Translate

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013

LỜI CÁM ƠN

       
                                                  
1.-- Nếu tính thâm niên trong " công việc uống cà phê " để mà phát lương hưu thì chắc tôi cũng sẽ được lĩnh lương khá cao bởi vì hơn bốn mươi năm qua ngày nào tôi cũng đều uống tối thiểu một cốc ... chính vì thế thật khó khăn khi phải chọn lựa một quán cà phê buổi sáng hợp ý mình ... Cử cà phê sáng không phải là lúc ngồi nhâm nhi hay giết thời gian mà chỉ là một cách nạp năng lượng để chuẩn bị cho một ngày làm việc vì thế giá cả cũng là một vấn đề ...Thường thường nó được tính kèm với bữa ăn sáng sau đó chừng một tiếng đồng hồ nên không thể vượt quá cái tiêu chuẩn cho phép . Thời gian dành cho cử cà phê này không quá nửa tiếng để tôi có thể lướt qua một số tin tức hàng ngày trong tờ báo tôi thường kẹp theo cùng với số báo giao tận nhà cho khách hàng ...Đành rằng với cái giá quá bèo 5 , 6 ngàn một ly thì tôi cũng không thể đòi hỏi cà phê Buôn mê Thuột chính hiệu nhưng ít ra cũng không  nên có cái mùi nồng nồng của hạt cau xay và bột bắp , bột đậu nành rang cháy khét quá nhiều như một số quán hiện nay ...Thái độ phục vụ cũng là một điểm son dành cho quán cà phê cóc ở đường PHT mà tôi đã chọn định cư gần đây ...Tôi không có ý định lăng xê quán cà phê này vì xét cho cùng nó cũng giống như hầu hết quán cà phê cóc khác nghĩa là cũng gồm có đội quân vé số , xe thồ , xích lô và một số người rỗi việc đến ngồi nghiên cứu mấy con số đầu đuôi xuôi ngược rồi thì là bộ phận tiếp viên không lấy gì làm bắt mắt , rồi thì là khoảng không gian tù túng như trong một cái chuồng chim ...Sở dĩ tôi chọn nơi này vì cách phục vụ có phần khá hơn ...Cà phê được " kho " khá kỹ nên rất nóng , lại thêm một ấm nước ( không thể gọi là trà ) dành cho mỗi người trong khi các nơi khác chỉ có một ly nhỏ . Hai vị nữ " dược sỉ " kiêm thu ngân viên làm thay ca nhau mỗi ngày đều biết ý tôi nên thường cấp phát cho tôi một điếu thuốc ngay khi tôi vừa ngồi xuống vị trí quen thuộc của mình .
Sáng nay cũng vậy , sau khi liếc xong trang cuối tờ báo và hớp xong ngụm cà phê cuối cùng là tôi vội vã đứng dậy để đến đại lý truyện tranh ...Mới vừa nổ máy xe bổng có tiếng chuông điện thoại : " A lô , mình đang ngồi ở Trung Nguyên , bạn đến được không ? " Tôi trả lời K. vì người đang gọi cho tôi chính là K. : " Bạn chờ mình 10 phút được không ? Mình vòng xuống đại lý rồi tới ngay .." 


                                                       


2.-- Dạo gần đây K. bận sửa nhà rồi tiếp theo là chuyến đi du lịch các tỉnh phía Nam cùng với đoàn của công ty bạn ấy nên chúng tôi không có dịp gặp nhau chính vì thế khi vừa thấy K. thì hình như cả hai đều mừng rỡ ...Tóc K. dạo này có vẻ bạc hơn trước nhiều dù chưa đến nỗi trắng như tôi ...nhưng điều đáng mừng là sau công trình đại tu nhà cửa và chuyến đi xa mà bạn ấy vẫn giữ được phong độ như trước .
Chúng tôi đã nói với nhau rất nhiều chuyện thế nhưng chủ đề chính vẫn là câu chuyện về gia đình người bạn LKC đã mất  ...sự trưởng thành của những đứa con LKC và nhất là nỗ lực vượt qua khó khăn của vợ LKC để nuôi 4 đứa con ăn học ...Chị Ph . đúng là một  người phụ nữ đáng khâm phục vì thế thành tựu hiện nay của các con chị ấy là một phần thưởng chị đáng được hưởng sau nhiều năm gian khó , chịu đựng và hy sinh ...Rất tiếc tôi đã ở xa nên không có đủ tư liệu để mô tả thật chuẩn xác về chị . Vì thế tôi chỉ có thể lắng nghe K. kể và  cảm nhận một niềm vui nhẹ toả trong lòng mình . Tôi nhủ thầm , không biết với chính mình hay với LKC ; " Mà thôi , ta cũng đang ở trên Đỉnh Thiêng đây ...nơi có bát nhang quạnh hiu chưa một lần đốt lên cho người ...những hồn người lưu lạc ...Mà thôi ...ta cũng đang ở trên Đỉnh Thiêng đây ..."
K. tiếp : " BT mới rủ mình vào thăm mộ LKC ... Mình mới ghé rồi nhưng nếu bạn muốn đi thì mình sẽ lo cho bạn cùng đi luôn , 3 đứa cùng đi ...Mình bao bạn từ A tới Z ..."
Tôi thoáng vui mừng vì hình dung cảnh 3 đứa chúng tôi cùng lang thang dưới trời SG cùng nô đùa với nhau như thời trẻ dại ...Thật không thể nào có một cơ hội tốt như vậy trong đời lần nữa thế nhưng tôi lắc đầu . " Không được ... Rất cám ơn bạn đã nghĩ đến mình nhưng mình không thể tự cho phép mình buông thả được ..." Đó cũng chính là câu trả lời tôi đã trả lời với vợ tôi tối nay khi bà ấy bảo : " Sao anh lại không đi , dễ chi có cơ hội đi du lịch xa như vậy ...nhiều lắm là một tuần thôi chứ gì  ? "
" -- Mỗi đứa bây giờ có những hoàn cảnh khác nhau , BT thì về đây để lo giáp năm cho vợ , sau đó thì bạn ấy lại về Mỹ , thời gian không có gì ràng buộc ...K. thì cả 2 vợ chồng đều có lương hưu cộng với thu nhập từ việc cho thuê nhà , đó là chưa kể những điều kiện khác nữa ...còn mình đang phải chiến đấu từng ngày ...Anh không thể  sao nhãng trách nhiệm của mình ...Chỉ một tuần cũng đủ phát sinh vô số vấn đề mà sau đó chúng ta sẽ phải tự giải quyết ...Em hiểu không ? Chưa đến lúc em ạ ...Anh đã hứa là đến một lúc nào đó sẽ đưa em về thăm lại SG , anh sẽ giữ lời ...còn bây giờ thì chưa được . "



