1. -- Buổi trưa nóng quá nên tôi tạm dừng công việc , mở máy lướt một vòng để xem thiên hạ sự . Ghé vào blog một người quen thấy có bài : " Chuyện nghe lóm ở công viên " nói về chuyện mấy cháu học sinh sử dụng những từ ngữ hỗn xược khi đề cập đến các thầy cô giáo . Chuyện thì không lạ vì tôi cũng đã từng thấy nhiều cháu học sinh cấp 2 đi học ngang quầy chửi rủa cực kỳ thô tục , đánh lộn , nói xấu thầy cô ...nhưng có một điều lạ là khi đọc lướt qua mấy chục lời còm ở entry đó tôi không thấy một lời nào có vẻ khách quan và công bằng đối với thầy cô giáo ...Phần lớn đều cho rằng chính vì đa số các thầy cô không tốt nên dẫn đến hệ quả học sinh không tôn trọng nhà giáo và nghề giáo . Điều này khiến tôi suy ngĩ rất nhiều ...Tôi không phủ nhận một thực tế là hiện nay có rất nhiều nhà giáo thiếu lương tâm và quá xem trọng đồng tiền , một số khác lại có những hành vi thiếu đạo đức hoặc có thể nói là đồi bại nhưng không thể vì thế mà chúng ta quơ đũa cả nắm ... Tục ngữ có câu : " Không có nghề xấu , chỉ có người xấu " Tôi cũng nghĩ vậy ...Biết bao bà mẹ , người cha ngày đêm quét dọn đường phố , đạp xe thồ , buôn gánh bán bưng thậm chí đi nhặt rác để kiếm tiền nuôi con ăn học đến nơi đến chốn ...Tại sao họ có thể làm được điều đó ? Phải chăng vì họ còn có một niềm tin về tương lai của những đứa con mình ...Và tương lai ấy sẽ do chính những cô giáo , những thầy giáo định đoạt ...Chúng ta không nên tàn nhẫn phá huỷ đi niềm tin cuối cùng của những cuộc đời khốn khổ ấy và niềm hy vọng mong manh của họ khi đánh đồng nghề giáo với một cái chợ và thầy cô giáo như những con buôn ...Đối với riêng tôi , dù nhìn thấy rất nhiều hạn chế trong việc dạy và học trong xã hội hiện tại nhưng từ thẳm sâu trong tâm hồn mình tôi vẫn cho rằng nghề giáo là một trong những nghề cao quí và tôi tự buộc mình , các con cháu mình phải biết kính trọng thầy cô ...Tôi quan niệm rằng : Biết kính trọng thầy cô là bài học đầu tiên và quan trọng nhất trong suốt con đường học vấn ...Tất nhiên sự kính trọng ở đây không có nghĩa là một sự lễ độ mù quáng , máy móc và ngu ngốc ...
2.--Trong lúc ngồi trông quầy một lát để vợ tôi nghỉ trưa , một phụ nữ ghé vào quầy , sau khi nhìn lướt qua vô số đầu báo bày la liệt trên quầy bà ta hỏi tôi : " Anh xem báo nào có nhiều chuyện vụ án lấy cho tôi một tờ ? " Tôi mệt mõi chỉ vào một đầu báo sau khi liếc thấy nhiều cái tiêu đề lớn có vẻ liên quan đến yêu cầu của bà ta và nói đùa : " Tôi thì lại muốn mấy ông nhà báo không tìm ra chuyện vụ án nào để đăng vì như vậy chứng tỏ cuộc sống đang có một ngày bình yên ...nhưng báo ấy chắc khó kiếm quá há ? " Bà ta hơi chột dạ nên phân trần : " Không phải ...mua cho ông gia ...ngày hôm qua mua cho ổng một tờ , ổng nhìn lướt qua rồi vứt ngay xuống , có vẻ lẫy như thể mình cố tình mua báo dở cho ổng ..." Tôi cười : " Nói giỡn thôi chứ nếu báo mà không có chuyện thì tôi cũng đói , ông cụ cũng có vẻ thích đọc chuyện hình sự nhỉ ? Năm nay cụ bao nhiêu rồi ? " -- " Tám mươi hai ..." Bà ta đáp , trả tiền rồi bỏ đi . Còn lại một mình tôi chợt thấy buồn buồn mà chẳng hiểu tại sao ...Hình như ngay trong những ý thích tưởng chừng vô hại của con người cũng đã có một vẻ gì ác ác ...Họ không muốn những chuyện xảy ra với họ nhưng lại muốn xảy ra với những người khác để có cái mà phê phán , bình phẩm , chê bai hoặc trầm trồ kinh ngạc ...Doistoievski đã có lý khi nói rằng : " Nhưng khổ đau chính là cuộc sống , hơn thế nữa chính là yếu tính cuộc sống ..."
Đến bây giờ dầu đã mấy mươi năm, nhưng HD vẫn nhớ những thầy cô dìu dắt mình khi còn thơ ấu
Trả lờiXóaCó người còn gặp lại, có người đã quên tên chi còn những nét mờ ảo trong trí nhớ mình, nhưng những bài học từ thầy cô, những ân tình đó thì không thể quên được.
