gà trống thiến thì đã thấy nụ cười tươi như hoa hướng dương của K. bên cạnh tôi . K. vừa loay hoay tìm chỗ để xe vừa nói : " BT có chút việc sẽ đến sau , sợ bạn chờ nên mình đến trước ..." Nhiều lúc tôi cũng thắc mắc là tại sao đã biết nhau lâu lắm rồi mà tôi mới chỉ trở nên thân thiết với NHK kể từ hồi tổ chức cuộc họp kỷ niệm 40 năm ngày rời trường của khối CHSPCT 6471 ...Càng lúc tôi càng khám phá ra giữa chúng tôi có nhiều điểm chung ...Có phải vì khi còn trẻ mỗi người chúng tôi đều quá bận rộn với những cuộc kiếm tìm , những mục đích và mưu cầu riêng tư của mình nên chẳng có thì giờ để nhìn nhau , lắng nghe nhau ...Có phải vì khi còn trẻ tâm tính chúng tôi đều chưa thuần , cảnh sống và cách sống khác nhau lại thêm những xô đẩy của dòng đời đã khiến chúng tôi thất lạc nhau ...? Mà thôi , những thắc mắc vu vơ ấy rốt lại cũng chẳng giải quyết được điều gì , chỉ cần biết là cuối cùng chúng tôi cũng đã tìm thấy nhau để cùng cười vì một câu bông đùa , cùng đau vì một hoài niệm , cùng rơi nước mắt vì một niềm đau khác ...Thế thôi ...
BT đến ngay khi K. và tôi vừa ổn định chỗ ngồi dưới bóng mát của cây bằng lăng tím ...Vợ tôi rút thêm mấy chiếc ghế đẩu đang kê mấy chồng tạp chí và đưa cho tôi thêm tấm ván để tạo thành chiếc bàn dã chiến ...Những ly cà phê được bà chủ quán bên kia đường mang sang đã biến quầy sách của tôi thành một quán cà phê sách kiểu mẫu ...Dường như niềm vui của chúng tôi trong lần gặp này không phải ở những câu chuyện vì hầu như chúng tôi đều không nói chuyện gì nhiều ...Chúng tôi ngồi nhìn nhau lặng lẽ và dường như cùng có chung một suy nghĩ , một cảm nhận : " Mới năm ngoái đây vợ chồng BT đã cùng ngồi với vợ chồng tôi ở góc phố này trước khi lên đường về Mỹ vậy mà ..." Lần trở về này ngoài việc lo đám giáp năm cho vợ BT bạn ấy còn phải chịu tang cho người anh ruột mới mất chưa đầy một tháng ...Tôi đọc thấy trong ánh mắt BT nỗi buồn sâu vời vợi nên chỉ biết lặng thinh để chia sẻ bởi vì hình như những lời nói sáo rỗng sẽ còn có vẻ vô nghĩa hơn ...
" Ngờ đâu hôm ấy tiễn người ,
Lại là lần cuối trong đời tiễn nhau ..."
Thật vậy ...Có những lúc lời nói chợt trở nên thừa thãi ...Chúng tôi chỉ cần nhìn nhau và cùng hiểu rằng với tất cả sức lực, trí thông minh , tình yêu thương ..của cả 3 đứa chúng tôi đều không thể làm gì để thay đổi được những điều đã xảy ra cho bạn mình ...hay cho chính cuộc đời mình . Sự chấp nhận đau khổ dường như dễ chịu hơn là cố gắng vùng vẫy trước những sự áp đặt của định mệnh ...
NHK cố gắng phá vỡ sự im lặng : " Nhưng dù sao thì cũng cần phải đứng dậy và bước đi ...vẫn còn những đứa con ..."
BT cười buồn : " Mấy đứa nó đã trưởng thành hết rồi ...Chúng có thể tự lo liệu được ...Chỉ buồn vì ...: " Ông K. biết không ? Hồi ông Th. mới đi công trường về , lúc ấy tôi hay uống rượu lắm nên ông Th. có viết cho tôi 2 câu : " Chuyện mưa nắng chỉ như là bụi , Người còn say được cũng nên say ..." Tiếc rằng bây giờ thì tôi không còn say được nữa ...
Tôi tiếp lời : " Nhưng nếu có thể khóc được thì cứ khóc ...Có sao đâu ? Chẳng phải tụi mình đã từng khóc khi :
" Đánh rơi cả cuộc đời mình ,
Trên dòng thác những phân tranh điên cuồng ..." đó sao!
Chà rứa mà không "hú" một tiếng để cùng vui! Tiếc quá!
Trả lờiXóaMình tưởng bạn còn ở Buôn mê Thuột chứ . Có gọi Hoà và Bình nhưng mấy lão ấy không tới được . Nhưng bạn yên tâm , BT có nói với mình sắp xếp một hôm nào đó để gặp bạn và Hoà , Bình ... Có lẽ BT còn ở đây khá lâu .