                                                   

3.-- Có lẽ bài viết nhỏ này sẽ thay một lời cám ơn chân thành đối với nhã ý của bạn K. Hy vọng rằng bạn sẽ hiểu cho mình . Thân mến .

4 nhận xét:

  1. Qua đọc bài của anh và nhặt tem vàng, anh ạ!
    HD nghĩ bạn sẽ hiểu cho anh mà, như HD cũng vậy, đôi lúc cũng phải từ chối sự chân tình của bạn bè và mong bạn bè hiểu cho mình thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn HD . Dạo này HD đã khoẻ nhiều chưa mà không thấy viết bài mới . CT cũng hy vọng như HD đã nói . Trong cuộc sống nhiều khi không thể cứ thích là làm mà đôi khi phải suy nghĩ cho kỹ ...Thật tình CT cũng rất mong có dịp đi du lịch SG để về thăm lại những con đường , những góc phố , những ngôi trường ...và có thể sẽ được gặp những người bạn gần đây như HD chẳng hạn nhưng hiện tại vẫn còn quá nhiều việc phải làm nên đành tự hẹn với mình thôi ... Chúc HD và gia đình luôn an vui .

      Xóa
    2. Buổi sáng. Tình cờ lướt qua một vòng như mọi buổi sáng. Ghé nhà HD. Rồi nhà CT. Như một sát na linh cảm. Tiêu đề LOICAMON với hình ảnh ly cafe minh họa bỗng dưng cho tôi một liên tưởng ấm. Và đúng thật. Ông bạn già của tôi. Muôn thuở vẫn ấm nồng. Vẫn hay ghi lại những thời khắc gặp gỡ thân ái trong đời - như một nhà sưu tầm kỷ niệm - hay một chứng nhân lịch sử của lớp anh em chúng tôi. Lâu thật lâu, Bằng bặt cả năm nay mình gần như chon thái độ ẩn tu. Nên cái hẹn mối sáng chủ nhật với CT, cũng họa hoằn. Thành thật xinloi bạn nhé. Và các bạn khác nữa. Nhớ bè bạn lắm chứ. Nhớ những thân hữu quanh mình như nhớ LKC đã đi xa. Chủ nhật này sẽ đưa BT ghé thăm cậu. Thay lời xinloi. OK?. nhk

      Xóa
    3. Bạn mình đâu có lỗi gì mà xin . Mỗi người đều có những việc phải làm ,những bổn phận phải chu tất ... điều quan trọng là trong tâm tưởng chúng ta vẫn còn có nhau ...Tụi mình đã vượt qua cái tuổi hay chấp nê vặt vãnh rồi bạn há . Mình hay viết một phần vì muốn ghi lại những kỷ niệm để đến một lúc nào đó không viết được thì có thể lục lại mà đọc cũng vui ...một phần khác vì mình thấy có rất nhiều bạn ở khắp nơi trên thế giới ghé thăm nên muốn có một cái gì đó tiếp đãi để bày tỏ sự tôn trọng ...Đôi khi phải cố nghĩ ra một cái gì đó viết để các bạn ấy đọc cho vui bạn ạ ... Đối với bạn bè thân thiết thì chỉ cần biết họ vẫn an vui thì cũng đủ rồi ...Cám ơn bạn mình chia sẻ . Bây giờ mình phải lo đi ký hợp đồng cà phê sáng chủ nhật để đón tiếp các bạn ...Nếu bạn không tới thì mình sẽ cho xe chở thẳng tới nhà đó nghe ...Hi hi ...

      Xóa