Dầu những năm cuối cấp có lần HD gặp một giáo viên chủ nhiệm cứng nhắc, chỉ xét học trò bằng lí lịch và làm cho HD không còn cơ hội tiếp tục con đường học vấn của mình.
Biết sao được, chắc Thầy không nghĩ rằng từ quyết định của Thầy đã làm thay đổi cuộc đời của đứa học trò nhỏ?
Đó là kỷ niệm buồn trong đời học sinh, nhưng HD vẫn kính trọng thầy cô đơn giản vì HD rất yêu nghề giáo, anh ạ!
Những vấn đề phát sinh trong xã hôi nói chung , trong ngành giáo dục nói riêng là do nhiều nguyên nhân và nó không phải một sớm một chiều HD nhỉ ! Rất vui vì được lắng nghe những lời chia sẻ chân tình của HD ...CT nghĩ rằng dù thời tiết có khắc nghiệt , dù nắng mưa bão táp bao nhiêu đi nữa thì rồi cũng có lúc mưa tạnh gió tan và nghề giáo vẫn sẽ có những con người đáng quý .
XóaHọc trò ngày này đúng là khác xa ngày xưa chú hén. Chuyện chú thấy, chú nghe, chú viết là một thực tế đau lòng. Cháu có 1 người bạn khá thân, do cũng khá giả, chỉ có một cậu con trai, đi học mẫu giáo nghịch quá bị cô phạt. Thế là bạn lên Face book viết một câu : " SAo nhận tiền của tui hằng tháng nhiều vậy mà đánh con tui là sao ? ". Cháu đọc xong , không dám nói gì, lẳng lặng rút êm. Con hư mà không cho dạy thì làm sao nó nên nên người được? Bởi vậy, làm cái nghề trên đe dưới búa này khổ lắm. Trò mà không kình thầy thì làm sao thầy dạy được ?
Trả lờiXóaCòn những báo đăng tin giật gân, đúng như chú nói, vì đó là nhu cầu của người đọc. Nhưng ngồi ngẫm theo chú, tự dưng thấy đúng là con người đôi khi ...tàn nhẫn vô tâm thế đó.
Cuối tuần cháu qua thăm cô chú chút cháu về.
Chúc cô chú cùng cả nhà mình luôn mạnh khỏe, vui vẻ , chú nhé !
" Hình như là ...cháu của chú nói đúng quá rồi ...Hi hi ...Chú cho rằng thời đại nào cũng có những vấn đề chỉ khác ở chỗ hiện nay các phương tiện truyền thông quá nhanh nhạy và sức lan toả quá lớn nên đôi khi tạo ra những hiệu ứng ngoài ý muốn . Cũng một câu nói nhưng phát biểu không đúng lúc , đúng nơi sẽ dễ tạo ra tác dụng ngược lại ...Đôi khi chúng ta cũng nên tự đặt mình vào vị trí người khác để có thể hiểu và cảm thông với họ .
XóaCông việc của cháu vẫn tiến triển thuận lợi chứ . Cu Tin khoẻ không ?
Đúng là cũng nên đặt mình vào vị trí của người khác mà đánh giá hay nhìn nhận. cháu giữ có mỗi mình Tin mà nhiều khi giận quá ( do nó nghịch và lì ui là lì luôn ) cũng muốn...đá cho nó một cái thì thầy cô quản mấy chục đứa, sao không có lúc bực mình được chứ ! Hồi nhỏ cháu đi học cũng bị cô đánh hoài có sao đâu chú hén !
XóaDạ, cháu công việc cũng tà tà. Mai mốt cháu lớn , cháu mà không làm được nữa, cháu ra Đà Nẵng, chú cho cháu mở ké shop bán ...trà đá kế bên sạp báo chú nghen ! Tệ nào ngày cũng bán được ...2 ly cho cô chú mà ! hì hì
Cháu tôi thật là có đầu óc kinh doanh , mới ra ĐN có mấy bữa mà đã " nghía " được một vị trí hội đủ 3 yếu tố để mở shop trà đá : thiên thời ( mấy hôm nay ĐN nóng ơi là nóng ) địa lợi ( ngay góc ngã tư có rất nhiều quán cà phê cóc ) và nhân hoà ( có cô chú ủng hộ mỗi ngày ít nhất 20 ly chứ không phải 2 ly đâu ...vì trời nắng đổ lửa mà ) . Nếu cháu mở shop chắc chú phải lo chuẩn bị một bộ hồ sơ xin việc ngay từ bây giờ là vừa ...Hi hi ...
XóaBác lại ưu tư rồi!
Trả lờiXóaChúc bác sức khỏe, hạnh phúc!
Cám ơn Tuyến . Tuyến có nhớ 2 câu tuyệt bút của cụ Nguyễn Du không ?
Xóa" Cùng trong một tiếng tơ đồng ,
Người ngoài cười nụ , người trong khóc thầm "
Chúc bạn an lành .