XóaBạn đi đám cưới vui không , mình vào đọc 2 entry vừa rồi định còm cho vui nhưng thấy bạn viết chưa xong nên còm nửa chừng rồi xoá sợ bị hố ...Bạn về lúc nào vậy ?
Rất vui vì gặp lại học trò cũ. Bài "Ghi chép ở Buôn Ma Thuột" gồm nhiều phần. Mình đã viết ba phần: Trở lại Buôn Ma Thuột, Sáng sớm Buôn Ma Thuột, Làng cà phê Trung Nguyên, còn mấy phần sẽ viết tiếp.Bạn cứ còm dưới mỗi phần cũng được chứ sao. Mình về mấy ngày rồi. Rất muốn ở lâu, nhưng công việc, với lại nhà chỉ còn hai mẹ con con bé mà nó lại bầu bì nữa, nên phải về.Bữa nào bố trí gặp Bảy Thoại trò chuyện cho vui.
Trả lờiXóaLịch trình của bạn vẫn như cũ hay có thay đổi gì không ? Mình nhớ bạn chỉ rảnh chiều thứ tư và thứ bảy phải không ? Hôm nào mình đem thêm mấy quyển sách của Remarque cho BT đọc ...rồi chọn ngày gặp các bạn luôn .Bạn ấy thích tác giả này lắm ...Mình có cũng gần đủ nhưng chỉ có những bản dịch sau này , chất lượng dịch cũng khá nhưng không có hồn ...có điều cũng phải chịu thôi ...BT không dùng máy tính nên chỉ thích đọc sách ...
XóaThời khóa biểu vẫn vậy. Nghỉ chiều thứ 4, 6 và 7.
Trả lờiXóaOK . Vậy thì khi nào chọn được ngày lành tháng tốt mình sẽ a lô . Hi hi ..
XóaAnh rất hạnh phúc, anh ạ!
Trả lờiXóaCám ơn HD . Chúc HD luôn an vui .
XóaĐúng thật là: "có gì đẹp trên đời hơn thế"* (TH)
Trả lờiXóaChúc sự hội ngộ của các bác!
Cám ơn Tuyến đã chia sẻ . Thời gian chẳng chờ đợi ai cả , tuổi thơ ấu , tuổi thanh niên , trung niên đã qua , thoắt cái đã đến tuổi chớm già ...vì thế bây giờ còn có dịp gặp lại vài người bạn cũ thì quả là vui bạn ạ . Chúc Tuyến luôn vui khoẻ .
XóaCT, chuyến về thăm ĐN vừa rồi tôi đã không có dịp gặp lại NHK, tiếc quá.
Trả lờiXóaThân, Thuận.
Mình đã chuyển lời hỏi thăm của bạn đến NHK . ĐN mấy hôm nay nóng quá chừng . Chỗ bạn thì sao . Chúc vợ chồng bạn và gia đình luôn an vui . Thân mến .
XóaCháu đọc bài này của chú, ngồi nghĩ nhiều cái. Như chú nói, khi còn trẻ mãi mê quá nhiều cái nên chưa kịp lắng nghe nhau, giờ già rùi thì...nghe nhau nhiều nên trở nên thân hơn, rồi cả câu chú bảo có những cái lời nói không nói được, nhìn nhau đã hiểu... cháu thấy đúng chú ạ. Nghe các chú cùng nhau an ủi với mấy câu thơ, rồi chuyện trò nơi bàn cà phê dã chiến mà cháu đã từng được ngồi.... cháu nhớ cô chú, nhờ Đà Nẵng quá. Tin nó cứ bảo nó nhớ...chú taxi mới chít chứ !
Trả lờiXóaChúc chú luôn vui vẻ , khỏe mạnh cùng gia đình và những người bạn của chú, chú nhé.
Chú cũng nhớ các cháu . Cô thỉnh thoảng vẫn nhắc cháu , cô còn nói cháu có vẻ thật tình . Cũng không thể trách cu Tin được , mỗi lần cháu ghé quầy vì thời gian quá ít nên chỉ có cháu nói chuyện với cô chú nhiều thôi chứ đâu có dịp săn sóc cu Tin ...ngược lại chú taxi chở mấy mẹ con đi nhiều chỗ nên dễ làm thân hơn ...Trẻ con mà cháu ...Nó đâu có biết mình quan tâm đến nó nhiều hơn chú taxi ...Hi hi ...Ngày gia đình hôm qua cháu có đi chơi đâu không ? Chúc cháu vui nhiều nhé . Cháu Hương vừa rồi nghe nói chú cháu mình gặp nhau ở ĐN nên cũng ước ao nhưng cháu ấy ở xa xôi quá , cháu nhắc cháu ấy đừng có liều ...Cứ để mọi sự tuỳ duyên đi . Bảo cháu ấy phải tự lo và lo cho Titi là chính ...Chú còn đến 39 năm nữa mới tròn 100 mà ...Hì hì ...
Xóa